Chương 835 Rời đi
Giờ phút này, người trẻ tuổi Lam Tộc này đã bị doạ cho phát mộng, đồng bạn ngã xuống cùng với mùi máu tanh sặc mũi nhắc nhở cho hắn biết cảnh tượng này có bao nhiêu chân thực, cừu non ở trong mắt của hắn, giờ phút này đã hoàn toàn hóa thành ma quỷ, hơn nữa còn đang dùng ánh mắt thương hại từ phía trên nhìn xuống hắn.
Bắp chân của người trẻ tuổi Lam Tộc không khống chế được run rẩy, thanh chiến đao mới rút ra được một nửa, giờ phút này trong đầu của hắn chỉ có một ý nghĩ đó là làm sao để cắm thanh chiến đao này trở về mà đừng để cho Lâm Siêu trông thấy. Thế nhưng thân thể của hắn lại cứng đờ, không dám cử động dù chỉ là một chút, lo sợ làm cho Lâm Siêu nổi lên sát tâm.
Năng lực của người trẻ tuổi Lam Tộc là hệ Nhận Biết, giống với đại đa số người Lam Tộc, hắn cũng nắm giữ năng lực (nhãn lực), con mắt của hắn đã tiến hóa vượt qua người bình thường rất nhiều, có thể nhìn thấy tốc độ vượt qua tốc độ của bản thân. Nghe đồn khi người của Lam Tộc tiến hoá đến cực hạn, đồng thời sau khi lột xác thành Thần Vương, bọn họ thậm chí có thể nhìn thấy ánh sáng di động!
Nguyên nhân chính là vì như thế, cho nên hắn mới nhìn thấy đòn công kích đầu tiên của Lâm Siêu, là một tia sáng!
Được tôn là năng lực có tốc độ xuất thủ nhanh nhất hệ Thần Bí, năng lực (ánh sáng)! Không có cái thứ hai!
"Ngươi cũng muốn ta hỗ trợ hay sao?" Lâm Siêu lạnh lùng hỏi.
Người trẻ tuổi Lam Tộc nghe thế liên kinh hãi liên tục lắc đầu, sắc mặt biến thành trắng bệch, trong lòng hối hận đến phát điên, hắn nên sớm ý thức được, người nắm giữ máu Hoàng Kim đều không phải là người đơn giản, đều là do tên thanh niên người Maya ngu ngốc kia. Nói cái gì đối phương ngay cả "Chủng Khôi" cũng không thể đối phó được, vẫn phải dựa vào hắn cứu trở về, đây quả thực là đánh rắm, tên thanh niên người Maya kia đúng là chết còn chưa hết tội!
Hắn hận không thể đá thêm mấy cước vào thi thể của tên thanh niên người Maya ở trước mặt mình. Dưới ánh nhìn soi mói của Lâm Siêu, hắn quả quyết lựa chọn nằm xuống, đây là lễ nghi khuất phục cao nhất của nền văn minh Lam tộc, nói: "Van cầu ngài, ta không phải là cố ý, van cầu ngài thả ta ra, ngài muốn ta làm cái gì cũng đều được!"
Bởi vì đã lăn lộn trong căn cứ Đao Phong này một thời gian, cho nên người trẻ tuổi Lam Tộc có kinh nghiệm sống sót sau khi chiến bại rất phong phú, dù sao thì trong khi chiến đấu sẽ không có khả năng vĩnh viễn thắng lợi, hắn lập tức cực lực biểu hiện tác dụng của mình, nói: "Ta biết nơi nào có đồ ăn, ta có thể giúp ngài dò đường, hơn nữa ở bên trong căn cứ ta còn có hắc tệ, ta..."
Lâm Siêu đưa tay ngắt lời, người trẻ tuổi Lam Tộc liền câm miệng, dùng ánh mắt kính sợ cùng với cung kính nhìn Lâm Siêu, biểu hiện ra một bộ dáng "Ta cái gì cũng đều nghe theo ngài".
"Nói cho ta biết phương hướng đi tới thành Hắc Hoang." Lâm Siêu nói.
Người trẻ tuổi Lam Tộc vội vàng đáp lời: "Thành Hắc Hoang ở phía bắc, nhưng lộ trình đi đến đó rất xa, mà lại càng đi đến gần khu vực trung ương của Hắc Hoang, thổ nhưỡng càng phì nhiêu, quái vật xuất hiện càng nhiều." Hắn nhìn thấy Lâm Siêu giống như lại muốn phất tay ngắt lời của hắn, vội vàng móc ra một cái bình nhỏ nói: "Ta có Túy Hoàn, ăn vào sẽ lập tức tiến vào trạng thái ngủ say, mê man cả ngày, cầu ngài đừng giết ta, ta sẽ không đi mật báo cho ai hết."
"Trước tiên an tĩnh chút." Lâm Siêu nói: "Chờ đến lúc ta đánh thức đồng bạn của ngươi, kiểm tra xem ngươi có nói dối hay là không."
"Anh thật sự muốn đi tới thành Hắc Hoang?" Lúc này, bé gái chợt mở miệng nói, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ giật mình nhìn Lâm Siêu, lúc trước Lâm Siêu đột nhiên xuất thủ cho đến khi chiến đấu cấp tốc kết thúc, khiến cho nó nhìn đến mức trợn mắt hốc mồm, giờ phút này nghe thấy câu hỏi của Lâm Siêu, lập tức phản ứng lại, trong mắt lộ ra mấy phần hưng phấn.
Lâm Siêu quay đầu lại nhìn bé gái, nói: "Thế nào, em biết thành Hắc Hoang ở đâu à?"
"Đó là chuyện đương nhiên, mặc dù em đến Hắc Hoang chưa được bao lâu." Đôi mắt của bé gái tỏa sáng, nói: "Không hổ là Sơ Thần có máu Hoàng Kim, em có thể làm người dẫn đường cho anh, anh thấy sao?"
Lâm Siêu khẽ nhíu mày, đưa mắt nhìn vào đôi mắt của bé gái, trầm ngâm nói: "Cũng được, em nói xem thành Hắc Hoang ở đâu, có bao nhiêu nhân khẩu, có diện tích bao nhiêu."
"Còn chưa chịu tin ta sao?" Bé gái trong lòng cảm thấy bất mãn, nhưng cũng không dám biểu hiện sự bất mãn ra bên ngoài, chỉ có thể nói: "Thành Hắc Hoang đúng là ở phương bắc, nếu như anh có thể lấy được một chiếc chiến xa bên trong căn cứ Đao Phong, chúng ta liền có thể trong vòng một ngày trước khi trời tối đi đến đó, nếu như chỉ bằng vào hai đôi chân, đoán chừng phải mất năm ngày bốn đêm liên tục đi không nghỉ mới tới được, mà diện tích cụ thể của thành Hắc Hoang là bao nhiêu, em cũng không biết, em chỉ biết được là thành Hắc Hoang rất lớn, có thể dung nạp cả ngàn vạn nhân khẩu."
Lâm Siêu khẽ gật đầu, hướng về phía người trẻ tuổi Lam Tộc hỏi: "Nó nói có đúng hay không?" Người trẻ tuổi Lam Tộc nghe Lâm Siêu hỏi liền liên tục gật đầu.
"Đi." Lâm Siêu lập tức đồng ý, chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng kinh hô, ngay sau đó có một bóng người cấp tốc chạy tới, chính là thanh niên người Atlantis tối hôm qua, trên khuôn mặt của hắn tràn đầy sự hoảng sợ nhìn thi thể đầy ở dưới mặt đất, hướng về phía người trẻ tuổi Lam Tộc hỏi: "Có chuyện gì thế này, là ai làm, các ngươi bị quái vật tập kích à?"
Khuôn mặt của người trẻ tuổi Lam Tộc liền trở nên khó coi, cuối đầu xuống không dám nhìn Lâm Siêu.
Lâm Siêu nhớ được thanh niên người Atlantis này hôm qua đối xử với mình không tệ, cho nên liền nói: "Chúng ta muốn đi tới thành Hắc Hoang, người có muốn đi cùng hay không, ta có thể thuận đường mang ngươi đi theo."
Thanh niên người Atlantis trợn mắt nói: "Ngươi điên rồi, thế mà vẫn quyết định đi đến thành Hắc Hoang?"
Sắc mặt của người trẻ tuổi Lam Tộc trở nên tái nhợt, hướng về phía thanh niên người Atlantis vụng trộm nháy mắt.
"Ngươi bị sao thế, mắt của ngươi bị vào cát à?" Thanh niên người Atlantis kinh ngạc, lập tức nghĩ đến cái gì, cảnh giác nhìn về phía bốn phía, nói: "Quái vật còn chưa đi hay sao? Chờ một chút, những vết thương này đều là do súng đạn gây ra, chẳng lẽ là..."
Lâm Siêu vẫn nhìn về phía thanh niên người Atlantis, hỏi: "Đến cùng ngươi có đi hay không?"
Thanh niên người Atlantis vừa nghĩ đến cái gì, liền bị lời nói của Lâm Siêu đánh gãy, không nhịn được nói: "Không đi, ta mới không thèm đi cùng với một người điên."
Lâm Siêu thấy vậy cũng không cưỡng cầu, đem cái bình chứa Hắc Thư Dịch trong bàn tay của bé gái lấy ra, ném cho thanh niên người Atlantis nói: "Cho ngươi cái này." Nói xong, hắn liền gọi đôi cánh Hắc Ban Thú ra, nắm lấy bả vai của bé gái bay lên trời, giống như một tia chớp màu đen bay về phương Bắc.
"Là năng lực (phi hành) sao, không phải, đôi cánh này được cấy ghép" Trên bầu trời, bé gái nhìn chằm chằm vào đôi cánh màu đen sau lưng của Lâm Siêu, trong đôi mắt có một tia giật mình, nàng đã nhận biết được, mùi trên đôi cánh của Lâm Siêu, rõ ràng là mùi của dã thú, nói một cách khác, Lâm Siêu chính là một vị Cải Tạo Giả.