Chương 565 Ta nhớ mặt ngươi rồi
Ma Hải Thọ đã thi triển U Minh ma ngục, chộp xuống Vạn Cố liễu, đồng thời cành lá của Vạn Cố liễu rung động, ánh sáng bảo hộ lại bùng lên.
Đây mới là bảo hộ của bản thân thần thụ vạn cổ, nhưng nó không phải loại cây chiến đấu, không thể chống lại công kích của Ma Hải Thọ quá lâu.
Thanh Lâm điên cuồng tấn công Ma Hải Thọ như phát điên, nhưng đáng tiếc hắn chỉ có tu vi, lúc trước chỉ là Hoa Luân bình thường, vốn không có tiên pháp và thần thông tương ứng, lực uy hiếp chỉ có hạn.
Còn Ma Hải Thọ lại hoàn toàn không để ý tới công kích của Thanh Lâm và Thường Thư Thành, dốc toàn lực xung kích Vạn Cố liễu, định ma hóa gốc cây ngộ đạo này.
Nhưng đúng lúc này ma khí lại có biến hóa, một phần ma khí bay về đằng xa, uy lực đột nhiên giảm sút.
“Thế này là?” Ma Hải Thọ kinh hãi, lại thấy một cô gái đang đi tới, không ngờ lại là Trì Vãn Ngưng, tay cô cầm một vật, là một cung điện có dáng dấp kỳ lạ, những ma khí lơ lửng kia lao nhao chui vào trong cung điện này, trông rất giống một chí bảo của Ma môn, nhưng mình chưa từng nhìn thấy.
Trong Vạn Cố liễu, Trì Vãn Ngưng kêu lên: “Công Tôn Điệp, ngươi dám giả mạo ta?”
‘Trì Vãn Ngưng’ nâng Thiên Cơ điện nói: “Trì tỷ tỷ đừng tức giận, mượn thân phận của ngươi cũng là giúp Hắc Bạch thần cung thôi.”
“Công Tôn Điệp? Ngươi muốn chết à?” Ma Hải Thọ hét lớn, đánh một đòn Ma Liệt thủ về phía Công Tôn Điệp đang biến thành hình dạng Trì Vãn Ngưng, trong lòng thầm kinh ngạc, không ngờ pháp thuật huyễn hóa của ma nữ này lại tăng thêm một bậc, bản thân cũng không nhận ra.
Nhưng Ma Liệt thủ xuyên qua bóng người Công Tôn Điệp, không tạo thành bất cứ thương tổn nào.
“Ảo thuật?” Ma Hải Thọ ngơ ngác; “Hóa ra ngươi được ảo thuật gia trì?”
Công Tôn Điệp đã kêu lên: “Ma Hải Thọ, Phong Trung Túc, hai tên khốn kiếp các ngươi lừa gạt Hóa Ảnh ma điển của bà đây, tưởng bà đây dễ bắt nạt vậy sao? Cho dù thực lực của ta có yếu đến đâu đi nữa cũng có thể phá hoại chuyện của các ngươi!”
Cô lại ôm hết trách nhiệm vào người, cũng giải thích được lý do vì sao mình lại dẫn Lâm Thượng Hiên tới, nhưng sao cô biết Phong Trung Túc sẽ tấn công Vạn Cố liễu, còn nắm bắt thời cơ tốt như vậy, hai chuyện này thì không cần giải thích, có một số việc có nhiều lời cũng vô ích.
Ma Hải Thọ nổi giận: “Chỉ là ảo thuật thôi, tưởng đối phó được với lão phu à?”
Nguyên thần sau đầu nhanh chóng bừng sáng, lại trực tiếp sử dụng thần thức tìm kiếm.
Nhưng ngay khi thần thức của hắn tìm kiếm, ngôi điện cổ trong tay Công Tôn Điệp tỏa ma khí mịt mờ, che giấu thân hình, đồng thời âm thanh vang vọng tới: “Mà thôi, ta biết bản lĩnh của ngươi, nếu ngươi tập trung đối phó ta, đương nhiên ta không phải đối thủ của ngươi. Nhưng bây giờ ngươi định tấn công Vạn Cố liễu, ngươi có bản lĩnh đó sao?”
Lời này đã đâm trúng tử huyệt của Ma Hải Thọ.
Bây giờ hắn đang dốc hết sức lực để đối phó với Vạn Cố liễu, căn bản không rảnh tay đối phó với Công Tôn Điệp, hơn nữa Công Tôn Điệp lĩnh ngộ được Hóa Ảnh ma điển, có chí bảo của ma môn kia và huyễn thuật học được ở đâu không rõ, trong lúc nhất thời cũng không thể giết chết cô ta.
Trong lòng nổi giận, thần điện bùng lên, tỏa ra uy lực hùng hồn, còn bao phủ toàn bộ thiên địa, định dùng thần thông cường đại trực tiếp hủy diệt tất cả.
Công Tôn Điệp lại nói: “Vô dụng thôi, bà đây đã dám đến chẳng lẽ lại sợ Ma Giải Càn Khôn thần thông của ngươi.”
Sau khi cô lên tiếng, chỉ thấy trong ngôi điện cổ có ánh sáng bùng lên, Ma Hải Thọ kinh ngạc phát hiện thần niệm của bản thân bị ảnh hưởng cực lớn.
“Ngăn cách thiên địa?” Ma Hải Thọ ngạc nhiên.
Đây là bảo vật gì của Ma môn mà có uy lực ngăn cách thiên địa?
Ngay cả Thường Thư Thành cũng kinh ngac: Cảm giác này sao lại giống với Tỏa Long liên?
Nhưng cả Ma Hải Thọ và Thường Thư Thành đều không thật sự nghĩ theo hướng Thiên Cơ điện và Tỏa Long liên, lý do là thứ này tỏa ra ma khí mịt mờ, nhìn thế nào cũng là chí bảo của Ma môn.
Bọn họ lại không biết Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp đã sớm thay đổi thân phận.
Kẻ dẫn Vũ Thiên Tầm tới đây và nói chuyện lúc này thật ra vẫn luôn là bản thân Trì Vãn Ngưng, ngược lại kẻ đi ra từ Vạn Cố liễu, chỉ trích đối phương giả mạo bản thân mới là Công Tôn Điệp - cô câu giờ lúc đi ra vừa là để cho Trì Vãn Ngưng thời gian, mặt khác là không được nơi ngộ đạo gia trì, cô sẽ bị Phong Trung Túc và Ma Hải Thọ nhìn thấu chân thân.
Sau khi nhận được Thiên Cơ tâm pháp, pháp tắc đại đạo về ảo thuật, Cửu Thiên Thần Thuật, tu vi của Trì Vãn Ngưng tuy vẫn khá kém, nhưng muốn lợi dụng tình hình mê hoặc đối phương lại không thành vấn đề.
Cô cũng là người thông minh, vận dụng ảo thuật cực kỳ xảo diệu, nhanh chóng học được cách tinh túy mượn lực đả lực, không thì đã chẳng thể lừa nổi Lâm Thượng Hiên.