← Quay lại trang sách

Chương 868 Thu hoạch phong phú

Lâm Siêu âm thầm nói: "Nó chắc hẳn sẽ không chui ra để truy sát chúng ta đâu?"

Anubis điên cuồng gầm thét: "Đó chỉ là suy đoán của ngươi, ai biết được chút nữa nó có chui ra truy giết chúng ta hay không!"

"Yên tâm, ta sẽ đi ở gần miệng hang thôi, sẽ không xâm nhập vào quá sâu." Lâm Siêu cũng có chút sợ mất mật, nhưng tài nguyên quý giá ở gần ngay trong gang tấc, không lấy không phải là tác phong của hắn, tham sống sợ chết tự nhiên sẽ có thể sống sót, nhưng tuyệt đối sẽ không sống được lâu, trong cá tính của Lâm Siêu cũng có một chút mạo hiểm.

Xoát! Xoát!

Rất nhanh, Lâm Siêu nhanh chóng giải phẫu mở ra từng cái đầu của mấy con ác thú, đem tinh thể ở bên trong lấy ra, đại đa số đều là Tử Tinh, hắn vờn quanh phạm vi một trăm mét ở bên trên cái hang để thu thập, không dám xâm nhập vào sâu hơn nữa, còn thi thể của đám ác thú ở dưới độ sâu 100 mét, thì hắn dùng tinh thần lực cẩn thận từng li từng tí kéo tới, xung quanh cái hang lõm này đều là sườn dốc, cũng không phải là dốc đứng, cũng không khó để kéo đi, chỉ là khi kéo đi tạo thành tiếng vang, khiến cho trái tim của Lâm Siêu không khỏi đập nhanh hơn, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi, sợ làm kinh động con quái vật ở dưới đáy hang.

Sau mười mấy phút nơm nớp lo sợ, Lâm Siêu thuận lợi thu hoạch được toàn bộ tinh thể trong đầu của đám ác thú ở gần miệng hang, Anubis một mực gắt gao nhìn chằm chằm vào phía dưới, có chút phong thanh sẽ lập tức làm ra phản ứng, ngẫu nhiên trong lúc kéo thi thể của ác thú lên, khiến cho mấy viên đá lăn xuống vào bên trong đáy hang, khiến cho hai người bị dọa sợ mất mật, chuẩn bị tùy thời chạy trốn đào mệnh.

Rất nhanh, hai người đã đem toàn bộ tinh thể lấy được ở trong đầu của đám ác thú ném vào bên trong nhẫn không gian, rời đi khỏi cái nơi chẳng lành này.

Sau khi hai người rời đi không lâu, cái hang lõm bỗng nhiên có một chút lay động, vách đá bên trên nứt ra, bên trong lộ ra một màu đỏ tươi, giống như là chất lỏng lưu động, mà thi thể ác thú ở bên trên vách đá, cũng theo vết nứt rơi vào bên trong, sau một hồi, vết nứt một lần nữa khép lại, bên ngoài vách đá đã không thể nhìn thấy được bóng dáng của một con ác thú nào.

Bóng đêm đen kịt, Lâm Siêu lặng yên không một tiếng động bay trở về nơi cắm trại, giờ phút này cách lúc mặt trời mọc khoảng hai giờ, hắn ở phía xa thu đôi cánh lại, khống chế nhịp tim cùng với khí tức, dọc theo bụi cỏ lặng lẽ chui vào căn lều vải của mình, vào lúc cách căn lều vải khoảng 10 mét, chợt nghe thấy một âm thanh quát to: "Ai ở nơi đó!"

Ánh sáng từ đèn pin lập tức được chiếu tới, Lâm Siêu nhanh chóng từ bên trong bụi cỏ đứng lên, ngẩng đầu nhìn vị 'Quy Hải' đang đi tới, lúng túng nói: "Ta đang đi vệ sinh, chớ có khẩn trương."

Quy Hải nhìn thấy là Lâm Siêu, nhẹ nhàng thở ra một hơi, nghĩ thầm dù sao thì người này cũng là ân nhân của công chúa, hơn nữa vào ban ngày còn ra tay giúp đỡ bọn hắn một lần, liền gật đầu nói: "Tốt rồi, ta còn tưởng là quái vật, đi xong liền trở về ngủ đi, còn 2 giờ nữa trời mới sáng."

Lâm Siêu mỉm cười gật đầu, chờ sau khi vị Quy Hải này rời đi, mới trở lại căn lều của mình, nhìn về phía thế thân nằm ở bên trong, lập tức biến nó lại bộ dáng như cũ, thu vào bên trong nhẫn không gian, sau đó liền nằm xuống tiến vào trạng thái ngủ nông, mặc dù bằng vào thể chất của hắn không ngủ mấy ngày cũng không có gì đáng ngại, nhưng vừa nãy chiến đấu quá kịch liệt, khiến cho thể năng của hắn tiêu hao rất lớn, ngủ một giấc liền có thể bổ sung trở về, còn khiến cho trạng thái chiến đấu của hắn không bị giảm sút.

Sau khi trời sáng, đám người lục tục thức dậy. Cẩm Nguyệt từ bên trong nhẫn không gian lấy ra một bàn đồ ăn, đám người sau khi ăn sáng xong, liền tiếp tục đi săn.

Một ngày đi tìm kiếm, lại không nhìn thấy bất kỳ bóng dáng của một con ác thú nào, đám người Cẩm Nguyệt không khỏi có chút thất vọng, bất quá cũng không có quá buồn rầu, riêng thu hoạch được hai viên Tử Tinh vào ngày hôm qua, đã vượt qua kỳ vọng của bọn hắn về chuyến đi này rồi.

Ngày thứ ba tiếp tục đi săn, bên trên mảnh bình nguyên tìm được một con ác thú hệ thực vật, con ác thú hệ thực vật này cũng không phải là thực vật phổ thông, mà là thực vật biến dị, mọi người hợp lực lại liền có thể đánh chết được nó rất dễ dàng, thu được một viên Hắc tinh.

Đến ngày đi săn thứ năm, thời gian mà Cẩm Nguyệt phải tiến về Thần quốc Maya đã tới gần, cô liền dẫn mọi người lên đường trở về, trong lúc chiếc du thuyền đang bay về, đám người ở bên trong ăn uống thả cửa, cười đùa vui vẻ. Thu hoạch phong phú từ "Cấm địa Ác Thú" khiến cho tâm tình của mọi người rất vui mừng, sau khi trở lại trong thành Hắc Hoang liền có thể tắm rửa, ăn ngủ thoả thích.

Lâm Siêu thấy bầu không khí lúc này cũng không tệ, nắm lấy cơ hội hướng về phía Cẩm Nguyệt nói: "Điện hạ, lần này thu hoạch được rất tốt, không biết có thể giúp cho điện hạ tiến hoá được đến trình độ nào?"

Cẩm Nguyệt cười nói: "Chỉ riêng hai viên Tử Tinh thu được vào ngày đầu tiên, liền có thể giúp cho ta đạt đến Thứ Thần từ 85% trở lên, phối hợp với bốn viên Hắc Tinh thu được vào mấy ngày sau, chắc hẳn là có thể miễn cưỡng đạt tới 90% đi!"

Lâm Siêu hiếu kỳ hỏi: "Những viên tinh thể này sử dụng như thế nào, bỏ vào miệng trực tiếp ăn hay sao?"

"Dĩ nhiên là không phải." Vị đội trưởng Thần Hoang Vệ ở bên cạnh cười nói: " Đồ vật cứng như vậy, ai có thể ăn được đi, cắn vào có khi răng sẽ bị bể hết, ha ha."

"Không sai." Cẩm Nguyệt mỉm cười, từ bên trong nhẫn không gian lấy ra một viên Hắc Tinh, nói: "Ân công nhìn đi, viên tinh thể này cũng không phải là có màu đen tự nhiên, sở dĩ tinh thể ở trong đầu của ác thú phân chia ra màu sắc, là bởi vì ở bên trong có chứa đựng vật chất." Nói xong nàng liền đem viên Hắc Tinh đưa tới trước mắt của Lâm Siêu, khẽ lắc lư.

Lâm Siêu lập tức trông thấy ở trên đỉnh của viên tinh thể có một phần trong suốt, giống như là một quả cầu chứa đựng nước ở bên trong, giật mình nói: "Nói như vậy, có thể làm cho tế bào thần tính gia tốc tiến hóa, chính là vật chất chứa ở trong này?"

"Không sai." Cẩm Nguyệt mỉm cười nói: "Sau khi trở về, dùng thiết bị laser cắt ra, đem viên tinh thể này đục ra một cái lỗ nhỏ, uống chất lỏng ở bên trong vào là được."

Lâm Siêu chợt tỉnh ngộ, cười nói: "Thật là làm cho ta mở mang kiến thức."

Cẩm Nguyệt liền nói: "Ân công quá khen."

Lâm Siêu tiếp tục nói chuyện phiếm thêm vài câu, cố ý đem chủ đề kéo tới đám ác thú, lại từ ác thú thảo luận đến Băng Yêu, sau đó liền dẫn về phía tứ đại ác thú. Bất quá ở đây đều là người khôn khéo, thấy cái đề tài này không ngừng được Lâm Siêu dẫn dắt, hoặc nhiều hoặc ít đều đoán được ý đồ của Lâm Siêu, nhưng không có trách móc, mà chỉ cười trừ, cho là Lâm Siêu chỉ là muốn biết thêm kiến thức, hiểu rõ được thế giới ở bên ngoài, điều này cũng không có gì là quá kỳ quái.

Bất kỳ một người sinh tồn nào, đối với loại tin tức này đều có hứng thú nồng đậm.