Chương 984 Giác Tỉnh Lâm Siêu
Thân ảnh của ông ta theo phản xạ nhanh chóng lui lại, tránh thoát khỏi một đao này, lại bị bàn tay phải của Lâm Siêu cọ trúng, thân thể bị đánh bay ngược ra ngoài, đập lên mặt đất trên quảng trường.
Một màn này rơi vào trong mắt của mấy người Nghệ Thần, Hải Nữ Hoàng và khách mời của các Thần Quốc khác, ai cũng kinh hãi gần chết, vạn vạn không ngờ được vị Giác tỉnh Tội Dân này, dĩ nhiên lại cường đại đến trình độ như vậy, lấy lực lượng của Thần Vương Maya cổ xưa cũng không thể chế phục được, đây chính là nhân loại đứng ở đỉnh điểm của thế giới a!!
Lẽ nào, cần phải có mấy vị Thần Vương phối hợp mới có thể giết chết được vị Giác tỉnh Tội Dân này?
Nhưng mà tồn tại cần phải có mấy vị Thần Vương phối hợp chém giết, chính là một trong tứ đại ác thú đời đầu a!
Vẻ mặt của mọi người đều chấn động, chỉ cảm thấy toàn thân cứng ngắc, mặc dù giờ phút này vị Giác Tỉnh Tội Dân này đưa lưng về phía bọn hắn, nhưng bọn hắn vẫn cảm thấy lực chú ý của đối phương vẫn luôn đặt ở trên người của bọn hắn, khiến cho bọn hắn không dám có một chút dị động nào.
Ầm!
Dự Ngôn Thần Vương rơi ở trên quảng trường bỗng nhiên bay lên, lực lượng phản chấn làm cho mặt đất trên quảng trường nứt ra, mái tóc được cắt tỉa nghiêm chỉnh của ông ta, ở dưới trận kịch chiến đã sớm tán loạn, mái tóc màu vàng tung bay ra phía sau, phối hợp với ánh sáng màu vàng bao quanh thân thể, giống như là một vị Chiến Thần Hoàng Kim.
"Chém!" Vẻ mặt của ông ta hiện ra sự ngoan lệ, rít gào một tiếng, ánh sáng màu vàng trên toàn thân bỗng nhiên hơi rung nhẹ, hết thảy tế bào thân thể tựa hồ đang rung động với một tần suất cực cao, cả người hóa thành một thanh chiến đao hoàng kim siêu tần, chém về phía cánh tay phải của Lâm Siêu.
Giác tỉnh Lâm Siêu nhe răng cười một tiếng, vung cánh tay phải lên, ném thanh loan đao màu vàng lên, dùng hàm răng cắn lấy, ngậm vào miệng, đồng thời nâng cả hai tay lên, lòng bàn tay xuất hiện ba động hắc ám, sau đó ngưng tụ thành hai cái lỗ đen có đường kính ba mét.
Đối mặt với thanh chiến đao Hoàng Kim nhanh chóng chém tới, trong mắt của Giác tỉnh Lâm Siêu loé lên ánh sáng màu bạc, trong nháy mắt chỉ treo mành chuông, bàn tay chợt hợp lại, giống như là muốn dùng tay không tiếp đao sắc, hai cái lỗ đen trên lòng bàn tay ép vào hai bên lưỡi của thanh chiến đao, nổ "Bành" một tiếng, thanh chiến đao hoàng kim siêu tần rung động kịch liệt, nhất thời tan vỡ thành vô số hạt căn bản thần tính.
Đám hạt thần tính này nhanh chóng rút lui trở về, mà hai cái lỗ đen không có thanh chiến đao ngăn trở, trong nháy mắt đụng vào nhau, tiếng nổ "ùng ùng" liên tục vang lên không ngừng, chỉ thấy năng lượng hắc ám hỗn loạn từ trong lòng bàn tay của Giác tỉnh Lâm Siêu nở rộ, lan tràn về phía lồng ngực của hắn, xạ tuyến mãnh liệt bắn vào lồng ngực, thẩm thấu vào bên trong, nhưng lại không có tạo thành tổn thương nghiêm trọng như lúc trước.
Cùng lúc đó, Giác tỉnh Lâm Siêu cười gằn giơ tay lên trảo một cái, vật chất tối ở xung quanh cấp tốc bao vây đoàn năng lượng hắc ám hỗn loạn, nhanh chóng hóa thành một khối cầu hơn năm trăm mét, đem đoàn năng lượng hỗn loạn hắc ám hoàn toàn bao trùm, đoàn năng lượng hỗn loạn hắc ở bên trong cái khối cầu vật chất tối này, ở trung tâm xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen cấp tốc xoay tròn, hình thành nên một cái lỗ đen mới, lấy một tốc độ tăng trưởng mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy, trong nháy mắt liền biến thành một cái lỗ đen có đường kính 300 mét.
Dự Ngôn Thần Vương đang rút lui về phía sau nhìn thấy cái lỗ đen khổng lồ trên đỉnh đầu, đồng tử không khỏi co rút lại, kinh sợ quát lên: "Mau dừng tay cho ta!!" Mái tóc màu vàng óng của ông ta dưới lực hút của lỗ đen, bay lượn mất trật tự, mà mặt đất trên quảng trường, dần dần bị bóc ra, bay về phía lỗ đen, vừa mới tới gần, liền hóa thành hư vô.
Bao quát cả Thần điện Maya ở phía xa xa, gạch ngói trên đỉnh cung điện, cũng bị bóc ra từng mảng, bị lỗ đen hút đi.
Giác tỉnh Lâm Siêu hạ tầm mắt nhìn xuống con mèo nhỏ Dự Ngôn Thần Vương, nhẹ giọng nói: "Ta sẽ không phá huỷ ngươi đâu, ngươi là món ăn khai vị của ta mà."
Dự Ngôn Thần Vương phẫn nộ đến mức hai viền mắt đỏ bừng, rít gào một tiếng, lật bàn tay một cái, chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một khúc xương màu vàng óng, ông ta không kiềm nén cảm giác đau lòng, cắn răng bóp nát, trong sát na, khúc xương màu vàng óng hoá thành một đám bụi phấn, còn chưa kịp phiêu tán trong không khí, đã bị thân thể của ông ta hấp thu hết, trong nháy mắt, toàn thân của ông ta xuất hiện một ngọn lửa màu vàng ngưng thực, phẫn nộ ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, hướng về phía Giác Tỉnh Lâm Siêu lao vọt tới.
Trong mắt của Giác tỉnh Lâm Siêu lóe lên vẻ hưng phấn, hỏi: "Thơm quá, đây là vật gì?"
Ầm!
Dự Ngôn Thần Vương rống giận đánh vào bên trên lỗ đen, ngọn lửa màu vàng xung quanh thân thể nhanh chóng bị lỗ đen ăn mòn, ông ta gầm thét vung quyền đấm tới, nắm đấm lấy tốc độ siêu tần trong nháy mắt đánh ra hơn một nghìn quyền ảnh, chỉ thấy bên trên lỗ đen nhất thời nứt ra một cái lỗ thủng, bên trong sụp xuống, lực tràng xuất hiện sự hỗn loạn, Dự Ngôn Thần Vương nhân cơ hội này chui vào bên trong lỗ đen, tiến vào trạng thái Thần Hóa, hạt căn bản thần tính cấp tốc biến thành thanh chiến đao Hoàng Kim siêu tần lúc trước, được bao bọc bởi một ngọn lửa màu vàng, một đường đâm thẳng tới, lưỡi đao sắc bén ngạnh sinh rạch lỗ đen ra, chém lỗ đen thành hai nửa!
Thanh chiến đao Hoàng Kim siêu tần lao ra khỏi lỗ đen, thế đi chưa giảm, đâm thẳng về phía khuôn mặt của Lâm Siêu.
Giác tỉnh Lâm Siêu khẽ cười lạnh, trên cánh tay phải tản mát ra hàn khí nồng nặc màu lam đậm, hướng về phía thanh chiến đao Hoàng Kim siêu tần vỗ tới.
Phốc!!
Thanh chiến đao Hoàng Kim siêu tần chợt tan vỡ, hóa thành vô số hạt căn bản thần tính, cấp tốc bay ra phía sau lưng của Giác Tỉnh Lâm Siêu, mà bên trên bàn tay của Giác tỉnh Lâm Siêu, lại xuất hiện một vết thương thấu xương dài hai thước, bên trên miệng vết thương có một ngọn lửa màu vàng, đem máu tươi màu đen thiêu cháy.
Giác tỉnh Lâm Siêu chân mày cũng không nhíu một cái, nâng hai bàn tay lên, lè lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái, thần sắc rất chăm chú, tựa hồ như đang thưởng thức mùi máu tươi của chính mình, mà ngọn lửa màu vàng đang thiêu đốt trên miệng vết thương, đã bị hắn hút hết vào trong bụng, nhưng vết thương vẫn không có dấu hiệu khép lại.
"Thật là ngon..." Ánh mắt của Giác tỉnh Lâm Siêu lộ ra hứng thú nồng nặc, nhìn Dự Ngôn Thần Vương đang ở phía xa xa, nói: "Cái đồ vật vừa rồi ngươi lấy ra, có còn nữa hay không?"
Sắc mặt của Dự Ngôn Thần Vương cực kỳ khó coi, chiến đấu đến mức này, ông ta cơ hồ đã sử dụng mọi vốn liếng, bao quát cả bảo vật siêu đẳng trong người, cũng đã nhịn đau sử dụng, không ngờ được vẫn không thể làm gì được Giác tỉnh Lâm Siêu.
"Không nói được lời nào sao?" Thân ảnh của Giác tỉnh Lâm Siêu bỗng nhiên lóe lên, vèo một tiếng, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt của Dự Ngôn Thần Vương, bóng thân thể che khuất cả người của ông ta, nói: "Nếu như không nói, thì đi chết đi!"