Chương 644 Nhảy cóc liên tục 2
“Hả?” Công Tôn Điệp giật nảy mình: “Được lắm, Ninh Dạ, gặp nguy hiểm thì chạy tới tìm bà đây à?”
“Lúc này rồi đừng có ghen, lát nữa ta lại phải sang chỗ cô ấy đây.”
“Là sao?”
“Tạm thời ta không thể trừ khử cấm chế trên Cực Đạo việt, bây giờ chỉ có thể nhờ nàng và Văn Ngưng để tránh né tên kia truy đuổi, sau đó từ từ nghĩ cách.”
Công Tôn Điệp giật mình hiểu ra.
Ba người bọn họ đồng tâm, có thể định vị cho nhau dùng quang độn thoắt ẩn thoắt hiện, tốc độ nhanh hơn Việt Trọng Sơn nhiều.
Vì vậy chỉ cần Công Tôn Điệp và Trì Vãn Ngưng không ở cùng một chỗ, Ninh Dạ có thể liên tục nhảy cóc bên bờ nguy hiểm, lẩn tránh truy kích của Việt Trọng Sơn. Còn Việt Trọng Sơn chỉ có thể đuổi theo Cực Đạo việt, vì vậy hắn không thể biết Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp.
“Đây cũng là ý hay!” Công Tôn Điệp vui mừng.
“Chỉ tạm thời thôi, không ai biết tên này còn thủ đoạn gì nữa, bây giờ chỉ có thể kéo dài thời gian... Mẹ nó, tên này lại đuổi tới, nàng cứ bay về phía tây đã, tìm một thành trì rồi hạ xuống.” Ninh Dạ quan sát phương hướng, xác nhận Công Tôn Điệp đang ở phía tây của Trì Vãn Ngưng, nên bảo cô tiếp tục đi về phía tây, kéo dài khoảng cách.
Chờ lúc Việt Trọng Sơn lại tới gần, Ninh Dạ lại thi triển Quang Độn, lần này là về bên cạnh Trì Vãn Ngưng.
Trì Vãn Ngưng đang bay thẳng đi, thấy Ninh Dạ đột nhiên xuất hiện, cả kinh nói: “Sao về đây nhanh vậy?”
“Lão già kia đuổi gấp quá, khoảng cách giữa nàng và Điệp Nhi hơi gần. Nàng tiếp tục bay về phía đông năm mươi dặm sau đó dừng lại, tìm một thành thị gần đó. Chẳng mấy chốc Việt Trọng Sơn sẽ phát hiện có vấn đề, nàng phải lẩn vào trong đám người.”
“Đã hiểu.” Trì Vãn Ngưng chuyển hướng về phía đông.
Do đã thăng cấp lên cảnh giới Vạn Pháp, bây giờ quang độn thoắt ẩn thoắt hiện của Ninh Dạ mà dùng Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp làm mục tiêu, có thể trực tiếp dịch chuyển ba trăm dặm, xa hơn nữa thì không được.
Khoảng cách này với thực lực cảnh giới Niết Bàn, dốc toàn lực xung kích, khoảng cách trăm dặm chỉ mất khoảng một khắc là đến, ba trăm dặm cũng chỉ tốn ba khắc. (một khắc là khoảng mười lăm phút)
Thời gian ba khắc nói dài thì không dài, nói ngắn cũng không ngắn, dù sao Ninh Dạ nhảy cóc cũng chỉ mất có một giây, cho nên tạm thời không vội.
Vì vậy khi Việt Trọng Sơn lại sắp đuổi tới, Ninh Dạ đã nhảy đến bên cạnh Công Tôn Điệp.
“Ngươi lại về rồi à?” Công Tôn Điệp vui vẻ nói: “Ta còn chưa tìm được thành thị đâu. Này, tiếp theo ngươi có cách gì không?”
“Không biết.” Ninh Dạ lắc đầu, suy nghĩ chút rồi nói: “Thế này đi, nàng gọi Thanh Lâm và Tần Thì Nguyệt lại, mọi người phải cùng bàn bạc chuyện này.
“Không thì ngươi đưa Cực Đạo việt đây cho ta nghiên cứu một chút?”
“Thôi đi, nàng đừng tự tìm đường chết. Vạn nhất chạm vào Cực Đạo việt, trên người nàng sót lại khí tức thì không còn cách nào cứu vãn nữa đâu.”
Công Tôn Điệp lè lưỡi dí dỏm: “Ta chỉ muốn xem chút thôi. Này, ngươi nhảy tới nhảy lui như vậy có mệt không?”
Ninh Dạ lườm cô: “Nàng nên hỏi Việt Trọng Sơn có mệt không ấy, tên này chạy hồng hộc cả ngàn dặm rồi nhỉ? Sao tốc độ vẫn không giảm?”
Thấy cảm giác uy hiếp càng lúc càng mạnh, Ninh Dạ không dám để Việt Trọng Sơn phát hiện ra Công Tôn Điệp nên lại nhảy đi trước khi hắn đuổi tới.
Trong lúc Ninh Dạ nhảy cóc liên tục, Việt Trọng Sơn cũng bay như điên.
Ảo cảnh mà Ninh Dạ lưu lại ở Thúy Ngọc sơn không tạo được bất cứ tác dụng gì, Việt Trọng Sơn thậm chí chẳng buồn nhìn tới đã đuổi theo Cực Đạo việt.
Cho dù thế nào cũng không thể để Cực Đạo việt mất đi được, đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng hắn.
Nhưng điều mà hắn khó hiểu cũng ngay đó.
Vì hắn phát hiện năng lực cảm ứng của bản thân đối với Cực Đạo việt biến thành cực kém.
Việt Trọng Sơn bố trí cấm chế trên Cực Đạo việt, vốn dĩ cho dù nó ở đâu, chỉ cần không rời khỏi Trường Thanh giới là Việt Trọng Sơn đều có thể cảm ứng được.
Nhưng lần này không biết vì sao hắn lại phát hiện khả năng cảm ứng của mình đối với Cực Đạo việt đã bị ảnh hưởng rất lớn.
Đây cũng là lý do vì sao hắn truy đuổi điên cuồng như vậy, vì cảm ứng suy yếu nghĩa là một khi khoảng cách đủ xa, có thể hắn sẽ không cảm ứng được vị trí của Cực Đạo việt nữa.
Khổ nỗi Cực Đạo việt như có năng lực không gian, còn có thể nhảy hết chỗ này đến chỗ khác.
Mỗi lần hắn đuổi tới gần mục tiêu, Cực Đạo việt lại lóe lên, xuất hiện ở đằng khác. Cũng may khoảng cách không vượt ngoài phạm vi cảm ứng của hắn, Việt Trọng Sơn vẫn có thể phát giác.
Việt Trọng Sơn biết có lẽ là do người lấy trộm sở hữu thần thông không gian.
Ví dụ như Quân Bất Lạc.
Nhưng vấn đề chính là đây.
Nếu là Quân Bất Lạc, hắn không cần nhảy đi nhảy lại như vậy.
Vì sao rõ ràng là Cực Đạo việt có thể đi xuyên không gian nhưng không trực tiếp rời khỏi mà lúc ở phía đông, lúc lại phía tây?
"