Chương 876 Chấn nhiếp
Bên trong đám người truyền ra tiếng hoan hô nhiệt liệt, mấy phút đồng hồ sau, bên trong đám người có một bóng người nhảy ra, rơi lên trên đài, khẽ cười nói: "Đã không có ai lên, vậy thì hãy để cho tại hạ kiến thức một chút bản lĩnh của các hạ, còn xin..."
Nói chuyện chính là một thanh niên Muria ở kỷ thứ ba, màu da đen thui, răng trắng như tuyết, nở nụ cười ôn hòa, nhưng vào lúc hai chữ "Chỉ giáo" còn chưa kịp nói ra, hắn bỗng nhiên chụm hai chân lại, bàn chân phát lực, cấp tốc nhào tới, từ phía sau lưng lấy ra một con dao găm màu bạc, con dao găm màu bạc này được làm bằng một chất liệu đặc thù, có tác dụng hấp thụ ánh sáng, rất khó có thể bắt được quỹ tích di động của con dao găm.
Lâm Siêu đã sớm triển khai trạng thái Thượng Đế Lĩnh Vực bao phủ chung quanh, thanh niên này đột nhiên tập kích cũng không thể giấu diếm được thị giác vi mô của hắn, trong sát na đánh tới, hắn đột nhiên nâng cánh tay phải lên.
Năng lực tăng cường tốc độ, mở!
Cánh tay phải tăng cường, mở!
Lâm Siêu ra quyền như điện, tàn nhẫn giáng vào giữa mặt của thanh niên Muria, đem xương mũi trong nháy mắt đánh gãy, lực đạo nặng nề xuyên qua xương sọ ra phía sau, nếu không phải là Lâm Siêu không có sát ý, chỉ riêng phần lực đạo xuyên qua này, đã có thể trực tiếp chấn nát đại não của hắn, đánh chết tại chỗ.
Thanh niên người Muria bị đánh bay rớt ra ngoài, dùng hai tay ôm lấy khuôn mặt tràn đầy máu tươi, vội vàng nói: "Tha mạng..."
Trong đôi mắt của Lâm Siêu bỗng nhiên lóe lên lãnh quang.
Sưu!
Chỉ thấy thanh niên người Muria vừa mới cúi đầu, bỗng nhiên từ trong ngực lấy ra một khẩu súng vô cùng tinh xảo, to bằng nắm đấm của một đứa trẻ, nhắm vào trái tim của Lâm Siêu bắn tới.
Phốc!
Một tia cường quang bỗng nhiên bắn ra, đánh xuyên qua cổ tay của thanh niên người Muria, khiến cho viên đạn bắn ra từ khẩu súng bị chệch hướng, thân ảnh của Lâm Siêu nhoáng một cái, đã xuất hiện ở trước mặt của hắn, dùng một quyền nện lên trên đầu của hắn, đánh bất tỉnh tại chỗ.
Về phần khẩu súng ngắn tinh xảo kia, Lâm Siêu tiện tay thu vào bên trong nhẫn không gian.
Trọng tài người Maya trông thấy một màn này, nhưng không hề ngăn cản, chỉ tuyên bố: "Một lần nữa chiến thắng, chúc mừng vị cường giả người Viêm Hoàng này!" Trọng tài cũng không có hỏi thăm tên của Lâm Siêu, bởi vì nếu như bị thua một trận, liền không cần phải để ý nữa.
Lâm Siêu cũng không đem thanh niên người Muria này đá ra khỏi chiến đài, mà lưu ở trên đài, thầm nghĩ: "Muốn ở trong vòng ba mươi phút không có ai lên khiêu chiến mới được tính là thông qua, phải nhất định đánh bại thật gọn gàng mới được, chiến đấu như vừa rồi, còn chưa tạo ra được hiệu quả chấn nhiếp, mọi người vẫn sẽ có kẻ tiếp tục tiến lên khiêu chiến, kẻ này vừa ngã xuống đã có kẻ khác đi lên, nhất định phải nghĩ ra biện pháp chấn nhiếp toàn trường mới được."
Trong lúc Lâm Siêu đang trầm mặc, hai phút đồng hồ về sau, bên trong đám người lại có một người nhảy lên. Là một người Maya, sau khi hạ xuống liền không nói hai lời, móc ra chiến đao lao thẳng tới.
Lâm Siêu hơi híp mắt lại, hừ lạnh một tiếng, phát động năng lực (ánh sáng), chế tạo ra ảo giác.
Người Maya này cũng không có nóng lòng phát động năng lực (thời gian), chuẩn bị trong nháy mắt áp sát, mới tiến hành "ngưng đọng thời gian", ngay vào lúc hắn nhìn thấy mình cách Lâm Siêu ba mét, sau một khắc nữa liền có thể phát động công kích, vừa mới định phát động năng lực, hắn bỗng cảm giác được ở chỗ trái tim phần ngực truyền đến cảm giác đau đớn.
Lực đạo xuyên qua lồng ngực đánh vào trái tim, trong nháy mắt khiến cho trái tim của người Maya ngừng đập, con mắt của hắn có một chút lồi ra, bay ngược ra ngoài, lăn lộn tới bảy, tám mét bên ngoài mới có thể dừng lại.
Lâm Siêu thu quyền, đi đến trước mặt người Maya, nhấc bổng hắn lên, ném đến bên cạnh thân thể của thanh niên người Muria kia, nhìn quanh toàn trường, không nói gì.
"Ta đến!"
Bốn năm phút về sau, phía ngoài đoàn người lại có một người nhảy ra, cười lạnh nói: "Chỉ bằng vào ngươi, một tiểu tử người Viêm Hoàng, cũng muốn tham gia tranh cử Chủ Thần?"
Lâm Siêu đạm mạc nói: "Ngươi dám xem thường nhân loại của kỷ thứ tư sao?"
Sắc mặt của người này khẽ biến, biết bên cạnh còn có một vị trọng tài người Maya, mà Thần quốc mà hắn đang đứng, cũng là Thần quốc Maya kỷ thứ tư, không khỏi tức giận hừ một tiếng, phi tốc đánh tới, trong nháy mắt hắn xuất thủ, không khí chung quanh bỗng nhiên chấn động, bên trong không khí ba mét phạm vi xung quanh thân thể của người này, đều hóa thành khu vực chân không, không khí bị đẩy ra bên ngoài ngưng tụ lại thành từng lưỡi đao, phi tốc chém ra bên ngoài.
Thân thể Lâm Siêu bay lơ lửng trên không trung, vào thời điểm lít nha lít nhít lưỡi đao không khí bắn tới, thả tinh thần lực ra, kéo thân thể của mình lướt ra bên ngoài bảy, tám mét, tránh thoát khỏi vô số lưỡi đao không khí.
"Hừ!" Người này hừ lạnh một tiếng, tiếp tục khống chế lưỡi đao không khí chuyển hướng đánh tới.
Lâm Siêu cũng không có ý định dùng năng lực (ánh sáng) để đối kháng với người này, năng lực (ánh sáng) của hắn dù sao cũng chỉ là cấp bảy, cường độ chưa thể sánh được với cường độ năng lực (không khí) của đối phương, hắn khẽ động thân thể, hạ xuống trên sàn chiến đài, hai bàn chân giẫm một cái, mượn lực bắn tới, thi triển năng lực (ánh sáng) chế tạo ra ảo giác!
"Muốn chết!"
Người này thấy Lâm Siêu còn dám chủ động lao tới tiến công, cười lạnh một tiếng, vừa định xuất thủ, bỗng nhiên cảm thấy trên cổ truyền đến cảm giác đau xót, bên trong mắt của người này vừa mới thấy Lâm Siêu ở bên ngoài mười mấy mét, chẳng biết lúc nào đã đi tới trước mặt của mình, trong lòng của người này cảm thấy kinh hãi, vừa định phản kích, tầm mắt bỗng nhiên tối đen, ngất đi ngã xuống tại chỗ.
Lâm Siêu khống chế lực đạo, cố gắng để cho cổ tay không chặt đứt xương cổ của đối phương, đem thân thể đang hôn mê của đối phương ném lên trên người của thanh niên người Muria, suy nghĩ một chút, nếu chỉ đem mấy người này chất đống ở đây, lực uy hiếp vẫn hơi nhỏ, trong lòng hắn hơi động, tiến lên lột quần áo của mấy người này ra, chỉ để lại một cái quần cộc.
"Ngươi thật là tiện." Anubis truyền ý niệm nói.
Lâm Siêu đáp lời: "Là cánh tay phải làm, ngươi nói xem ai tiện?"
Anubis cười hắc hắc, coi như không nghe thấy.
Mọi người ở dưới đài lớn tiếng khen hay, có một số cô gái trên gương mặt ửng đỏ, tức giận nhìn Lâm Siêu, có mấy người nghiêng đầu sang chỗ khác, còn có một số cô gái trên mặt mũi lại tràn đầy hứng thú nồng hậu, không ngừng dò xét thân thể trần như nhộng của mấy người nằm trên đài chiến.
"Trần như nhộng!"
"Cởi sạch luôn!"
Có không ít người ở dưới ồn ào nói.
Lâm Siêu không thèm để ý, lẳng lặng chờ đợi.
Thời gian trôi qua, biển người chen chúc ở bên dưới, người đến người đi, ngắn ngủi trong vòng một canh giờ, lần lượt có mười bảy, mười tám người lên đài khiêu chiến, cơ hồ đều là người đạt đến cảnh giới Sơ Thần, chỉ có một số ít miễn cưỡng đạt tới cảnh giới Thứ Thần, chỉ có hai người là Thứ Thần thượng vị.
Dựa theo thuyết pháp của Anubis, Thứ Thần thượng vị có độ tiến hóa đạt tới 70% và nhỏ hơn 90%, về phần độ tiến hóa từ 90% trở lên, chính là Thứ Thần cực hạn!