Chương 789 Biến các ngươi thành nhân loại
Lâm Siêu xác nhận đây đúng là một con nữ tính Giác Tỉnh Giả, liếm môi một cái, hỏi: "Bây giờ nó đang ở đâu?"
"Ở bên trên một hòn đảo nhỏ ngoài rìa châu Nam Mĩ, ta sẽ gửi toạ độ cụ thể cho ngươi." Lộ Lộ ngẩng đầu, khuôn mặt từ đầu đến cuối vẫn luôn bình tĩnh, nói: "Nữ tính Giác Tỉnh Giả không phải dễ đối phó như mấy con Giác Tỉnh Giả bình thường, ngươi phải cẩn thận một chút."
Lâm Siêu nhìn nàng một cái, hỏi: "Có cái gì cần phải lưu ý hay không?" Lộ Lộ lắc đầu nói: "Mỗi một con nữ tính Giác Tỉnh Giả đều có sức mạnh khác nhau, sau khi giác tỉnh nắm giữ lực lượng mạnh hay yếu, là căn cứ vào cơ địa của mỗi người, có người sau khi Giác tỉnh còn không mạnh bằng lúc còn là Tiến Hóa Giả, có người sau khi Giác tỉnh lại có thể khiến cho Thần Vương cũng phải run rẩy, nếu như nói nhất định bọn chúng có điểm chung gì, thì đó chính là năng lực sinh sôi."
"Sinh sôi?" Lâm Siêu giật mình hỏi.
"Vào thời điểm ngươi chiến đấu với nó, sẽ không phải chỉ có một mình nó." Lộ Lộ bình thản nói.
Lâm Siêu gật đầu nói: "Ta đã biết rồi." Nói xong liền quay người đi tới một khu vườn ở bên trong nội thành, nơi này có rất nhiều loại thực vật, tất cả đều là thực vật biến dị vô hại, có loại có thể chiết xuất ra một lượng lớn nước tinh khiết, có loại có thể mọc ra trái cây chứa protein, ở giữa khu vườn này có một mảnh đất trống, phía trên có một cái cây nhỏ cao khoảng bảy mét, so với mấy cây đại thụ cao mấy chục mét, thậm chí là một trăm mét, cái cây nhỏ này giống như là một mầm non.
Dưới tán cây của cái cây nhỏ này, có một con chó có bộ lông màu vàng óng đang lười biếng nằm sấp dưới mặt đất, nó có kích thước giống như một con voi, bộ lông toàn thân rậm rạp như sư tử, nhắm nửa con mắt, đôi mắt màu vàng óng cực kỳ nhân tính hoá đang nhìn chăm chú vào một con bướm bảy màu to bằng lòng tay của người trưởng thành, con bướm bảy màu này đang bay múa chơi đùa, ở phía dưới tán cây xoay tròn phất phới, nhìn vô cùng ưa mắt.
Vào lúc Lâm Siêu nhìn bọn nó, Hoàng Kim Khuyển cùng với con bướm bảy màu đồng dạng cũng phát hiện được Lâm Siêu, đôi mắt lười biếng của con Hoàng Kim Khuyển lập tức mở to, hưng phấn bò từ dưới mặt đất lên, lắc người một cái rồi bổ nhào tới trước mặt Lâm Siêu, ngồi chồm hổm trên mặt đất, cái đuôi màu vàng không ngừng lắc lư.
Lâm Siêu mỉm cười, nếu có người ngoài trông thấy một màn này đoán chừng sẽ nhìn rớt cả tròng mắt ra, Hoàng Kim Vương Thú hung tàn ngang ngược, vậy mà cũng có một mặt nịnh bợ như thế này.
Hắn đưa tay xoa xoa đầu của con Hoàng Kim Khuyển, nhìn thoáng qua con bướm bảy màu đang bay múa, lúc trước nói chuyện với Phạm Hương Ngữ, đã nghe nàng kể qua, đây là đồng bạn mà Hoàng Kim Khuyển ở bên ngoài tìm được, là một con bướm biến dị cấp sáu, bướm thuộc về loại côn trùng, rất khó tiến hóa, cùng với hai loài sinh vật cấp thấp là ruồi và muỗi biến dị đều là nguy hiểm trí mạng đối với người bình thường, nhưng bọn chúng lại có một nhược điểm rất rõ ràng, đó là e ngại hỏa diễm, cho nên cho dù là người bình thường, cũng có thể giết chết bọn chúng, mà thân thể của bọn chúng bởi vì có cấu tạo khác biệt với động vật, cho nên cho dù có bị giết chết, trong thân thể cũng không có nguồn năng lượng gen.
Côn trùng biến dị bình thường có thể tiến hóa đến cấp ba hoặc là cấp bốn, đã là cực kỳ hiếm có, đã có thể được gọi là "Trùng vương", giống như con bướm bảy màu này, thì đã có thể được gọi là Điệp Vương, còn hiếm gặp hơn là Giác Tỉnh Giả!
Con bướm bảy màu bay ra phía sau con Hoàng Kim Khuyển, dùng đôi mắt đen lúng liếng tò mò đánh giá nhân loại ở trước mắt, có thể làm cho con Hoàng Kim Khuyển bình thường vô cùng cao ngạo này trở nên nịnh bợ như thế, đây là lần đầu tiên mà nó thấy được.
"Gâu gâu gâu..." Hoàng Kim Khuyển cười híp mắt, sủa lên mấy tiếng.
Lâm Siêu bây giờ có đồng hồ phiên dịch, không cần Phạm Hương Ngữ phiên dịch cũng có thể nghe hiểu được ý tứ của nó, cười nói: "Ta cũng nhớ ngươi, Tiểu quái thảo đâu?"
Hoàng Kim Khuyển dùng đầu cọ thân mật vào bàn tay của Lâm Siêu, nghe Lâm Siêu hỏi liền quay đầu nhìn về phía cái cây nhỏ ở phía sau.
Ầm ầm!
Khu vườn bỗng nhiên kịch liệt lay động, giống như là có động đất vậy, chỉ nhìn thấy cái cây nhỏ đang kịch liệt rung động kia, đột nhiên từ mặt đất mọc lên, rễ cây cuồn cuộn từ bên trong mảnh đất trống nhô ra, từ bên trong lòng đất không ngừng nhô cao lên, rễ cây ở phía dưới càng ngày càng tráng kiện, sau khi nhô lên đến độ cao một trăm mét, mặt đất mới đình chỉ lay động, từ bên trong đám rễ cây tách ra một cái rễ con to bằng cánh tay, vươn tới trước mặt của Lâm Siêu, thân mật ma sát lên trên bờ vai của Lâm Siêu.
Lâm Siêu kinh ngạc hỏi: "Ngươi tiến hóa đến cấp mấy rồi?"
Tiểu quái thảo liền thu cái rễ con lại, nhanh chóng dùng cái rễ con vạch vạch mấy đường trên mặt đất trước mặt của Lâm Siêu, viết ra số “10”.
"Cấp mười?" Lâm Siêu giật mình hỏi: "Ngươi ăn cái gì mà tiến hoá nhanh vậy?" Mặc dù hắn biết tốc độ tiến hóa của sinh mệnh hệ thực vật so với quái vật còn muốn khoa trương hơn, nhưng không ngờ được lại có thể nhanh đến như thế, phải biết rằng coi như là con Vương Thú cá sấu cực kì tham ăn kia, lần đầu hắn gặp nó cũng chỉ có thể chất đạt đến cấp tám, bây giờ cho nó ăn hết thi thể của con Nguy Hiểm Chủng, đoán chừng mới có thể đạt tới cấp mười.
Cái rễ con nhẹ nhàng huy động, viết xuống mấy chữ xiêu vẹo: "Hỏi chó con ấy."
Hoàng Kim Khuyển tựa hồ cũng hiểu được mấy chữ này, sau khi nhìn thấy lập tức xù lông, hướng về phía tiểu quái thảo nhe răng trợn mắt gầm nhẹ hai tiếng, sau khi nhìn thấy cái rễ con nhẹ nhàng lay động, mới cảm thấy hết bực tức, quay đầu hướng về phía Lâm Siêu sủa một tràng "Gâu gâu gâu".
"Một cây gỗ mục màu đen?" Lâm Siêu không khỏi cảm thấy chiếc đồng hồ phiên dịch gặp trục trặc, kinh ngạc hỏi: "Chỉ cần ăn hết một cây gỗ mục màu đen, liền có thể tiến hóa đến dạng này?"
Hoàng Kim Khuyển cùng với cái rễ con đồng loạt gật đầu.
Lâm Siêu có chút không biết nói gì, lần trước tiểu quái thảo đi đến Bắc Cực chỉ mới đạt đến cấp tám, không biết cây gỗ mục màu đen kia là vật gì, lại có thể làm cho nó trực tiếp thăng lên hai cấp?
Sau khi im lặng một hồi, Lâm Siêu mới nhớ đến mục đích mà mình đi tới đây, lập tức nói: "Ta có một cái nhiệm vụ muốn giao cho các ngươi, ta muốn rời khỏi căn cứ một chuyến, căn cứ tạm thời giao cho các ngươi giám thị, nhớ kỹ, không được phép làm cái gì náo loạn, chỉ cần đừng để cho người ở bên ngoài đến quấy rối là được, bất quá dưới tình huống bình thường, cũng không có ai dám làm loạn."
Hoàng Kim Khuyển cùng với cái rễ con liếc nhìn nhau, mặc dù cái rễ con không có ánh mắt, nhưng tựa hồ như nó có một phương thức khác để cảm ứng, Hoàng Kim Khuyển ngoẹo đầu nhìn Lâm siêu, trong đôi mắt có chút mờ mịt.
Lâm Siêu nói: "Hiện tại ta sẽ biến các ngươi thành nhân loại, chờ đến ta trở về sẽ biến các ngươi trở lại như cũ." Nói xong hắn liền đưa tay đặt lên trán của con Hoàng Kim Khuyển, khởi động năng lực (Biến Hình).