Chương 1010 Không gian ý thức
Không!!"
Trong đôi mắt của Bạch Miêu bỗng nhiên lộ ra sự phẫn nộ mãnh liệt, gầm thét lên: "Chỉ là một kẻ nhân loại, bạo cho ta!" Trong lúc âm thanh phát ra, trên trán của nó bỗng trồi ra một cái sừng màu tím đậm, tràn ngập tinh thần ba động mãnh liệt, người bình thường chỉ liếc mắt nhìn qua sẽ lập tức rơi vào bên trong huyễn cảnh vô tận, ý thức sẽ từ từ bị ăn mòn.
Lâm Siêu chỉ cảm thấy có một cỗ nhoi nhói bén nhọn thông qua cái trán xuyên thẳng vào trong đầu, sự đau nhức kịch liệt truyền tới quá nhanh, khiến cho hắn phải kêu lên một tiếng đau đớn, ý thức lâm vào trong một mảnh hỗn độn cùng với mơ hồ, chỉ cảm thấy thân thể ầm ầm đập lên trên mặt đất, hắn ra sức lắc đầu, hai tay chống vào mặt đất, cố gắng muốn bò lên, nhưng cảm giác đau nhói nặng nề trong đại não, khiến cho toàn thân của hắn cảm thấy bất lực suy yếu, phảng phất như tư duy đã tách ra khỏi thân thể, không cách nào có thể khống chế được thân thể.
"Ngủ đi..."
"Ngủ đi..."
"Chờ đến khi ngươi tỉnh lại, hết thảy đau khổ đều sẽ kết thúc..."
Thanh âm phiêu miểu tràn ngập dụ hoặc, ở sâu bên trong tiềm thức vang lên, cực lực dụ dỗ Lâm Siêu.
Lâm Siêu liên tục lắc đầu, muốn đem cỗ cảm giác khó chịu này đẩy ra bên ngoài, trong đáy lòng bỗng nhiên vang lên thanh âm của Anubis: "Không nên chống cự."
"Ảo giác sao?" Lâm Siêu dùng hai bàn tay giật tóc, muốn dùng cảm giác da thịt đau nhức để kìm nén cảm giác khó chịu ở trong não, trong đáy lòng tiếp tục vang lên thanh âm của Anubis: "Ta không phải là huyễn cảnh do nó chế tạo, ta vừa mới phát hiện ra được một cái nhược điểm trí mạng của tên gia hỏa này, đã nghĩ ra được một cái biện pháp, có thể cạo chết nó, ngươi nghe ta, trước tiên không nên chống cự, để cho nó ở trong đại não của ngươi chế tạo ra huyễn cảnh."
Lâm Siêu giật mình, nhất thời không biết là có nên tin tưởng hay không.
Ai biết những lời này có phải hay không là huyễn cảnh chế tạo ra?
Do dự một chút, Lâm Siêu mới nhắm mắt lại.
Bạch Miêu nhìn về phía Lâm Siêu đang ngay đơ trên mặt đất, quang mang màu tím trong mắt hơi thu liễm lại, lộ ra mấy phần lãnh ý tàn khốc: "Người chung quy cũng chỉ là nhân loại, mặc kệ có thiên phú dị bẩm cỡ nào, thủy chung cũng chỉ là một sinh mệnh có lực ý chí yếu ớt, không chịu được dụ hoặc, hãy ở bên trong 【 vĩnh mộng 】 của ta ngủ say đi."
Tân Nguyệt Nữ Vương từ bãi đất trống ở phía sau toà lâu đài đi tới, nhìn về phía Lâm Siêu đang nằm yên không nhúc nhích trên mặt đất, ánh mắt chớp động, nói: "Ngươi xác định là hắn đã bị công phá ý thức rồi chứ?"
Bạch Miêu khẽ nhíu mày, nói: "Ngươi đang chất vấn lực lượng của ta sao?"
Một tia phức tạp trong mắt của Tân Nguyệt Nữ Vương vừa loé lên đã biến mất, bình tĩnh nói: "Ta chẳng qua chỉ cảm thấy, lấy lực ý chí của hắn, sẽ không dễ dàng khuất phục như vậy, bằng không mà nói, lúc trước đã bị đòn công kích tinh thần của ngươi đánh bại tại chỗ."
Bạch Miêu hừ lạnh một tiếng, nói: "Ngươi đừng có đánh giá hắn quá cao, lúc trước ta xem nhẹ hắn, không có thi triển ra đòn công kích tinh thần chân chính, mặc dù cỗ phân thân này của ta chỉ kế thừa được 1 % lực lượng bản thể, nhưng cũng không phải là một kẻ nhân loại có thể so sánh, huống chi hắn lại còn là Giác Tỉnh Giả, chỉ cần thêm một chút dụ hoặc, liền có thể kích thích ra dục vọng giết chóc thâm tàng trong cơ thể của hắn."
Tân Nguyệt Nữ Vương khẽ nhíu mày, đang chuẩn bị nói cái gì đó, bỗng nhiên Bạch Miêu biến sắc, hoảng sợ nhìn về phía Lâm Siêu đang nằm rạp trên mặt đất, thất thanh nói: "Không có khả năng, cường độ linh hồn của hắn làm sao có thể mạnh được như vậy!"
Sưu!
Thân ảnh nằm úp sấp của Lâm Siêu bỗng nhiên cấp tốc bật dậy, giống như thuấn di xuất hiện ở trước mặt của Bạch Miêu, trong đáy mắt loé lên một vòng quang mang màu tím, nói: "Ngươi không phải là luôn muốn khiến cho ta thần phục ngươi hay sao, không biết ý chí của cỗ phân thân này của ngươi, có hay không mạnh như bản thể của ngươi!"
Nói xong, hắn bỗng nhiên dùng trán cụng vào đầu của Bạch Miêu.
Xương đầu của Bạch Miêu truyền ra âm thanh "ken két", kêu thảm một tiếng, vô số đôi mắt màu tím ở dưới bộ lông không ngừng chớp động, bắn ra từng chùm sáng màu tím về phía Lâm Siêu.
Lâm Siêu thấy vậy liền quát khẽ: "Động thủ!"
Trên cánh tay phải bỗng nhiên tản ra một lượng lớn hàn khí.
Hô!
Độ không tuyệt đối!
Bạch Miêu cùng với Tân Nguyệt Nữ Vương đứng ở sau lưng của nó ngay lập tức bị đông cứng, bao quát cả bộ lông cũng bị đông cứng không có cách nào động đậy.
Anubis cười quái dị một tiếng, nói: "Chuyện còn lại liền giao cho ngươi, ta sẽ giúp đỡ ngươi, lấy lực ý chí của ngươi bây giờ, có thể trực tiếp đảo ngược tư tưởng của nó!"
Lâm Siêu hít vào một hơi thật sâu, biết lần hành động này là cực kỳ mạo hiểm, nếu như thất bại, sẽ lâm vào tình trạng vạn kiếp bất phục, nhưng mị lực của sự mạo hiểm đó là, tiền đặt cược càng lớn, hồi báo lại càng lớn!
Lâm Siêu đưa tay đặt lên trên trán của Bạch Miêu, hàn khí trong cánh tay phải phun trào, từng giây từng phút chuẩn bị ứng đối với nguy cơ ngoài ý muốn, đầu ngón tay của hắn đâm sâu vào bên trong máu thịt trên cái trán của Bạch Miêu, gạt bỏ máu thịt như vụn băng ra bên ngoài, bên trong lộ ra mạch máu đỏ tươi.
Tinh thần lực của Lâm Siêu bỗng nhiên ập tới, khiến cho ý thức và linh hồn của hắn, ở dưới sự hiệp trợ của Anubis, nhanh chóng xâm nhập vào trong đầu của Bạch Miêu.
"Oanh" một tiếng, Lâm Siêu chỉ cảm thấy ý thức đột phá tầng tầng không gian, đột nhiên xuất hiện ở bên trong một mảnh tinh không màu tím mênh mông, ánh sao bên trong tinh không lấp lóe, vô cùng vô tận, Lâm Siêu biết, nơi này chính là không gian ý thức của Bạch Miêu, chỉ có điều làm cho hắn không ngờ tới chính là, không gian ý thức của một cỗ phân thân «Thiên đạo», lại có thể rộng lớn mênh mông như thế này...
"Cái này, cái này không phải là không gian ý thức chủ não của nó đó chứ?" Đi theo ý thức Lâm Siêu cùng nhau tiến vào là ý thức của Anubis, nó kinh ngạc nhìn qua bốn phía, hít vào một ngụm khí lạnh nói: "Có khi nào, ý thức của cỗ phân thân này cùng với bản thể của nó, đang cộng hưởng hay không? Như vậy.. Chúng ta chẳng phải là đang muốn xâm chiếm ý thức chủ não của «Thiên đạo»?!"
Lâm Siêu đánh giá hoàn cảnh chung quanh, trầm giọng nói: "Đừng có hoảng hốt, ý thức phân thân và bản thể của nó hiển nhiên là có thể cộng hưởng, nếu không thì cỗ phân thân này của nó sẽ không biết là bản thể của nó đã ăn tươi Thần Thụ Maya, thế nhưng... dường như sự cộng hưởng này cũng không hoàn toàn, bằng không mà nói, ngay từ đầu nó liền có thể đem ý thức của chúng ta tước đoạt, triệt để nô dịch chúng ta!"
Lúc trước khi bị nhân cách Giác tỉnh chiếm đóng thân thể, Lâm Siêu đã từng một lần nhìn thấy bản thể của «Thiên đạo», loại cảm giác khủng hoảng khiến cho toàn thân run rẩy kia, cho dù là Giác Tỉnh Nữ Vương cũng không thể chống cự, chớ nói chi là hắn.
Anubis hơi tỉnh táo lại mấy phần, nghi ngờ hỏi: "Cái gì là ý thức cộng hưởng không hoàn toàn?"