← Quay lại trang sách

Chương 790 Nữ tính Giác Tỉnh Giả

Thân thể của con Hoàng Kim Khuyển lập tức bị thu nhỏ lại, bộ lông rậm rạp dần dần biến mất, từ trạng thái bò ở dưới đất dần dần chuyển thành đứng thẳng, phần mõm lồi ra cũng nhanh chóng bị co lại, hơn mười giây sau, nó liền biến thành một thanh niên anh tuấn cao một mét tám, có mái tóc dài màu vàng óng, gương mặt giống như người lai Trung - Âu, có vài phần khí chất cao quý ưu nhã.

Nhưng chỉ một giây sau, khí chất cao quý ưu nhã này lập tức bị cải biến, thanh niên tóc vàng cúi đầu nhìn thấy hai cánh tay nhân loại của mình, có chút bị kinh hãi, đưa hai tay sờ loạn trên khuôn mặt, càng ngày càng cảm thấy hoảng sợ, lập tức nằm rạp trên mặt đất, dùng đầu cọ vào chân của Lâm Siêu, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ cầu khẩn.

Lâm Siêu tức giận đá văng nó ra, nói: "Đứng lên, hiện tại ngươi đã trở thành nhân loại, chờ đến khi ta trở về sẽ biến ngươi trở lại như lúc ban đầu."

Thanh niên tóc vàng có chút ủy khuất nhìn Lâm Siêu, miễn cưỡng đứng lên, nhưng hai chân lại hơi khuỵu xuống, rụt cổ lại, lè lưỡi ra bên ngoài, hai tay rũ xuống ngực.

Lâm Siêu mặc kệ nó, cầm lấy cái rễ con, khởi động năng lực (Biến Hình), một lát sau, cái rễ con nhanh chóng co vào, bản thể ở phía sau cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, không đến nửa phút, tiểu quái thảo liền hóa thành một đứa bé trai khoảng sáu, bảy tuổi, phản ứng của tiểu quái thảo tốt hơn nhiều so với Hoàng Kim Khuyển, nó nhìn qua một chút hình dạng mới của mình, tò mò sờ sờ khuôn mặt của mình.

Lâm Siêu vừa mới chuẩn bị quay người dẫn hai bọn nó đi tới phòng làm việc, Hoàng Kim Khuyển bỗng nhiên giữ chặt tay của hắn, dùng ngón tay chỉ vào con bướm bảy màu, sủa lên hai tiếng " Gâu gâu".

Lâm Siêu tức giận nói: "Cổ họng của ngươi đã thay đổi, bây giờ đã có thể nói được tiếng người." Nói xong liền quay đầu nhìn về phía con bướm bảy màu kia, con bướm có mấy phần thẹn thùng nhẹ nhàng bay tới, nhưng lại không dám áp sát quá gần.

Lâm Siêu hơi chuyển động ý nghĩ một chút, khởi động năng lực (Biến Hình) bao phủ thân thể của nó, một lát sau, một thiếu nữ có dáng vẻ thướt tha mềm mại bỗng nhiên xuất hiện, mái tóc dài đen bóng, da thịt trắng như tuyết, giống như là tiên tử hạ phàm.

Lâm Siêu nhìn ba người trần như nhộng này một chút, khẽ lắc đầu từ bên trong nhẫn không gian ném ra ba bộ quần áo cho bọn nó, nói: "Đều mặc quần áo vào rồi đi theo ta." Ba người cầm lấy quần áo, trên mặt mũi tràn đầy sự hiếu kỳ, nhanh chóng tròng quần áo lung tung lên trên người, nhất là Hoàng Kim Khuyển, còn đem cái quần làm áo bọc lên đầu, đem cái áo làm quần xỏ vào dưới chân, thiếu nữ do Điệp Vương hoá thành kia mặc dù có ngộ tính không tệ, cũng mặc ngược quần áo, làm lộ ra hơn nữa bầu vú mà không có một chút cảm giác nào.

Lâm Siêu cười khổ giúp ba người mặc quần áo lại chỉnh tề, trở lại phòng quản lý, lập tức dặn dò: "Nhớ kỹ, vào mấy ngày mà ta rời đi, các ngươi chỉ cần thủ hộ căn cứ bình an là được, không cần phải ra quyết định gì."

"Vâng." Ba người trăm miệng một lời đáp.

Lâm Siêu lúc này mới cảm thấy hài lòng, vừa mới chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, đem con chó đen đang vui đùa trong góc phòng nhấc lên, ném cho Hoàng Kim Khuyển nói: "Nhớ chăm sóc nó thật tốt, đừng để cho nó chết đói."

Thanh niên tóc vàng thè đầu lưỡi ra ngoài, liên tục gật đầu.

Lâm Siêu lúc này mới yên tâm rời đi, từ trên cửa sổ nhảy xuống, đôi cánh Hắc Ban Thú từ phía sau mọc ra, hóa thành một tia chớp màu đen, nhanh chóng bay ra khỏi căn cứ Tinh Thần.

Một giờ sau, Lâm Siêu đã bay tới cái đảo nhỏ mà Lộ Lộ đưa toạ độ cho hắn, đây là một hòn đảo nhỏ có quân đội đóng quân, sau khi tai nạn bộc phát, quân nhân ở trên hòn đảo bị mất đi liên hệ với chính phủ, bị vây ở trên trên đảo, chỉ thấy ở trên mặt đất có máy bay trực thăng rơi vỡ, bên cạnh chiếc trực thăng có mấy con xác thôi mặc quân phục đang du đãng, ngoài ra, ở trên ngọn núi cao trung ương, có một cái căn cứ cỡ nhỏ, thiết bị đầy đủ, hiển nhiên là do mấy ngươi quân nhân còn sống sót không có cách nào rời đi dựng lên để làm chỗ tránh nạn.

Giờ phút này ở bên trong căn cứ chỉ có mấy bãi máu, cũng không có thi thể, trong không khí tràn ngập hương vị hư thối, Lâm Siêu từ bên trong đám mùi vị này, mơ hồ ngửi được một mùi thơm, mùi thơm khiến cho hắn lên cơn thèm ăn mãnh liệt!

Lâm Siêu ngửi hai cái thật sâu, lập tức thuận theo phương hướng mùi thơm đuổi theo.

Năm, sáu phút sau, Lâm Siêu ở bên trong vùng biển cách hòn đảo hai ngàn dặm, trông thấy hai đường bọt nước màu trắng, một lớn một nhỏ, phảng phất như là hai cái ca nô đang phi tốc, ở trên mặt biển vạch ra hai đường vòng cung uốn lượn, giống như là đang... chơi đùa trong nước!

Ánh mắt của Lâm Siêu híp lại, mặc dù cách xa nhau mấy ngàn mét, nhưng hắn y nguyên vẫn có thể rõ ràng nhìn thấy thân ảnh trong đám bọt nước lớn, chính là con nữ tính Giác Tỉnh Giả mà hắn nhìn thấy ở trên Tinh Võng kia, đôi cánh ve trong suốt ở phía sau lưng của nó đang kịch liệt vỗ, tạo thành động lực bơi đi.

Ở phía sau lưng nó có một thân ảnh nhỏ bé, dài khoảng hai mét, trên đỉnh đầu có một lớp sừng màu xanh đen, vô cùng bóng loáng, không có tóc, ở phần ngực có hai cánh tay, đang cấp tốc vẩy nước, tạo thành hai làn sóng nước bắn ra xung quanh, bởi vì nguyên nhân góc độ, Lâm Siêu không có cách nào trông thấy được gương mặt cùng với màu mắt, nhưng Lâm Siêu cũng có thể cảm giác được, nó cũng là một con Giác Tỉnh Giả!

"Hai con Giác Tỉnh Giả sao..." Lâm Siêu nghĩ đến lời nhắc nhở của Lộ Lộ, hàn ý trong đôi mắt loé lên, bỗng nhiên phi tốc lao xuống, thân thể tiến vào trạng thái Hoàng Kim tăng cường, từ bên trong nhẫn không gian lấy ra thanh binh khí cháy đen, đem năng lực tăng cường tốc độ tăng cường lên bên trên đôi cánh Hắc Ban Thú, bộc phát ra siêu cấp tốc độ tiếp cận gần một trăm lần tốc độ âm thanh!

Oanh!

Không khí trong nháy mắt bị nổ tung, Lâm Siêu giống như một viên đạn pháo bắn ra, trong nháy mắt liền đuổi kịp hai con Giác Tỉnh Giả, thanh binh khí cháy đen ầm ầm đập tới đỉnh đầu của con nữ tính Giác Tỉnh Giả.

Bành!!!

Mặt nước biển bên trong phạm vi một trăm mét đột nhiên bị đánh lõm xuống, rồi nhanh chóng bắn ngược lại, bắn ra một lượng lớn bọt nước cao một trăm mét, giống như một khoả thiên thạch rơi vào trong biển rộng, bọt nước đánh bay con Giác Tỉnh Giả kia ra bên ngoài mấy chục mét, bị nước biển cuốn sâu vào bên trong.

Lâm Siêu từ lực phản chấn mà thanh binh khí cháy đen truyền về, liền biết là mình đã đập trúng, vỗ cánh một cái, đem lực phản chấn loại bỏ, nhanh chóng lao vào bên trong biển, cấp tốc truy đuổi theo con nữ tính Giác Tỉnh Giả đã bị đánh chìm xuống dưới đáy biển, chỉ có điều, đôi cánh Hắc Ban Thú chung quy chỉ là một đôi cánh chuyên môn dùng để phi hành, mặc dù ở trong biển có thể vỗ, nhưng do diện tích của đôi cánh quá lớn, cho nên lực cản tạo ra cũng vô cùng nhiều, chẳng những không thể đuổi kịp, mà ngược lại khoảng cách giữa Lâm Siêu cùng với con nữ tính Giác Tỉnh Giả càng ngày càng bị kéo xa.