Chương 762 Truy đuổi
Nàng quay đầu lại nhìn những khuôn mặt quen thuộc ở xung quanh, khóc thút thít nói: "Thật xin lỗi, ta không có cố ý, thật xin lỗi..." Hiển nhiên, nàng đã đem cái chết của bà lão quy trách nhiệm cho mình.
Lâm Siêu thấy bầu không khí ở xung quanh đang trở nên bị thương, khẽ nhíu mày, lạnh lùng nói: "Nếu như ngươi không nói, sẽ có người khác nói, mà kết quả của ngươi sẽ giống như bà lão này!"
Nữ nhân trẻ tuổi run rẩy một cái, sắc mặt càng trở nên trắng thêm mấy phần, hướng về phía Lâm Siêu nói: "Ngươi không thể lật lọng như vậy được!"
Lâm Siêu lạnh lùng nói: "Ta không thích người lâm trận lùi bước."
Nữ nhân trẻ tuổi rưng rưng nhìn về phía mọi người ở xung quanh, nhưng chỉ nhìn thấy những ánh mắt lạnh lẽo, khiến cho nàng cảm thấy hết sức khó chịu, không khỏi bi thương cười to một tiếng, hướng về phía Lâm Siêu nói: "Được rồi, ta sẽ nói, phòng quan sát ở cuối dãy tầng mười."
Lâm Siêu khẽ gật đầu, hướng về phía tên nam tử, hỏi: "Nàng nói có đúng hay không?"
Tên nam tử bị Lâm Siêu đột nhiên hỏi giật bắn cả người lên, theo bản năng gật gật đầu, run giọng nói: "Vâng, đúng, nàng nói đúng."
Lâm Siêu lúc này mới yên tâm, bay qua đám người, đem mấy người lúc nãy giơ tay lên ném vào bên trong nhẫn không gian, để để phòng việc hắn vừa mới quay người rời đi, mấy người này liền bị tộc nhân tức giận đứng ở xung quanh xé thành mảnh nhỏ, Lâm Siêu phi tốc bay thẳng về phía phòng quan sát.
Khi Lâm Siêu bay tới nơi, bên trong phòng quan sát đã trống không, không còn một người nào.
"Chạy rất nhanh." Lâm Siêu quét mắt nhìn toàn bộ căn phòng, thuận theo mùi thơm của các cô gái còn chưa tiêu tán trong không khí đuổi theo. Mùi thơm sau khi đi ra khỏi phòng quan sát, phân biệt chia thành hai hướng khác nhau, thông qua nồng độ cùng với chủng loại mùi thơm, trong đầu của Lâm Siêu liền hiện ra thân ảnh của hai nhóm người, một nhóm có ba người, một nhóm có hơn hai mươi người.
Lâm Siêu khẽ nhíu mày, hắn chưa bao giờ nhìn thấy Nữ Hoàng Tri Chu, cũng chưa từng nghe mùi thơm trên cơ thể của nàng, khiến cho hắn do dự không biết là nàng ở bên trong nhóm người nào, sau khi trầm ngâm một chút, Lâm Siêu vẫn quyết định đuổi theo ba người kia.
Thuận theo mùi hương, Lâm Siêu một đường đuổi theo, phát hiện cái mùi này không phải rời đi khỏi căn cứ, mà là đi lên tầng thứ bảy, chẳng lẽ ở tầng thứ bảy này có trang bị không gian nhảy vọt?
Lâm Siêu ôm một tia nghi hoặc, tiếp tục truy tung theo, sau khi đi tới trước mặt một cánh cửa kim loại, hắn nhanh chóng dùng thanh binh khí cháy đen phá hủy, lập tức có một cỗ hỏa diễm đập vào mặt, Lâm Siêu ngẩng đầu nhìn vào, sau cánh cửa kim loại là một gian phòng cực kỳ rộng rãi, giờ phút này đang bị một đám lửa lớn thiêu đốt, hệ thống báo cháy đã bị phá hủy, cho nên mới không truyền ra tiếng báo cháy.
Lâm Siêu nhìn quét qua gian phòng, phát hiện ra đồ vật đang cháy là sách tư liệu, nơi này hơn phân nửa là cơ sở dữ liệu của Gia tộc Tri Chu.
"Tiêu hủy tư liệu..." Lâm Siêu nheo mắt lại, lập tức từ bên trong gian phòng, tìm được dấu vết dải ảnh sáng bảy màu, là dấu vết của năng lực thời gian, hắn lập tức lấy ra (toái không chi nhận), nhảy vào trong biển lửa, có bộ Vũ Trụ Chiến Giáp cách nhiệt, những đám lửa phổ thông này không có cách nào gây được thương tổn cho hắn, cấp tốc chém vào dải ánh sáng bảy màu.
Bịch!
Từ bên trong khe hở lập tức xuất hiện ba đạo thân ảnh, rơi vào trong đám lửa, mái tóc của ba người này lập tức bị nhen lửa.
Lâm Siêu nhìn lướt qua ba cô gái, một người có thể chất cấp năm, hai người có thể chất cấp bốn, xem ra các nàng cũng là cao tầng của Gia tộc Tri Chu. Ba người giống như là không ngờ được vì sao Lâm Siêu lại có thể lập tức "Đoán ra" được các nàng vẫn còn đang trốn ở chỗ này, sắc mặt trở nên trắng bệch, trong đó cô gái có thể chất cấp năm kia là người đầu tiên phản ứng, cắn răng cầm dao găm đâm vào Lâm Siêu.
Lâm Siêu vung tay một cái, đánh gãy cổ tay của nàng, con dao găm rơi xuống sàn kim loại, phát ra âm thanh loảng xoảng, hắn đưa tay chộp lấy cổ họng của nàng, lạnh lùng nói: "Nói cho ta biết Nữ Hoàng Tri Chu đi đâu, ta có thể tha cho các ngươi một con đường sống."
Cô gái này chính là Úc Hổ, cổ tay của nàng bị đánh gãy, đau đớn nhíu chặt mày, nghe được lời của Lâm Siêu, nàng liền gắt gao cắn chặt hàm răng, nói: "Ta không sợ chết!"
"Có cốt khí." Lâm Siêu lạnh lùng nói: "Chắc hẳn ngươi cũng đã biết, Nữ Hoàng Tri Chu ngoại trừ việc yêu cầu các ngươi đến đây tiêu hủy tư liệu, còn có một mục đích khác chính là để cho các ngươi đến đây làm mồi, dẫn dụ ta đi tới, để tranh thủ thời gian cho nàng chạy thoát, các ngươi chỉ là một con tốt thí!"
Úc Hổ cắn răng nói: "Có thể cống hiến cho Nữ Hoàng Bệ Hạ, chúng ta có chết cũng không tiếc, ngươi đừng mơ tưởng tra hỏi chúng ta được cái gì, muốn giết cứ giết!" Nàng sợ Lâm Siêu có thủ đoạn đặc thù, có thể trực tiếp từ trong đầu óc của nàng thu thập được tin tức, cho nên nàng muốn lập tức tự tử, nhưng cổ họng của nàng đã bị Lâm Siêu bóp chặt, muốn cắn lưỡi tự vẫn cũng không được, mặc dù nàng là Tiến Hóa Giả, nhưng sau khi đầu lưỡi bị cắn đứt, vẫn giống như bình thường cái lưỡi theo phản xạ sẽ bị co vào khí quản, nghẹt thở mà chết.
Lâm Siêu không ngờ được cô nàng này là một kẻ ngoan cố, lúc này cũng không muốn dài dòng nữa, đưa tay đánh xỉu ba người các nàng, ném vào bên trong nhẫn không gian, sau khi trở về căn cứ giao cho Phạm Hương Ngữ xử lý.
Lâm Siêu cũng không có thời gian dập tắt đám lửa này, chỉ cần bắt được Nữ Hoàng Tri Chu, thì những tư liệu này có thể cạy ra được từ miệng của nàng, cấp tốc quay người trở về phòng quan sát, đi theo mùi thơm đi ra bên ngoài căn cứ trên mặt tuyết, mùi thơm ở bên ngoài gió tuyết, đã hoàn toàn phiêu tán.
Lâm Siêu khẽ nhíu mày, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, đem Mitt ở bên trong nhẫn không gian ném ra bên ngoài, nói: "Bây giờ ngươi lập tức dùng năng lực (thời gian) của ngươi, nghịch chuyển thời gian của phiến khu vực này, ta muốn tìm kiếm phương hướng chạy trốn của một nhóm người." Lúc trước Lâm Siêu đã từng nhìn thấy Hắc Quả Phụ thi triển chiêu thức (nghịch chuyển thời gian), truy tung tung tích của mấy vị sát thủ Sở La Môn, cho nên bây giờ hắn mới thả Mitt ra yêu cầu hắn thi triển năng lực.
Sắc mặt của Mitt liền trở nên phức tạp, toát ra vẻ khó coi, nói: "Ta, ta sẽ không..."
Lâm Siêu còn tưởng lỗ tai mình xảy ra vấn đề, trừng mắt hỏi: "Sẽ không? Ngươi không phải là Năng Lực Giả (thời gian) hay sao, thi triển (thời gian nghịch chuyển) cũng sẽ không làm cho ngươi mất mạng, chỉ là tua ngược hình ảnh lại mà thôi, ngươi cũng không biết làm?!"
Khuôn mặt của Mitt nóng lên, cúi đầu lắp bắp nói: "Mặc dù ta là Năng Lực Giả (thời gian), thế nhưng gia tộc nghiêm cấm nam nhân tu luyện năng lực (thời gian), mà ta cũng không dám vụng trộm luyện tập, không biết là có người nào giám thị ta hay không, ta còn chưa luyện được chiêu (thời gian nghịch chuyển)..."
Lâm Siêu quả thực là không biết nói gì, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói năng lực giả không biết dùng năng lực, hắn tức giận cắt ngang câu nói của Mitt, ra lệnh: "Hiện tại triển khai cho ta, mặc kệ ngươi có luyện được hay không, mau triển khai cho ta!"