← Quay lại trang sách

Chương 643 Nhảy cóc liên tục 1

Ở đằng xa, Việt Trọng Sơn đang tấn công Từ Liệt như điên, đột nhiên thấy biến hóa ở hướng Thúy Ngọc sơn, lập tức biến sắc: “Không được!”

Nói xong bỏ qua Từ Liệt, bay thẳng về phía Thúy Ngọc sơn.

Khí thế vừa bùng lên, Ninh Dạ biết không tốt, chắc chắn Việt Trọng Sơn đã phát hiện.

“Mau rời khỏi nơi này!” Y kêu lên.

Tất cả mọi người đồng thời sử dụng Thiên Lý Độn Quang phù, lập tức biến mất không còn tăm hơi. Chỉ có Ninh Dạ không rời khỏi mà bố trí một ảo cảnh trong u cảnh - chuyện Cực Đạo việt hết sức quan trọng, nó còn có giá trị hơn cả Nguyên Cực Thần Quang, Ngọc Hoàng Cốt gì đó cộng lại. Sau khi Việt Trọng Sơn mất đi bảo vật này chắc chắn hắn sẽ nổi điên, đó là lý do y nhất định phải dọn dẹp dấu vết, không thể để hắn biết là do mình gây ra.

Lúc đầu Ninh Dạ đã chuẩn bị chu đáo, thậm chí tìm cả người gánh tội thay, đẩy cho thủ hạ của Từ Liệt.

Nhưng y không ngờ khi Cực Đạo việt mất đi lại gây ra chấn động lớn đến vậy cho nên trở tay không kịp - Vấn Thiên thuật tính được những chuyển xảy ra lúc trước, chỉ bỏ sót tình huống sau khi đoạt được bảo vật.

Cũng không thể trách y được, suy tính quá mức khó khăn.

Bây giờ hối hận đã chẳng kịp nữa rồi, Ninh Dạ dứt khoát hoặc không làm, đã làm phải làm cho xong, phóng thích ma khí.

Không thể đẩy cho Từ Liệt được nữa rồi, chắc chắn Từ Liệt không chết, sau này hắn có vô số cơ hội thanh minh cho mình, vì vậy chỉ có thể đẩy cho Ma môn.

Thế thì đẩy cho Kinh Trường Dạ thôi!

Coi như ngươi xui xẻo!

Một hình ảnh liên quan tới Kinh Trường Dạ đã xuất hiện, đồng thời cảm giác nguy cơ trong lòng càng lúc càng dâng cao.

Ninh Dạ biết chuyện này là do Việt Trọng Sơn đang chạy tới, chắc chắn tên này biết Cực Đạo việt đã mất, đang liều mạng chạy đến đây, khoảng cách trăm dặm cũng chỉ trong giây lát mà thôi.

Không kịp bố trí hoàn chỉnh Ninh Dạ dứt khoát xuất chiêu đánh tan, làm rối loạn tất cả hình ảnh, tọa thành một mớ hỗn độn sau đó thi triển quang độn.

Ngay khi y thi triển quang độn, một bóng người đã từ xa bay vút tới, còn chẳng buồn vào theo đường cửa chính, ầm ầm đánh vỡ ngọn núi, lao vào Thúy Ngọc u cảnh, sau khi hắn chui vào, toàn bộ Thúy Ngọc sơn hóa thành tro bụi.

Đồng thời, thân hình Ninh Dạ biến mất trong dư chấn của xung kích, khi xuất hiện đã ở bên cạnh Trì Vãn Ngưng.

“Phù, nguy hiểm quá.” Ninh Dạ cười ha hả nói.

“Thành công rồi!” Trì Vãn Ngưng vui vẻ ôm lấy Ninh Dạ.

Lần này kiếm lớn rồi, Cực Đạo việt đấy!

Nhưng ngay lúc này Ninh Dạ đột nhiên biến sắc: “Không đúng!”

Không ngờ trong lòng lại dâng lên cảm giác nguy cơ khó hiểu.

Trì Vãn Ngưng cũng phát hiện ra, hai người cùng thi triển Vấn Thiên thuật, đáp án tự xuất hiện trong đầu, hoàn toàn không cần suy tính.

“Việt Trọng Sơn lại đuổi theo! ’ Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng cùng kêu lên.

Bọn họ đã phát hiện lúc này Việt Trọng Sơn đang bay thẳng về phía Ninh Dạ.

“Sao lại như vậy?” Trì Vãn Ngưng kinh ngạc: “Sao hắn biết chàng đang ở đây?”

“Là Cực Đạo việt!” Ninh Dạ đã ý thức được điều gì.

Chắc chắn là Việt Trọng Sơn lưu lại thủ đoạn gì đó trên Cực Đạo việt nên khóa chặt được vị trí của Cực Đạo việt, thậm chí Thiên Cơ điện cũng không thể che giấu.

Tâm thần tiến vào Thiên Cơ điện, lúc này ở đây đã sóng yên gió lặng.

Hoa Giải Ngữ đã chết, nguyên thần của cô ta và Điền Bất Si đều bị thu lại, trên bầu trời của Thiên Cơ điện là Cực Đạo việt, như một thanh thần binh khai thiên lơ lửng trên bầu trời.

Chỉ quan sát một chút thôi nhưng tinh thần của Ninh Dạ đã chấn động, còn chưa nói tới tìm ra cấm chế của Việt Trọng Sơn trên binh khí này để phá giải.

Y biết trong thời gian ngắn không giải quyết được vấn đề này nên đẩy Trì Vãn Ngưng nói: “Tách ra!”

Trì Vãn Ngưng đã hiểu ý Ninh Dạ, quay đầu bay đi, Ninh Dạ lại bay theo một hướng khác.

Bay suốt chặng đường, cảm giác nguy cơ trong lòng càng ngày càng mạnh.

Ninh Dạ biết Việt Trọng Sơn đã tới gần.

Tốc độ của tên này quá nhanh, khoảng cách trăm dặm đối với hắn cũng chỉ là gang tấc, cho dù tốc độ của Ninh Dạ không chậm nhưng con ngựa so tốc độ với diều hâu. Đồng thời theo Việt Trọng Sơn càng lúc càng gần, một luồng uy áp cường đại đã bắt đầu lan tràn, bao phủ trong lòng Ninh Dạ.

Biết nếu không đi ngay thì không kịp, Ninh Dạ đã lại thi triển quang độn, lần này trực tiếp xuất hiện bên cạnh Công Tôn Điệp.

Do Thiên Lý Độn Quang phù không xác định được địa điểm dịch chuyển nên Công Tôn Điệp và Trì Vãn Ngưng không xuất hiện cùng một chỗ, thấy Ninh Dạ xuất hiện, Công Tôn Điệp vui vẻ: “Ơ? Sao ngươi không tới gặp Trì Vãn Ngưng mà tới thẳng chỗ ta? Sao nào? Hay lại muốn ta đây rồi?”

Nói xong đã nháy mắt với y mấy cái.

“Vợ vợ chồng chồng rồi còn chơi trò gì đấy.” Ninh Dạ tức giận nói: “Cực Đạo việt có cấm chế của Việt Trọng Sơn, hắn đang đuổi theo.”

"