❀ ❀ ❀
Cũng chính trong căn phòng này, đứng sừng sững... một chiếc đồng hồ khổng lồ bằng gỗ mun. Quả lắc của nó đưa qua đưa lại cùng những tiếng cạch đơn điệu, nặng nề và tẻ nhạt; và khi... đến lúc điểm giờ, từ những lá phổi bằng đồng thau, chiếc đồng hồ vang ra một âm thanh trong trẻo vừa to vừa trầm vừa du dương vô cùng, nhưng là một nốt nhạc với dấu nhấn dị thường đến nỗi, cứ hết lượt một tiếng đồng hồ, các nhạc công của dàn nhạc buộc phải ngừng tay... để lắng nghe cái âm thanh ấy; thế là những vị khách nhảy waltz đương nhiên cũng phải dùng màn lả lướt của họ lại; và có một thoáng nhốn nháo trong cả bầu đoàn hào nhoáng đó; rồi, đương khi những tiếng chuông đồng hồ ngân lên, có thể thấy là kẻ hăng hái nhất cũng tái nhợt đi, còn cánh có tuổi điềm tĩnh hơn thì quệt tay lên trán như thể đang trong cơn mộng tưởng rối bời hoặc trầm tư. Nhưng khi những âm vang đã ngừng lại hết, một tiếng cười nhẹ nhõm ngay lập tức lan khắp cả đoàn người... và [họ] mỉm cười như thể giễu cợt ngay chính sự hồi hộp của mình... thì thào quả quyết, người này với người kia, rằng lần đồng hồ đổ chuông tiếp theo sẽ không gây cho họ cảm xúc nào tương tự thế nữa; để rồi, sau khi hết vòng sáu mươi phút... một hồi chuông nữa của cái đồng hồ lại vang lên và cảnh nhốn nháo cùng run rẩy lẫn trầm tư vẫn diễn ra như trước.
Nhưng bất chấp những điều ấy, đó vẫn là một cuộc hoan lạc hào nhoáng và lộng lẫy...
E. A. Poe “Vũ hội hóa trang của Tử Thần Đỏ”
Lý trí ngủ say sinh ra lũ quái vật.
Goya
Đến lúc sáng thì sẽ sáng.
Tục ngữ