Chương 938 Gặp lại đồng bạn
Coi như là ta tới vừa đúng lúc." Lâm Siêu ném mũi kiếm trong tay đi, nghiêng đầu nhìn qua Cẩm Nguyệt, mỉm cười.
Cẩm Nguyệt thấy cảnh này liền ngơ ngẩn.
Sắc mặt của Cyr cùng với năm vị Thần Hoang Vệ còn lại hiện ra vẻ kinh hãi, khiếp sợ mà nhìn Lâm Siêu, không ngờ được hắn lại bỗng nhiên xuất hiện ở đây, hơn nữa lại còn có thể ngăn lại đòn công kích ngàn cân treo sợi tóc kia.
"Là ngươi?"
Thanh niên mặc áo đen nhận ra Lâm Siêu, nghe nói người này vì thu hoạch được quyền lợi là chiến đội thứ nhất tiến vào "Động Huyệt Kỳ Tích", đã không tiếc phục dụng 'Nước mắt sinh mệnh ', hắn cười lạnh một tiếng, nói: "Làm sao lại chỉ có một mình ngươi, đoàn đội của ngươi đã bị diệt sạch rồi sao, muốn tranh đoạt vị trí đầu tiên cùng với Hoàng tộc sao, thật đúng là không biết sống chết!"
Lâm Siêu nhìn thanh niên mặc áo đen một cái, mặc dù là bộ dáng của người Maya, nhưng cũng không phải là Hoàng tộc Maya, tựa hồ như là người của toà cự thành thứ nhất, lúc này mới mỉm cười, tiếu dung còn lưu lại trong không khí, thân ảnh đã lướt ra ầm ầm.
"Bành" một tiếng, cơ hồ trong chớp mắt Lâm Siêu đã xuất hiện ở trước mặt của thanh niên mặc áo đen, cũng không nhìn thấy Lâm Siêu ra quyền, đầu của đối phương đã vỡ nát không hiểu.
Lâm Siêu tiện tay bắt lấy cánh tay của thanh niên mặc áo đen, tránh cho thi thể không đầu của hắn rơi xuống, sau đó liền nhìn về phía đám hộ vệ đang ngơ ngác, nói: "Hiện tại hiệu quả chấn nhiếp đã làm ra, hẳn là đã có thể nói câu này, mau đem đồ vật đáng giá trên người của các ngươi, đều giao ra đây."
Thanh âm của Lâm Siêu quanh quẩn ở trên không trung, tất cả mọi người đều nhìn qua thi thể của thanh niên mặc áo đen trên tay của Lâm Siêu, tròng mắt cơ hồ trừng muốn rách ra, trên khuôn mặt tỏ ra sự kinh hãi cực hạn, lấy lực lượng của thanh niên mặc áo đen này, vậy mà lại bị một kích miểu sát?
Đây là sức mạnh cỡ nào?!!
Tích tích ~!
Còn không đợi những người khác mở miệng, bỗng nhiên có một âm thanh điện tử thanh thuý vang lên, Lâm Siêu nghe được liền sững sờ, thanh âm này đúng là từ bên trong ngực của mình truyền ra, hắn vội vàng đưa tay lấy ra, là máy truyền tin mà hắn mang theo đang phát ra âm thanh, đến khi hắn nhìn thấy nội dung hiển thị trên màn hình, con ngươi không khỏi co rụt lại, trên mặt mũi tràn đầy sự chấn kinh.
Đây là một dãy số hiệu thông tin đã lâu không gặp, Lâm Siêu lưu lại với tên gọi là... Lãnh Chân!
Lãnh Chân đang gọi cho mình?
Lâm Siêu có chút phát mộng, mấy người Lãnh Chân không phải đang ở một nơi nào đó trong biển hay sao? Làm sao lại có thể truyền tin được ở thế giới trong lòng đất? Mặc dù cái máy truyền tin này là sản phẩm công nghệ cao do nền văn minh Atlantis chế tạo, nhưng cũng chỉ có thể đưa tin ở bên trong phạm vi cùng một thời không, chỉ riêng sự khác biệt giữa từ trường của thế giới trong lòng đất và mật đất đã không thể truyền tin, huống hồ gì là hiện tại hắn còn đang ở bên trong (Động Huyệt Kỳ Tích)?
Trừ phi, Lãnh Chân cũng đang ở bên trong (Động Huyệt Kỳ Tích)!
Rất nhiều ý nghĩ lướt qua trong đầu của Lâm Siêu, hắn cấp tốc lấy lại tinh thần, vội vàng kết nối, trái tim đập phanh phanh, khẩn trương tới mức độ cho dù gặp phải địch nhân là Chủ Thần cũng chưa từng có, giờ phút này tâm tình của hắn lại tràn ngập sự thấp thỏm, còn có mấy phần kỳ vọng.
"Lâm đại ca?" Tiếng nói có vẻ hơi non nớt từ trong máy truyền tin truyền ra, mang theo mấy phần thăm dò, Lâm Siêu nghe thấy thanh âm này, con ngươi đột nhiên mở lớn, chỉ cảm thấy huyết dịch toàn thân đều trở nên sôi trào.
Là Lãnh Chân!
Thật sự là Lãnh Chân!
Cái âm thanh quen thuộc này, thật sự là Lãnh Chân!!!
Lấy định lực của Lâm Siêu, cũng kích động đến mức bàn tay run nhè nhẹ, vội vàng nói: "Là anh, em đang ở đâu?"
Nghe được thanh âm của Lâm Siêu, Lãnh Chân ở bên kia máy truyền tin tựa hồ cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi, kích động phát ra thanh âm nghẹn ngào, nói: "Thật sự là Lâm đại ca, em cũng không có nhìn lầm, quá tốt rồi, quá tốt rồi!"
Tại thế giới trong lòng đất xa lạ này, nhìn thấy đồng bạn đã mất tích từ lâu, tâm tình của Lâm Siêu liền bị khuấy động, nhưng rất nhanh hắn đã kịp phản ứng, hỏi: "Tỷ tỷ của anh đang ở đâu? Bạch Tuyết đang ở đâu?" Trong lòng của hắn lại cảm thấy rất kỳ quái: "Chẳng lẽ mọi người đã bị thất lạc nhau? Nếu không lấy tính cách của tỷ tỷ, đã sớm là người thứ nhất truyền tin cho hắn, làm sao lại đến lượt Lãnh Chân cơ chứ?"
Nghe được câu hỏi của Lâm Siêu, Lãnh Chân lập tức trở nên trầm mặc, một lúc sau, mới nức nở nói: "Lâm đại ca, bọn họ đã gặp chuyện không may, Bạch Tuyết bị Thần quốc Maya bắt, không lâu sau sẽ bị đem ra chém đầu, Vưu Tiềm đại ca đã đi cứu nàng, nhưng cũng đánh không lại Thần Vương Maya, đã bị ông ta bắt rồi."
Lâm Siêu chấn động, sự vui sướng lúc trước trong khoảnh khắc liền không còn sót lại một chút gì, đáy lòng trở nên lạnh buốt, thay vào đó là một cỗ lửa giận thiêu đốt cuồn cuộn từ đáy lòng vọt thẳng lên đại não, hắn cưỡng chế sự phẫn nộ, nói: "Em ở đâu, anh đến tìm em."
Lãnh Chân biết thông qua máy truyền tin sẽ khó mà nói rõ ràng, lập tức nói: "Em cũng không biết em ở đâu, nếu không thì để em đi tìm Lâm đại ca?"
Lâm Siêu nghĩ đến việc Lãnh Chân ngay cả mình ở đâu cũng không biết, chớ nói chi là tới tìm mình, liền nói ngay: "Đi đến cửa Huyệt Động gặp anh, nhớ là trên đường đi phải cẩn thận!"
Lãnh Chân nói: "Em, em biết rồi, Lâm đại ca cũng phải chú ý an toàn, nơi này cường giả quá nhiều."
Lâm Siêu cúp máy truyền tin, tâm tình trở nên u ám, tràn ngập lửa giận mãnh liệt, mặc dù hắn cảm thấy rất mê hoặc, nhưng hắn biết Lãnh Chân sẽ không nói láo hắn, hắn hít vào một hơi thật sâu, nhìn qua đám hộ vệ ở trước mắt, lạnh giọng nói: "Thất thần làm cái gì, còn muốn ta nói lần thứ hai?"
Cảm nhận được lửa giận và sát ý đang đè nén của Lâm Siêu, đám hộ vệ câm như hến, không dám nhiều lời, nhao nhao đem những đồ vật đáng giá ở trên người của mình móc ra.
Lâm Siêu cũng không rảnh để soi sét, tiện tay chộp một cái ném tất cả đồ vật vào bên trong nhẫn không gian, quát một tiếng: "Cút!"
Đám hộ vệ nghe vậy liền vội vàng bỏ chạy.
Lâm Siêu quay đầu nhìn thoáng qua mấy người Cẩm Nguyệt, nói: "Ta còn có việc, phải đi trước." Nói xong, cũng không đợi mấy người Cẩm Nguyệt mở miệng, cúi đầu nói một tiếng với cây cổ thụ đang đứng trên mặt đất, hướng về phía cửa huyệt động vọt đi.
Mấy người Cẩm Nguyệt lúc này mới chú ý thấy cây cổ thụ, chỉ thấy nó chạy nhanh vô cùng, không khỏi cảm thấy kinh ngạc, đợi đến khi Lâm Siêu cùng với cây cổ thụ hoàn toàn biến mất trong tầm mắt, bọn họ mới thu hồi lại ánh mắt, quay mặt lại nhìn nhau, ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp.
Cẩm Nguyệt do dự một chút, cắn răng nói: "Chúng ta đi theo sau!"
Cyr kinh hãi, nói: "Điện hạ, tuyệt đối không thể a, mặc dù người này dựa vào tình cũ, trợ giúp chúng ta một lần, nhưng nếu để cho hắn biết được điện hạ đã đạt được 'Kỳ tích chi huyết', tất nhiên sẽ xuất thủ cướp đoạt, đến lúc đó chẳng phải là đưa dê vào miệng cọp?"