← Quay lại trang sách

Chương 809 Thu phục Nữ Hoàng Tri Chu

Người này chỉ là ngoài ý muốn nhặt được một bộ hài cốt của một vị Ma Thần chiến tử, gây nên sự chú ý của vị Ma Thị, người hầu của vị Ma Thần chiến tử kia, sau đó người này liền được vị Ma Thị kia phụ tá, sáng tạo ra Sở La Môn ở kỷ thứ năm, mục đích chính là muốn trải đường cho bảy mươi hai vị Ma Thần, chờ đợi đến khi bảy mươi hai vị Ma Thần trở về, Sở La Môn cũng sẽ thống nhất thế giới, đương nhiên, đây là chỉ là ảo tưởng của người sáng lập nên Sở La Môn, trên thực tế đời sau xuất hiện một vài vị môn chủ kỳ tài, bọn họ biết vị Ma Thị kia sáng lập Sở La Môn chỉ là để làm một điểm dừng chân nghênh đón bảy mươi hai vị Ma Thần, coi như mấy vị Ma Thần này có trở về, Sở La Môn cũng chỉ là một con chó ở bên người mấy vị Ma Thần này, vĩnh viễn cũng không có khả năng thống trị được thế giới."

"Thế nhưng biết thì biết, bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác, vào lúc mấy người này đảm nhiệm chức vụ môn chủ, đều sẽ bị vị Ma Thị kia dung nhập ma huyết vào trong cơ thể, không có cách nào có thể phản kháng lại, chỉ có thể nghe lệnh, nếu không cho dù muốn chết cũng không chết được, vả lại, những môn chủ này đại đa số đều có thân nhân, con cái ở bên trong Sở La Môn, đó cũng chính là sợi dây trói buộc bọn họ, không có cách nào dứt bỏ."

Lâm Siêu hiểu được, không ngờ được Sở La Môn cũng chỉ là một cỗ khôi lỗi đáng buồn, từ thủ đoạn của vị Ma Thị kia mà nói, tuyệt đối không phải là cổ anh hùng, mà chính là tội dân, còn bảy mươi hai vị Ma Thần kia, hơn phân nửa cũng chính là tội dân! Chỉ có điều, không biết sau khi trải qua mấy cái kỷ nguyên, bảy mươi hai vị Ma Thần này còn sót lại được mấy cái.

Lâm Siêu trầm tư một lát, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, hỏi: "Nữ Hoàng Tri Chu đâu, Hoàng Kim Khuyển có tìm thấy con chó con màu đen hay không?"

"Đương nhiên là đã tìm về được, Hoàng Kim Khuyển hiện tại đã là Vương Thú cấp tám, coi như là ngươi, không sử dụng một số thủ đoạn đặc thù, cũng vô pháp thoát khỏi sự truy tung của nó." Phạm Hương Ngữ tức giận nói: "Nói đến chuyện này ta mới nhớ, ngươi vậy mà tại thời điểm ta rời đi, đem căn cứ giao phó cho một con chó, một gốc cỏ, và một con bướm tới chiếu cố, nếu để cho mọi người ở trong căn cứ biết, bọn họ chắc chắn sẽ phát điên."

"Sợ cái gì, bọn chúng đã có trí tuệ." Lâm Siêu ho nhẹ một tiếng, chuyển đề tài nói: "Nữ Hoàng Tri Chu đang ở đâu?"

Phạm Hương Ngữ hừ nhẹ một tiếng, quay người trở lại bàn làm việc của mình truyền tin, không bao lâu sau, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, con xác thối Vương (Khải) đã ôm một con chó con màu đen đến, trên khuôn mặt của nó từ đầu đến cuối đều nở một nụ cười hàm hậu, đem con chó con đưa cho Lâm Siêu.

Lâm Siêu nhấc con chó con lên, nhìn thoáng qua đôi mắt to vô tội của nó, thuận miệng hỏi: "Hoàng Kim Khuyển tìm được nó ở đâu?"

"Vấn đề này ta cũng không biết, chờ ta mở camera giám sát lên xem." Phạm Hương Ngữ nhắm mắt lại truyền tin cho thủ hạ xem lại camera giám sát, chờ một lúc sau, thủ hạ của nàng liền báo cáo là bọn họ nhìn thấy Hoàng Kim Khuyển đem con chó con màu đen từ bên ngoài căn cứ trở về, trong lòng nàng lập tức kinh ngạc, lập tức mở đoạn video quay lại cảnh này ra đưa cho Lâm Siêu xem.

"Đã chạy ra được tới bên ngoài căn cứ..." Phạm Hương Ngữ mở to mắt ra xem đoạn video, dùng ánh mắt thâm thúy nhìn con chó con màu đen trên tay của Lâm Siêu.

Lâm Siêu híp mắt lại, nhìn con chó con màu đen đang lè lưỡi liếm bàn tay của mình, cười lạnh nói: "Ta thật sự đã xem thường ngươi rồi, nguỵ trang đủ giống, dưới tác dụng năng lực Biến Hình của ta, lại còn có thể bảo lưu được ý thức."

Con chó con màu đen vẫn y nguyên lè lưỡi liếm bàn tay của Lâm Siêu, bất động thanh sắc, phảng phất như là nghe không hiểu.

Lâm Siêu cười lạnh một tiếng, nói: "Nọc độc của ngươi có thể khiến cho động vật biến thành xác thối hay không?" Phạm Hương Ngữ nhếch miệng lộ ra vẻ tiếu dung, nói: "Đương nhiên là có thể, xác thối nguyên bản cũng là do bệnh độc biến thành, động vật cũng không ngoại lệ, nếu nàng vẫn muốn tiếp tục ngụy trang, vậy thì ta sẽ biến nàng thành một con tang thi chó, ngươi thấy có được không?"

"Ý kiến hay đấy." Lâm Siêu vui vẻ đồng ý, vừa mới đáp ứng xong, lập tức cảm thấy con chó con ở trong tay đột nhiên nhảy ra.

Sưu!

Lâm Siêu phản ứng rất nhanh, vào lúc nó nhảy vào trong không trung, hắn liền chộp tới, túm cái chân sau của nó, xách ngược lên, nói: "Đường đường là Nữ Hoàng Tri Chu, vậy mà lại cam nguyện ngụy trang thành một con chó, không hổ là đỉnh cấp sát thủ, ý chí sinh tồn quả thật là rất cường hãn."

Con chó con nghe thấy Lâm Siêu mỉa mai nó, bên trong đôi mắt to vô tội lập tức lộ ra sự phẫn nộ mãnh liệt cùng với dữ tợn, nhìn chằm chặp vào hắn, nhe răng trợn mắt, không ngừng vung vẩy móng vuốt, thế nhưng thân thể của nó lại quá nhỏ. Kích cỡ chỉ lớn hơn bàn tay khoảng hai lần, mặc cho nó vung vẩy cỡ nào cũng vô pháp chạm được vào Lâm Siêu.

Lâm Siêu hừ lạnh một tiếng, hướng về phía Phạm Hương Ngữ nói: "Lúc nào quả Tường Vi mới được chuyển đến?"

"Sắp rồi." Phạm Hương Ngữ trả lời.

Lâm Siêu nhìn qua con chó con màu đen đang không ngừng giãy giụa, nói khẽ: "Nghe nói nữ nhân của Gia tộc Tri Chu, xưa nay không hề ưa thích nam nhân, cho dù là lợi dụng nam nhân sinh ra hài tử xong, cũng sẽ lập tức tự tay giết chết nam nhân đó. Ngươi nói xem, bây giờ ta sẽ làm cho ngươi suốt quãng thời gian còn lại phải hiệu trung với một nam nhân như ta, ngươi cảm thấy như thế nào?"

"Gâu Gâu!" Con chó con màu đen phẫn nộ sủa.

Một lát sau, một thiếu niên khôi ngô đã đem quả Tường Vi tới cung kính đưa cho Lâm Siêu. Hắn nhìn về phía con chó con màu đen đang không ngừng giãy dụa, đưa ngón tay đến xương gáy của nó, nhẹ nhàng kéo cái đầu của nó một phát, khiến cho một cái khớp cổ nào đó bị trật khớp, con chó con lập tức lâm vào hôn mê, Lâm Siêu lấy ra hai quả Tường Vi, nhỏ máu tươi của mình lên, sau đó bóp nát nhét vào miệng của nó, ngửa đầu của nó lên lắc lắc mấy lần, để cho nó nuốt hai quả Tường Vi vào trong cổ họng.

Một lát sau, sau khi hai quả Tường Vi trôi hết vào bên trong dạ dày, Lâm Siêu mới vặn khớp cổ của con chó con lại đúng chỗ, nó rất nhanh liền yếu ớt tỉnh dậy, mờ mịt nhìn thoáng qua chung quanh, sau đó ánh mắt liền rơi trên người của Lâm Siêu, lộ ra vẻ cung kính và thành kính, cúi đầu sủa "Gâu gâu" hai tiếng, dùng cái đầu dụi dụi vào bàn tay của Lâm Siêu.

Lâm Siêu hơi chuyển động ý nghĩ một chút, biến Nữ Hoàng Tri Chu trở về lại thành bộ dáng ban đầu.

Chỉ trong thoáng chốc, Nữ Hoàng Tri Chu đã từng thống trị một nửa châu Bắc Mĩ lại một lần nữa xuất hiện, có dáng vẻ hoa lệ, gương mặt tuyệt mỹ băng lãnh, toàn thân phát tán ra khí tức cao quý khiến cho người khác không dám nhìn thẳng, cho dù giờ phút này toàn thân của nàng trần như nhộng cũng vô pháp để cho người ta dâng lên nửa phần tâm tư khinh nhờn.