← Quay lại trang sách

Chương 847 Mặt trời nhân tạo

Ở phía trước cửa hàng có một ông lão đang ngồi. Lâm Siêu dùng ánh mắt quét nhìn vào bên trong, chỉ nhìn thấy bên trong cái cửa hàng nhỏ xíu này vậy mà lại chất đầy thư tịch, mà còn có đủ loại sách đến từ rất nhiều các nền văn minh của các kỷ thái dương khác nhau.

"Gia gia." Thiếu niên trông thấy ông lão, liền phất tay chào hỏi. Lão đầu cười nói: "Đã trở về rồi sao? Còn mang theo cả khách nhân tới?"

Thiếu niên quay đầu về phía Lâm Siêu nói: "Ngài muốn tìm sách gì thì tự mình tìm đi, nếu như muốn mua, thì giá một cuốn là hai hắc tệ, đây đã là một giá tiền rất rẻ, dù sao chi phí chế tác ra sách cũng rất đắt."

Lâm Siêu không để ý tới thiếu niên, tiến vào bên trong cái cửa hàng này, phát hiện được văn tự ở bên trong đại đa số sách báo ngay cả chính hắn cũng không biết, trong lòng liền cảm thấy một trận bất đắc dĩ, chỉ có thể mời Anubis hỗ trợ.

"May mà ta nhận ra được một ít văn tự, còn lại ta cũng không biết là sách gì." Anubis nói: "Cuốn thứ ba ở hàng thứ nhất trên giá sách, hình như là một cuốn sách lịch sử về nhân loại, ngươi lật ra cho ta xem thử."

Lâm Siêu nghe theo lời của Anubis, lấy cuốn sách ra lật cho nó xem.

Ông lão tựa hồ như nhìn ra được sự khó xử của Lâm Siêu, nói: "Xem cách ăn mặc của ngươi, chắc hẳn là cũng rất giàu có đi, hiện tại người thích xem sách cũng không nhiều, nếu như ngươi không nhận ra được văn tự, có thể hỏi ta, đại đa số văn tự cổ ở nơi này, ta đều hiểu sơ sơ một chút."

Lâm Siêu trong lòng cảm thấy kinh ngạc, không ngờ được ông lão xấu xí có thể chất yếu ớt này, vậy mà lại là một nhà học giả. Bất quá tạm thời hắn đã có Anubis hỗ trợ, ngược lại cũng chưa cần ông ta hỗ trợ.

Thiếu niên nghe thấy ông lão muốn bắt chuyện với Lâm Siêu, giật nảy cả mình, vội vàng kéo ông lão lại lắc lắc đầu.

Lúc này, Nisha cũng tiến vào bên trong cái cửa hàng nhỏ này, cầm lấy một cuốn sách lật ra đọc.

Mấy giờ qua đi, Lâm Siêu đã xem qua một lần các cuốn sách bên trên giá sách, thông qua Anubis phiên dịch, hắn cũng đã hiểu rõ được lịch sử ở nơi này, sự tình trọng đại phát sinh trong vòng ba ngàn năm gần đây, ví dụ như là Thần quốc Viêm Hoàng ở phụ cận, vào hai ngàn năm trước xuất hiện một tổ chức Giác Tỉnh Giả, đã tạo thành tổn thương không nhỏ đối với Thần quốc Viêm Hoàng, trận chiến đấu này cực kỳ kịch liệt, mà ở phía trên còn có cả Thôn Phệ Giả tọa trấn.

Ngoài ra, bên trong dã sử cũng ghi chép lại, vào 3.600 năm trước, đã từng có người ở bên trong Hải vực Sa Đoạ, nhìn thấy tung tích của « Tận Thế » - một trong tứ đại ác thú, nhưng tính chân thực lại chưa được khảo chứng.

Ngoại trừ những điều này, đại đa số đều là tin tức về các trận chiến tranh nhỏ lẻ, cùng với tin tức về các loại quái vật mới xuất hiện gần đây, hơn nữa đại đa số những tin tức này đều quay quanh Thần quốc Viêm Hoàng. Nguyên nhân là do Diệp thành chủ của thành Hắc Hoang là người Viêm Hoàng, cho nên những cuốn sách này phần lớn đều được lưu truyền từ Thần quốc Viêm Hoàng.

Lâm Siêu cảm thấy có chút thất vọng, động tĩnh của mấy cái Thần quốc này, cùng với những anh hùng hào kiệt nào mới xuất hiện hắn không quan tâm, hắn chỉ muốn biết được vị trí Thần quốc cự nhân, nhưng lại không có bất kỳ một tin tức nào về vấn đề này.

"Một vạn năm chung quy là quá lâu..." Lâm Siêu âm thầm thở dài, 1 vạn năm trước bộc phát chiến tranh Thần quốc, bây giờ đoán chừng chỉ có đi tới thư viện của Thần quốc mới có thể đọc được các tư liệu liên quan, đáng tiếc là ở bên trong cái cửa hàng sách này, ngay cả phương pháp đi đến Thần quốc cũng không tìm được, miêu tả đối với toàn bộ thế giới trong lòng đất, cũng phi thường rời rạc và mơ hồ. Hắn chỉ tìm được một số địa điểm mà quái vật tụ tập nhiều, ví dụ như là hải vực Sa Đoạ hoặc là khu rừng Tai Hoạ, nhưng đối với vị trí cụ thể của mấy cái địa điểm này cũng không được miêu tả. Mà coi như có, cũng chỉ có một câu đơn giản như là "Cực bắc", hoặc là "Phương nam".

"Còn có cái thư viện nào khác hay không?" Nisha bỗng nhiên hướng về phía thiếu niên hỏi.

Thiếu niên ngơ ngác một chút, sắc mặt có chút biến hóa, dường như là đang do dự.

Ông lão mỉm cười, nói: "Không sao, ngươi cứ nói cho bọn họ biết đi, không nên giữ riêng kiến thức cho một mình mình."

Thiếu niên nghe thấy lời của ông lão, có chút cắn răng, nói: "Còn có một cái thư viện khác, ở phụ cận phủ thành chủ còn có một cái, nhưng phí tổn đọc sách vô cùng cao."

Đôi mắt của Lâm Siêu sáng lên, lập tức kéo Nisha xoay người rời đi, sau khi bước ra ngoài cửa liền dừng lại, từ bên trong túi tiền lấy ra hai tờ hắc thành tệ đưa cho ông lão, sau đó liền đi thẳng tới phủ thành chủ.

"Làm sao ngươi biết còn có một cái thư viện khác?" Ở trên đường, Lâm Siêu hiếu kỳ hỏi Nisha.

Nisha cười hì hì nói: "Mấy cuốn sách ở bên trong cửa hàng kia đa số đều được viết bằng tay, mà tên tiểu sắc lang kia lại có năng lực (thấu thị), ta suy đoán là tên này thường xuyên đi vào bên trong một cái thư viện khác, sau đó dùng năng lực của mình đem mấy cuốn sách ở đó học thuộc, sau đó liền trở lại cửa hàng của ông lão kia viết tay lại thành một cuốn sách khác."

Lâm Siêu lúc này mới chợt hiểu, lúc trước hắn chỉ chăm chú vào sự tình đi Thần Quốc, lại không để ý đến điểm ấy, trong lòng thầm nghĩ: "Anubis, ngươi có cảm thấy hổ thẹn hay không, sức quan sát của ngươi còn không bằng một bé gái."

"Đây không phải là một chuyện rất bình thường hay sao? Ta làm sao có thể so sánh sức quan sát được đối với một người có năng lực (thấu thị)!" Anubis hừ nhẹ nói. Lâm Siêu nghe vậy liền im lặng.

Sau khi đi bộ ba, bốn tiếng, hai người Lâm Siêu mới đi tới được khu vực trung ương của thành Hắc Hoang, thông qua trạng thái Thượng Đế Lĩnh Vực hắn lập tức tìm được cái thư viện mà thiếu niên kia đã nói, lập tức đi vào, giao nạp năm đồng hắc tệ để làm thẻ đọc sách, sau đó liền đi vào lật sách tra tìm.

Toà thư viện này cực kỳ xa hoa, sạch sẽ, có đến ba tầng lầu, trên giá sách bày đầy các loại sách báo.

Lâm Siêu cùng với bé gái còn chưa đọc được bao lâu, mặt trời đã lặn, thư viện đến giờ đóng cửa, liền thông báo cho Lâm Siêu cùng với mọi người ở bên trong trở về, phải đến tám giờ sáng hôm sau thư viện mới mở cửa.

Mặc dù không tra tìm được bao nhiêu thời gian, nhưng Lâm Siêu cũng đã đạt được một chút tin tức hữu dụng, ví dụ như mặt trời nhân tạo ở trên trời, Lâm Siêu rốt cuộc biết vì sao đám xác thối ở thế giới trong lòng đất lại không dám hoạt động vào ban ngày, nguyên lai là do viên mặt trời nhân tạo đã từng rơi xuống mặt đất một lần.

Về sau được tộc Cự nhân một lần nữa sửa chửa đưa lên trên bầu trời, sau khi viên mặt trời mới này được đưa lên không bao lâu, virus đáng sợ liền bạo phát, phi tốc quét sạch toàn bộ thế giới trong lòng đất, sau đó liền xảy ra cuộc chiến tranh huỷ diệt Thần Quốc Cự nhân, bất quá quyển sách mà hắn đã đọc chủ yếu chỉ miêu tả về mặt trời nhân tạo, trận chiến tranh kia chỉ miêu tả được một vài dòng.