← Quay lại trang sách

Chương 1089 Sấm to mưa nhỏ

Không thể nào, tại sao lại không thể tái tạo..."

Thanh âm hoảng sợ vang lên ở trong miệng của cỗ phân thân «Thiên đạo» đang dần ngã xuống mặt đất, chỉ thấy miệng vết thương trên hai nửa thân thể của nó, máu thịt đã đình chỉ nhúc nhích, phảng phất như thân thể của người bình thường, máu tươi màu đen không ngừng từ bên trong miệng vết thường ào ào chảy ra như thác, nhanh chóng nhuộm đen mặt đất xung quanh, máu tươi thuận theo các khe nứt trên mặt đất chảy xuống, truyền ra âm thanh "Tí tách".

Lâm Siêu khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn thoáng qua thanh chiến thương trong tay, trong lòng chợt tỉnh ngộ, thanh chiến thương này có đặc tính đồng dạng như là năng lực (thích ứng) của Vưu Tiềm, thông qua hai lần chiến đấu lúc trước, hơn phân nửa nó đã tự động thích ứng, vết thương mà mũi thương tạo ra mang theo đặc tính phá hư, không có cách nào có thể chữa trị.

Thật là một thanh binh khí đáng sợ!

Trong đáy lòng của Lâm Siêu không khỏi cảm thán một tiếng, cầm chặt thanh chiến thương một lần nữa đánh tới.

Phốc! Phốc!

Thân thể của cỗ phân thân «Thiên đạo» bị một thương thương xuyên thủng, xoắn nát, thân thể khổng lồ rất nhanh liền bị chia năm xẻ bảy, con ngươi trên các khối thịt không trọn vẹn chỉ có thể mở được một nửa, tựa hồ như đã cực kỳ suy yếu, có con ngươi bị cắt thành hai nửa, tròng trắng mắt đã trống rỗng.

Theo việc không ngừng công kích, Lâm Siêu cảm giác được lực lượng của thanh chiến thương rõ ràng đang không ngừng tăng cường, phảng phất như ma quỷ lâu rồi không được uống máu, đang tham lam hấp thu sinh mệnh của địch nhân, phi tốc tiến hóa, càng về sau, địa phương mà thanh chiến thương của hắn xuyên thủng qua, máu thịt liền trực tiếp bị hoại tử, hư thối, biến thành một khối thịt màu xám, bên trong không còn một chút chất hữu cơ nào.

Cùng lúc đó, ba bộ phân thân của Lâm Siêu, cũng đem ba cỗ phân thân «Thiên đạo» còn lại đánh bại, lực lượng của ba bộ phân thân này đồng dạng với bản tôn của Lâm Siêu, mà lực lượng của ba cỗ phân thân « Thiên đạo» này, lại kém hơn rất nhiều so với cỗ phân thân «Thiên đạo» đã bị bản tôn của Lâm Siêu giết chết kia, kích cỡ thân thể ba ngàn mét so với kích cỡ thân thể một ngàn mét, chênh lệch ở giữa không chỉ có một điểm.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mấy phút đồng hồ, trên mặt đất chỉ còn lại một đống thịt vụn, cùng với một dòng sông máu đen, mùi máu tanh nồng đậm phiêu đãng trên không trung, khiến cho người ta không khỏi cảm thấy buồn nôn.

Cách, Trụ Vương và các vị Thần Vương, các Chủ thần khác đã sớm nhìn đến mức ngây ngốc, chiến đấu chỉ đơn giản như vậy thôi sao? Ác thú «Thiên đạo» không ai bì nổi, cứ như vậy liền bị đánh bại rồi?

Mặc dù trước mắt chỉ là bốn cỗ phân thân của «Thiên đạo», thế nhưng mà, lực lượng của mỗi một cỗ phân thân đều có thể dễ dàng đánh bại Thần Vương, bọn hắn tự hỏi chỉ bằng vào bọn hắn, kết quả lạc quan nhất cũng chỉ là đồng quy vu tận, có khả năng rất cao là đoàn diệt, phải biết rằng, bốn cỗ phân thân này có thể được «Thiên đạo» phái tới, hơn phân nửa ở bên trong ba ngàn phân thân của «Thiên đạo», cũng phải được xếp hạng ở mười vị trí đầu!

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người nhìn qua bóng lưng của Lâm Siêu, trong đáy lòng liền nổi lên từng cơn ớn lạnh, chỉ riêng là sức chiến đấu mà Lâm Siêu vừa mới biểu hiện ra, đã khiến cho bọn hắn cảm thấy rùng mình, Giác Tỉnh Giả dạng này, tuyệt đối không phải bằng vào bọn hắn là có thể đối phó được!

Lâm Siêu đã giải trừ năng lực (phân thân), trên không trung chỉ còn lại bản tôn, nhìn qua bốn cỗ phân thân «Thiên đạo» trên mặt đất, trong lòng của hắn chẳng những không có cao hứng, ngược lại còn cảm thấy từng tia từng tia cảm giác không rõ, nhưng theo dã tâm của «Thiên đạo» mà nói, có thể biết được đây là một con ác thú vô cùng giảo hoạt, hơn nữa trước kia còn có Tân Nguyệt làm bạn, sẽ không có đạo lý không biết trên mặt đất vẫn còn tồn tại những vị Thần Vương tiền sử như là Cách, Trụ Vương, thế nhưng mà, nó y nguyên vẫn chỉ phái tới mặt đất có bốn cỗ phân thân.

Hơn nửa, vào lúc Thần Quốc Maya ở thế giới trong lòng đất bị phá diệt, hắn đã tận mắt trông thấy có một cỗ phân thân «Thiên đạo» cao hơn năm ngàn mét, đối chiến cùng với Thần Thụ Maya, còn chứng kiến cả bản thể của «Thiên đạo»... Vẻn vẹn chỉ một ngụm, đã có thể nuốt trọn một nửa thân thể của Thần Thụ Maya cao hơn 1 vạn mét, đây là khái niệm gì?

Theo như Lâm Siêu suy đoán, bằng vào lực lượng trước đây của hắn, phối hợp với mấy vị Thần Vương Cách, Trụ Vương, cũng có thể chậm rãi đánh chết bốn cỗ phân thân này, «Thiên đạo» sẽ không có khả năng không tính toán đến điểm này.

Chẳng lẽ chỉ là sấm to mưa nhỏ?

Lấy sự xảo trá của «Thiên đạo», chẳng lẽ nó sẽ không công phái bốn cỗ phân thân này tới chịu chết?

Lâm Siêu nhìn về phía lối vào thế giới trong lòng đất, thông qua năng lực (thần thấu) có thể cảm ứng được, bên trong cái lối vào này cũng không còn khí tức của «Thiên đạo», tại sao «Thiên đạo» chỉ phái có bốn cỗ phân thân này tới, cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì?

Trong lúc Lâm Siêu đang trầm tư, đột nhiên bên trong lưới cảm giác cảm nhận được một cỗ khí tức bén nhọn khủng bố vặn vẹo, đột nhiên xuất hiện.

Lâm Siêu vội vàng ngẩng đầu lên, hướng ánh mắt về phía phương bắc.

Mười phút đồng hồ trước.

Bắc Cực, tại ngọn núi băng cao ngất cô độc, ở sâu dưới lòng đất 2300 mét.

Ở nơi này là một cái động quật trống trải, đỉnh động quật cao hơn 20 mét, giờ phút này có một ánh lửa yếu ớt chiếu sáng bốn vách tường, kéo dài bóng người của các thân ảnh đang đứng bên trong động quật, bên trên có một cái cầu thang dựng thẳng, nối thẳng với đỉnh núi băng ở phía trên, từ vết tích mới mẻ của cái cầu thang mà nói, hiển nhiên là mới được năng lực (nham thạch) tạo thành.

Hơi lạnh thấu xương ở bên trong động quật phiêu tán từ một nơi khác đến, nơi đó, rõ ràng là một bức tường hàn băng màu xanh đậm khổng lồ!

Nếu như nhìn kỹ, thì có thể phát hiện được một cảnh tượng kinh hãi, bên trong khối hàn băng xanh đậm này, ẩn ẩn có một bóng dáng cực kỳ thâm trầm, giống như là có một con cự thú bị đóng băng ở bên trong!

Giờ phút này, dưới ánh lửa mờ nhạt, trước bức tượng hàn băng xanh đậm có một thân ảnh thon dài đang đứng, có đôi lông mày sắc bén như dao găm, khuôn mặt tuấn mỹ như được điêu khắc từ băng, chính là Gilgamesh!

Hắn ngẩng đầu, nhìn qua bóng dáng bị đóng băng ở bên trong, trầm mặc một hồi, nói: "Bọn hắn đã chuẩn bị xong hết chưa?"

"Hồi bẩm Vương, bảy vị kỵ sĩ đã sẵn sàng, chỉ chờ ngài ra lệnh một tiếng, sẽ đem khối hàn băng này đánh vỡ nát." Một người trung niên toàn thân che kín bởi vết khắc màu đen cúi đầu đáp lời, ngữ khí rất thành kính, nếu như có người cảm ứng lực trường mà hắn tản ra, liền có thể kinh hãi phát hiện, người trung niên có bề ngoài xấu xí này, rõ ràng lại là một vị Thần Vương!

Gilgamesh yên lặng gật đầu, đưa tay đụng vào bên trên khối hàn băng xanh đậm, nhẹ giọng lẩm bẩm: "Ngươi thà rằng lựa chọn tự sát, cũng không đi đền bù nợ nần của ngươi, vậy thì hãy để cho ta tự mình trả nợ!"