Chương 875 Thử một lần
Quy tắc của tràng thi đấu khiêu chiến này rất đơn giản, chính là không có quy củ! Vô luận là ai có thể đứng ở trên đài được nửa giờ, mà không có ai tiếp tục khiêu chiến, coi như là đạt được thắng lợi, ngươi có muốn thử một chút hay không?" Nói xong lời cuối cùng, ánh mắt của hắn lộ ra mấy phần chế nhạo cùng với trêu tức.
Lâm Siêu nhìn thoáng qua đám người đen nghịt chung quanh, cái chiến đài này được đặt trên quảng trường gần trạm vận chuyển đến thành Maya, cho nên số người tập trung ở đây rất nhiều, muốn đứng trên đài nửa tiếng đồng hồ mà không có ai khiêu chiến, quả thực là chuyện không thể nào, trừ phi có lực lượng thống trị tuyệt đối!
"Chúng ta thử một chút đi!" Anubis giật giây nói.
Lâm Siêu khẽ gật đầu, mặc dù rất khó khăn, nhưng tối thiểu cũng là một cái cơ hội.
"Còn có ai!!!"
Đúng lúc này, trên đài có một người Hắc Giác khôi ngô ngửa mặt lên trời gầm thét.
Tiếng gầm cuồn cuộn, giống như là sấm sét!
Lâm Siêu nhận ra đây là dân tộc thiểu số ở kỷ thứ ba, chỉ thấy đối thủ của hắn nằm ở phía đối diện, hấp hối, khó mà bò lên được, ở dưới đài mọi người reo hò lớn tiếng khen hay.
Hai ba phút đi qua, dưới đài vẫn không có người nào dám lên đài khiêu chiến.
Lâm Siêu tụ lực vào lòng bàn chân, đang chuẩn bị tung người bay lên, bỗng nhiên có một thanh âm mềm mại vang lên: "Còn có bản tiểu thư!"
"Vèo" một tiếng. Một bóng người màu đỏ như giống như hoa hồng bay lên, thanh tú động lòng người rơi lên trên đài, cô gái này cao chừng một mét sáu mươi lăm, da thịt trắng nõn, nũng nịu động lòng người, có bộ dáng khoảng chừng mười tám, mười chín tuổi, là một người Atlantis. Cùng với người Hắc Giác khôi ngô này mà so sánh... Kích thước gần như chênh lệch hơn một nửa, cô gái chỉ có thể đứng tới ngang hông.
"Là một mỹ nhân!"
"Nói nhảm, nữ nhân Atlan, có ai không đẹp!"
"Mau chơi chết tiểu nha đầu này!"
"Tiểu cô nương, ta xem trọng ngươi rồi!"
Dưới đài mọi người ồn ào lớn tiếng nghị luận.
Người Hắc Giác khôi ngô nhìn tiểu cô nương ở trước mặt, hừ lạnh một tiếng, từ trong túi tiền lấy ra một cái kính mắt bảo hộ, gầm thét lên một tiếng: "Đi chết đi!" Con ngươi của hắn hóa thành màu vàng óng, giống như trâu điên phi tốc ập tới.
Cô gái xinh đẹp hé miệng cười một tiếng, bàn tay giấu ở sau lưng bỗng nhiên lật ra, hai đầu ngón tay kẹp một cây sáo màu trắng được làm bằng ngọc, "Sưu sưu" hai tiếng, hai tia cường quang từ bên trong cây sáo bắn ra, có tốc độ cực nhanh, một tia đánh về kính mắt bảo hộ của người Hắc Giác khôi ngô, một tia đánh về đầu gối của hắn.
Người Hắc Giác hét lớn một tiếng, bắp thịt toàn thân căng phồng lên, kích thước một lần nửa bành trướng lên gấp hai lần, tia cường quang bắn vào đầu gối của hắn, "phốc" một tiếng bắn ra máu tươi tung tóe, nhưng lại không thể xuyên qua được đầu gối của hắn, mà tia cường quang bắn về phía kính mắt bảo hộ, lại bị hắn nâng bàn tay to như cái quạt bồ chặn lại, trên lòng bàn tay xuất hiện một vết thương sâu tới xương.
"Chết đi!" Người Hắc Giác hét lớn một tiếng, nắm đấm như chùy ném ra.
Cô gái xinh đẹp giật nảy cả mình, vội vàng thi triển "Quang bạo", chung quanh thân thể đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, nàng lắc người sang một bên, muốn nhân cơ đối phương bị mù tạm thời tránh một quyền này.
Nhưng mà, nàng vừa lắc người, nắm đấm đen nhánh như chùy đã từ bên trong ánh sáng chói mắt đâm xuyên qua, đánh vào bụng của nàng, "Bành" một tiếng, thân thể mềm mại lập tức bị đánh bay rớt ra bên ngoài, rơi vào bên trong đám người ở dưới đài, va chạm vào hai, ba người.
Lúc này, ánh sáng chói mắt đã biến mất, ở dưới đài vang lên tiếng kêu thảm cùng với tiếng chửi rủa, có không ít người ôm mắt mắng to, có người bị ánh sáng chói mắt kích thích chảy ra nước mắt.
"Lại một lần nữa chiến thắng!!" Một vị trọng tài người Maya ở bên cạnh sục sôi hô to, toàn trường reo hò, vô số người lớn tiếng khen hay.
Người Hắc Giác khôi ngô há miệng thở dốc, từ bên trong nhẫn không gian móc ra một bình thuốc trị vết thương nhanh, khiến cho vết thương ở chỗ đầu gối cùng với bàn tay cấp tốc khép lại, sau đó, ở bên trong tiếng hoan hô chung quanh, ngửa mặt lên trời gào thét: "Còn có ai không!!!"
"Người này sắp không kiên trì được nữa rồi." Anubis truyền ý niệm nói.
Lâm Siêu khẽ gật đầu, mặc dù người Hắc Giác khôi ngô này rống rất hung hãn, nhưng sớm đã chột dạ, mặc dù vết thương của một trận chiến vừa rồi đã được chữa trị tốt, nhưng thể năng lại không kịp khôi phục, mà cái bình thuốc trị liệu kia dựa trên nguyên lý gia tốc tốc độ phân liệt của tế bào, từ đó khép lại vết thương, khiến cho thể năng bị tiêu hao khá lớn.
"Người này là một Cải Tạo Giả, năng lực là (phòng ngự), miễn cưỡng đạt tới cảnh giới Thứ Thần, đoán chừng ở trong cơ thể chỉ có một số bộ phận nội tạng, nắm đấm cùng với chân là có thể tiến hành Hoàng Kim hóa!" Anubis đem tin tức mà nó cảm ứng được tổng hợp lại nói cho Lâm Siêu.
Sưu!
Hai bàn chân của Lâm Siêu phát lực, thân ảnh lóe lên một cái, từ bên trong đám người tung người nhảy lên, rơi lên trên chiến đài.
"Còn có..." Một chữ "Ai" còn chưa kịp nói ra miệng, người Hắc Giác khôi ngô đã trông thấy Lâm Siêu bỗng nhiên đáp xuống trước mặt mình, hắn liền sầm mặt lại, trong ánh mắt lộ ra mấy phần sát ý hung lệ, nói: "Tiểu tử Viêm Hoàng, nhìn ngươi da mịn thịt mềm, hay là tự lăn xuống đài đi thôi."
Lâm Siêu quay đầu hướng về phía vị trọng tài người Maya ở bên cạnh hỏi: "Lúc nào có thể công kích?"
Trọng tài người Maya sững sờ, liền nói: "Hiện tại đã được, bất quá ở trên đài không cho phép đánh chết đối phương tại chỗ, nếu không sẽ bị mất đi tư cách..."
Sưu!
Lâm Siêu không đợi trọng tài nói xong, thân ảnh đã lóe lên một cái.
Năng lực tăng cường tốc độ, mở!
Hoàng Kim tăng cường, mở!
Cánh tay phải tăng cường, mở!
Lâm Siêu giống như một đạo huyễn ảnh màu đen, cấp tốc lao tới, trong chớp mắt đã đi tới trước mặt của người Hắc Giác khôi ngô, nâng cánh tay phải đã mở ra lực lượng thần tính Chủ Thần lên, hung hăng ra một quyền!
Người Hắc Giác khôi ngô giật mình, nhưng vào lúc Lâm Siêu ra quyền đã kịp phản ứng, nhe răng cười một tiếng, hắn đắc ý nhất chính là quyền thuật của mình, cơ hồ không cần suy nghĩ liền dùng một quyền nghênh tiếp!
Oanh!!
Chiến đài truyền ra âm thanh chấn động.
"Bành" một tiếng, một đạo bóng đen bay rớt ra ngoài, đập ầm ầm vào bên trong đám người ở dưới đài, chính là người Hắc Giác khôi ngô.
Một quyền chiến thắng!
Lâm Siêu thu quyền, giải trừ ba tầng tăng cường, nhìn mọi người bốn phía chung quanh, không nói gì.
Xoạt!
Dưới đài một mảnh xôn xao, tất cả mọi người đều giật mình nhìn Lâm Siêu, đối với hình thể cao 2m3 của người Hắc Giác khôi ngô, Lâm Siêu cao 1m8 giống như là một đứa trẻ con đứng bên cạnh người lớn, trọng yếu nhất chính là Lâm Siêu là một nhân loại ở kỷ thứ tư, vậy mà có thể ở trên phương diện lực lượng nghiền ép nhân loại ở kỷ thứ ba.
Giật mình qua đi, dưới đài lập tức bộc phát ra tiếng khen hay cùng với tiếng hoan hô, về phần người Hắc Giác khôi ngô mà bọn họ reo hò một khắc trước, đã không có ai nhớ tới nữa.