Chương 810 Xâm nhập vào đáy biển
Lâm Siêu lấy từ bên trong nhẫn không gian ra một bộ quần áo ném cho nàng, nói: "Mặc vào đi, nói một chút về việc làm sao mà ngươi vẫn có thể bảo lưu lại được ý thức?"
Nữ Hoàng Tri Chu nhìn thấy Lâm Siêu, ánh mắt lạnh lùng lộ ra mấy phần nhu hòa, khẽ gật đầu, đem bộ quần áo mặc vào, nói: "Năng lực của ta là (thời gian), ở dưới hiệu quả năng lực vĩ đại của ngài, ta sử dụng năng lực thời gian không ngừng trì hoãn tế bào não chuyển hóa, cho nên mới có thể bảo lưu lại được ý thức."
Khóe miệng của Lâm Siêu khẽ nhếch lên, mặc dù hắn biết quả Tường Vi này có hiệu quả kinh người, nhưng không ngờ được chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, nàng đã biến thành một tín đồ trung thành, hắn nhìn kỹ đôi mắt của nàng, xác nhận không giống như là nàng nói dối, hướng về phía Phạm Hương Ngữ nói: "Đợi lát nữa ngươi mang nàng đi kiểm tra, tìm một Năng Lực Giả hệ Nhận Biết đỉnh cấp đến phân biệt, xem thử hiện tại nàng có phải là đang ngụy trang hay không." Lúc trước đã xém chút nữa bị nàng trốn mất, coi như lần này cho nàng ăn hai quả Tường Vi, hắn cũng không thể yên tâm, nguyên nhân cũng không phải là hắn không tin tưởng tác dụng của quả Tường Vi, mà bởi vì hắn lo lắng nàng sử dụng năng lực (thời gian) để trì hoãn tốc độ tiêu hóa của hai quả Tường Vi.
Phạm Hương Ngữ không ngờ được vị Nữ Hoàng Tri Chu này lại có dung mạo tuyệt mỹ như thế, trong ánh mắt lộ ra mấy phần kinh diễm, nghe Lâm Siêu nói liền nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Ta biết rồi."
Nữ Hoàng Tri Chu khẽ gật đầu, không biểu lộ ra bất kỳ một biến hóa nào.
Lúc này, Phạm Hương Ngữ bỗng nhiên nói: "Ta đã tập hợp xong một tiểu đội thăm dò, tổng cộng có hai mươi người, mười sáu người có thể chất cấp năm, bốn người có thể chất cấp sáu, đều là Tiến Hóa Giả thân kinh bách chiến."
Lâm Siêu đứng dậy, nói: "Vậy thì ta sẽ đi ngay bây giờ, người nói bọn họ chờ ta ở bên ngoài cổng thành."
Phạm Hương Ngữ giật mình nói: "Đi ngay bây giờ sao? Trời sắp tối rồi mà."
Lâm Siêu nói: "Từ đây bay tới Thái Bình Dương rất nhanh, trước khi mặt trời lặn hoàn toàn ta sẽ trở về."
Phạm Hương Ngữ chỉ có thể nói: "Vậy được rồi, ngươi nhớ về sớm một chút, Thái Bình Dương rất rộng lớn, phải cẩn thận ở bên trong có siêu cấp quái vật biển."
Lâm Siêu khẽ gật đầu, nhìn Nữ Hoàng Tri Chu một chút, sau đó liền quay người từ ban công nhảy ra, bay ra khỏi căn cứ, rất nhanh liền trông thấy ở trên một bãi đất trống bên ngoài cổng thành, có một đám người đang đứng, tràn đầy khí thế.
Lâm Siêu từ trên trời bay xuống, hạ xuống trước mặt đám người này.
Đám người sau khi nhìn thấy Lâm Siêu, liền giật nảy cả mình, sau đó liền lộ ra mấy phần vui mừng cùng với cung kính, đồng thời nói: "Gặp qua Lâm thủ lĩnh!"
Lâm Siêu nhìn lướt qua tất cả mọi người, nói: "Các ngươi đã biết nhiệm vụ của mình là đi làm gì hay chưa?"
"Đã biết thưa ngài!" Một người trung niên trên khuôn mặt tràn đầy hưng phấn vội vàng trả lời: "Chúng ta sẽ quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ, tuyệt đối sẽ không làm cho hai vị thủ lĩnh phải thất vọng!"
Lâm Siêu khẽ gật đầu, nói: "Mọi người đi vào đi." Nói xong hắn liền mở nhẫn không gian ra.
Đám người liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng tự giác xếp hàng đi vào, vào lúc đi qua trước mặt của Lâm Siêu, mọi người đều cố gắng duỗi thẳng sống lưng, trong ánh mắt có mấy phần kính sợ.
Chờ đến khi tất cả mọi người đều đã tiến vào bên trong nhẫn không gian, Lâm Siêu lập tức gọi ra đôi cánh Hắc Ban Thú, hóa thành một tia chớp đen biến mất ở đường chân trời.
Thái Bình Dương, rãnh biển Mariana.
Đây là rãnh biển sâu nhất trên thế giới, có độ sâu đạt 11.521 mét, ở bên trong rãnh biển này các loại cá cỡ lớn rất khó có thể sinh tồn, chỉ có một ít loài cá nhỏ và tôm sinh sống ở đây, cũng không có thực vật và tảo biển, bởi vì ở độ sâu như thế này vô cùng khuyết thiếu ánh nắng mặt trời và dưỡng khí, cộng thêm áp lực cực mạnh của nước biển, khiến cho các loài sinh vật sống ở nơi này dần dần thích ứng theo hoàn cảnh, cơ thể tiến hoá chủ yếu thành thân mềm, đồng thời còn học được cách sử dụng sóng âm để săn mồi.
Nhưng mà bây giờ là tận thế, cái rãnh biển này lại biến thành một nơi rất náo nhiệt, có rất nhiều quái vật biển khổng lồ thích cư ngụ ở nơi này, áp lực cực mạnh ở đây ngược lại còn khiến cho bọn nó cảm thấy dễ chịu, nhất là hoàn cảnh ở đây vô cùng tối tăm, lạnh lẽo và yên tĩnh, có sức hấp dẫn mãnh liệt đối với bọn chúng.
Lâm Siêu nhanh chóng lặn xuống dưới đáy biển, biến đôi cánh Hắc Ban Thú thành một đôi cánh có nhiều lỗ nhỏ li ti, để cho nước biển có thể lưu thông qua, khiến cho tốc độ lặn xuống của hắn đạt tới mức độ gấp ba mươi lần tốc độ âm thanh, giờ phút này hắn giống như một viên ngư lôi màu đen lao vùn vụt xuống đáy biển, nước biển bị hắn đẩy ra xung quanh, càng xâm nhập vào xâu, Lâm Siêu càng nhìn thấy nhiều quái vật biển cấp cao có bộ dáng dữ tợn, bên trong khu vực có ánh sáng ảm đạm vậy mà có rất nhiều bóng đen đang nhẹ nhàng du động.
Sưu!
Sau khi Lâm Siêu lặn xuống được tám ngàn mét, trên đường lặn xuống vừa vặn có một con giao long đang du động, cảm ứng được động tĩnh của Lâm Siêu, con giao long này lập tức bị kinh động, xoay đầu lại nhìn, lân phiến toàn thân của nó có màu xanh đen tinh mịn sắc bén, phần đầu nhìn giống như mãng xà, dữ tợn vô cùng, mở ra cái miệng giống như chậu máu táp về phía Lâm Siêu.
Lâm Siêu hừ lạnh một tiếng, hơi chuyển động ý nghĩ một chút.
Sưu sưu sưu!
Trên cánh tay phải của Lâm Siêu đột nhiên bắn ra mấy cây gai xương bén nhọn có tính xuyên thấu cực mạnh, trong nháy mắt liền xuyên thủng cái đầu của con giao long, mấy cây gai xương sau khi đâm vào trong cơ thể của nó liền nhanh chóng hấp thu máu tươi, thân thể của con giao long này lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được cấp tốc trở nên khô quắt, lân phiến dần ảm đảm mất đi vẻ sáng bóng, thân thể chậm rãi chìm xuống đáy biển.
Sưu!
Lâm Siêu không giảm tốc độ tiếp tục lặn xuống, mấy cây gai xương cũng được thu vào bên trong cánh tay phải, bây giờ Anubis đã đạt đến cấp tám cực hạn, tế bào thần tính cũng đã khôi phục lại cấp độ Chủ Thần, cánh tay phải đã nắm giữ lực lượng sánh ngang với thời điểm toàn thịnh của nó, có thể đánh chết con giao long này dễ như trở bàn tay.
Sau khi lặn xuống độ sâu 1 vạn mét, Lâm Siêu liền dừng lại, mặc dù nơi này chỉ có một màu đen kịt, nhưng thị giác của hắn cũng không bị ảnh hưởng một chút nào, chỉ thấy ở dưới đáy biển phảng phất như có một cái chăn lông mềm mại phủ lên, kéo dài trên một phạm vi hơn một ngàn mét.
"Siêu cấp quái vật biển?" Lâm Siêu híp mắt lại nhìn cảnh này, hắn từ trên cái chăn này cảm ứng được khí tức sinh mệnh, lúc này liền tiến vào trạng thái "thể chất hắc ám", lấy thanh binh khí cháy đen ra, nhanh chóng lao tới.
Phù phù phù!
Vào lúc Lâm Siêu lao tới, cái chăn lông mềm mại này bỗng nhiên cuốn lên, từ bốn phương tám hướng vây quanh thân thể của Lâm Siêu, muốn đem hắn cuốn vào bên trong.
Lâm Siêu hừ lạnh một tiếng, phất tay bắn ra một đoàn ánh sáng.