Chương 845 Biến thái
Lâm Siêu nghe Anubis nói liền hiểu rõ, khó trách vì sao quả Tường Vi lại được các di tích cất giữ trong một thời gian cực dài, nhưng lại không bị hư thối, nguyên lai bản thân của nó chính là tế bào thần tính, lúc này hắn mới yên tâm, nói: "Được rồi, em mau ăn ở trước mặt anh đi." Nói xong hắn liền lấy hai quả Tường Vi bên trong nhẫn không gian ra.
Bé gái sau khi nhìn thấy hai quả Tường Vi hàng thật giá thật, sắc mặt liền có chút biến hóa.
Lâm Siêu đem máu tươi của mình nhỏ vào bên trên hai quả Tường Vi, đợi hai quả Tường Vi hấp thu hết, mới đưa cho bé gái.
Bé gái sau khi có một chút chần chờ, liền ném hai quả Tường Vi vào trong miệng nhai nuốt, rất nhanh liền hoàn toàn ăn hết, nuốt vào trong dạ dày.
Lâm Siêu thấy bé gái ăn xong, cũng chú ý được cổ họng của nàng thực sự nuốt xuống, mới yên tâm nói: "Bây giờ mau nói thân phận của em cho anh, tại sao em lại ở nơi này, em tên là gì?"
Ánh mắt của bé gái đờ đẫn một lát, mới dần dần khôi phục lại sự thanh minh, ánh mắt nhìn về phía Lâm Siêu có mấy phần tôn kính, nhưng bản tính vẫn không thay đổi, thè lưỡi nói: "Em cũng không biết thân phận của em, ký ức khi còn bé rất mơ hồ, đứt quãng, em chỉ biết là, em đến từ Thần quốc Ehecatl, có tên là Nisha, họ Uruk!"
Lâm Siêu ngơ ngác một hồi, trái tim nảy mạnh một cái, họ Uruk? Đây là đế quốc Uruk bị Gilgamesh thống trị, nói một cách khác, tổ tiên của cô bé này chính là thủ hạ của Gilgamesh!
"Con bé trời sinh có hai loại năng lực, cho nên hơn phân đã bị người khác ghen ghét hãm hại, phải chạy trốn đến Hắc Hoang để tránh né, trên đường chạy trốn bị thương dẫn đến ký ức không được đầy đủ." Anubis suy đoán.
Lâm Siêu khẽ gật đầu, nhìn chăm chú vào Nisha một lát, bỗng nhiên nói: "Em tự sát đi."
Nisha ngơ ngác một chút, có chút kinh ngạc, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt quả quyết của Lâm Siêu, nó hơi chần chờ một lúc, nhưng vẫn giơ bàn tay lên, trong lòng bàn tay hiện ra một luồng năng lượng ba động huỷ diệt màu đen, hướng về cái trán của mình dùng sức vỗ tới.
Lâm Siêu vẫn nhìn chăm chú vào bé gái, vào lúc bàn tay của nó cách cái trán khoảng 10 cm, hắn bỗng nhiên xuất thủ, đem cổ tay của bé gái kéo ra, nhưng luồng năng lượng Hủy diệt trên bàn tay của bé gái, vẫn ý nguyên chạm vào cái trán của nó, ma sát với làn da thẩm thấu ra máu tươi.
Lâm Siêu lập tức lấy thuốc trị thương ở bên trong nhẫn không gian ra, bôi lên miệng vết thương trên trán của bé gái, vết thương lập tức ngưng chảy máu, đồng thời còn chậm rãi khép lại.
"Từ nay về sau, em sẽ là thủ hạ của anh, mặc kệ trước kia em có cừu nhân như thế nào, bây giờ bọn họ cũng là cừu nhân của anh!" Lâm Siêu nhìn chằm chằm vào bé gái nói từng chữ một.
Bé gái nghe vậy liền giật mình, nhoẻn miệng cười, nói: "Vâng!" Trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Lâm Siêu nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Nisha, cũng không lo lắng về việc lúc nãy mình thăm do thân phận của nó sẽ khiến trong lòng của nó có khúc mắc, dù sao thì ngay cả việc ăn quả Tường Vi, một điều kiện khắc nghiệt như vậy, nó cũng không hề để ý một chút nào, mà sau khi ăn quả tường vi nó sẽ không bao giờ phản bội hắn, dù sao đây cũng là đồ vật mà Thần Vương Cự nhân không tiếc dùng huyết nhục để chế tạo ra!
Bây giờ Nisha đã coi như là người một nhà, lòng cảnh giác của Lâm Siêu đối với nó giảm đi không ít, từ bên trong nhẫn không gian lấy ra một bình dinh dưỡng cao cấp đưa cho nó, nói: "Ăn đi, đợi lát nữa anh tìm được thư viện tìm hiểu xong lịch sử của cái thế giới này, chúng ta sẽ đi tới Thần Quốc, em có biết vị trí của một cái Thần Quốc nào hay không?"
Nisha trông thấy bình dinh dưỡng cao cấp, trong đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc, hỏi: "Đây là cái gì?"
"Em không biết sao?" Lâm Siêu ném cái bình cho bé gái nói: "Cái này có thể dùng để lấp đầy bụng."
"Ít như vậy." Nisha ngoài miệng mặc dù nói "ít", nhưng lại lập tức cầm lấy, dốc ngược cái bình lên uống ừng ực.
Lâm Siêu thì tự móc ra một khối thịt nướng Vương Thú, mặc dù đã để lâu, nhưng cũng không đến mức khô cứng quá khó ăn, dù sao thì đống thịt nướng này cũng được đầu bếp chuyên nghiệp bên trong căn cứ chế tác, nếu không phải thể chất của Nisha quá yếu, không thể ăn được thịt của Vương Thú, Lâm Siêu cũng sẽ không hao phí đưa cho nó một bình dinh dưỡng cao cấp.
Lâm Siêu nhanh chóng ăn thịt, sau khi ăn xong liền nói: "Đi thôi, tới thư viện." Nisha ngoan ngoãn đi theo Lâm Siêu.
Diện tích của thành Hắc Hoang so với căn cứ Tinh Thần còn muốn rộng lớn hơn gấp hai, Lâm Siêu cũng không thuê phương tiện di chuyển, mà dùng hai chân để đi bộ, vả lại bên trong nội thành cho dù có thuê phương tiện di chuyển cũng không nhanh hơn đi bộ bao nhiêu, bởi vì bên trong thành Hắc Hoang không cho di chuyển với tốc độ quá cao, vạn nhất đâm phải người đi đường có thể chất thấp, sẽ đem bọn họ tươi sống cán chết.
Lâm Siêu không khỏi hoài niệm đến hoàn cảnh sinh hoạt ở căn cứ Tinh Thần, ở căn cứ hắn muốn bay sao thì bay, tốc độ di chuyển nhanh cỡ nào cũng không có ai quản thúc, bất quá từ một điểm này liền có thể nhìn ra, thành Hắc Hoang quản lý rất nghiêm cẩn. Mặc dù không thể hoàn toàn tránh được các hoạt động dơ bẩn ở phía sau lưng, cũng tránh không được có người có đặc quyền hưởng thụ. Nhưng ít ra bên ngoài cũng không tạo ra bao nhiêu sự hỗn loạn cùng với khủng hoảng.
Ven đường vừa đi vừa nghỉ, Lâm Siêu liền triển khai trạng thái Thượng Đế Lĩnh Vực, đi tới mấy con phố chung quanh tìm thư viện, sau khi đi một hồi, Lâm Siêu y nguyên cũng không thể nhìn thấy được nửa cái bóng của thư viện, hắn thậm chí còn hoài nghi là cái toà thành Hắc Hoang này cũng không có thư viện, hoặc là do kiến trúc của thư viện qua độc đáo, khiến cho hắn không thể nhận ra.
Lâm Siêu chỉ có thể tìm người qua đường hỏi thăm.
Dưới ánh mắt bất thiện và giọng điệu uy hiếp của Lâm Siêu, người bị hắn bắt lại hỏi thăm đều trả lời thành thật, nhưng tất cả bọn họ đều không biết vị trí của thư viện.
Lâm Siêu khẽ nhíu mày, chuyện này thật sự là có một chút khó giải quyết a, ngay vào lúc hắn chuẩn bị đổi một khu vực khác để tìm kiếm, Nisha bỗng nhiên chạy trốn ra phía sau lưng của hắn, nhỏ giọng nói: "Chúng ta đi chỗ khác thôi, ở phía trước có một tên biến thái."
Lâm Siêu cảm thấy ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ nhìn thấy cách đó không xa, có một cửa hàng phục vụ nhu cầu đặc thù, các cô gái đứng ở phía trước cửa hàng đều có khí chất không giống nhau, hoặc là yêu diễm nóng bỏng, hoặc là cao ngạo lạnh lùng, hoặc là thanh thuần trong vắt, người đi qua đi lại trên đường đều nhìn chằm chằm vào các nàng, hận không thể lột sạch quần áo ở trên người của các nàng ra.
Nhưng mà nhìn thì nhìn, những người chuyên môn sinh sống ở trong nơi hoang dã này đều biết, mình còn có sự tình cần phải làm, thời gian rất quý giá, đại đa số mọi người chỉ lưu luyến nhìn vài lần liền rời đi, nhưng ở đối diện bên đường có một thiếu niên mặc quần áo lôi thôi, trên gương mặt tỏ ra sự hưng phấn, không ngừng nhìn tới nhìn lui thân thể của các cô gái, dùng hai tay ma sát thân dưới, thân thể khẽ run rẩy, hiển nhiên là đang hưng phấn tới cực điểm.