← Quay lại trang sách

Chương 658 Tai ương và khí vận

Nhưng cho dù không hoàn chỉnh thì cũng phải có phản ứng chứ?

Ninh Dạ không nghĩ tiếp, thẳng thắn thử từng cái một, đằng nào cũng chỉ có vài món.

Mãi tới lúc thử đến Bất Diệt tuyền mới thấy trên không trung xuất hiện dị tượng, có ánh sáng kỳ lạ lóe lên, đồng thời kiếp lôi trở nên cuồng bạo, ầm ầm ầm đánh xuống đám người Từ Liệt, Việt Trọng Sơn.

Bất Diệt tuyền?

Sao lại là Bất Diệt tuyền?

Ninh Dạ kinh ngạc.

Hắn không hiểu hai thứ này có gì liên quan.

Bất Diệt tuyền là thần vật loại khôi phục, có tác dụng với cả cơ thể và nguyên thần, có nước suối này thì có thể giữ được tính mạng. Đương nhiên nếu như Việt Trọng Sơn đánh một quyền giết chết luôn thì Bất Diệt tuyền cũng vô dụng.

Vấn đề là có liên quan gì tới Thiên Sát trận?

Y không kịp suy nghĩ, trực tiếp triệu hồi Bất Diệt tuyền, nước suối xoay quanh người y, lại dùng Thái Thanh Thần Thủy quyết điều khiển, hóa thành một đóa hoa sen bằng nước, nâng bản thân lên.

Hoa sen làm từ nước suối màu trắng sữa nâng Ninh Dạ lên, phong thái như thần tiên, nếu y dùng tướng mạo thật sự thì thế nhân không khỏi than thở.

Trong ánh sáng trắng chiếu rọi, Từ Liệt và Việt Trọng Sơn vận hết thực lực cũng không thể nhìn thấu chân thân của Ninh Dạ, chỉ biết chắc chắn đối phương là người của Thiên Cơ môn.

“Giết chết hắn đã! ’ Việt Trọng Sơn gầm thét, xuất quyền đánh ra.

Đồng thời, tam vương khác cũng liên thủ giúp Việt Trọng Sơn chống đỡ kiếp lôi, ngay cả Từ Liệt cũng bỏ qua cơ hội xuất thủ mà nhìn chằm chằm vào Ninh Dạ, như nhất quyết muốn nhìn ra thân phận của y.

Nhưng Việt Trọng Sơn không ra tay còn đỡ, vừa ra tay đã thấy Thiên Sát thần lôi kia đột nhiên tăng cường, hóa thành lưới ánh sáng vô biên phủ xuống, khiến tứ vương sợ hãi rút lui.

Dương Thế Hồng hét lớn: “Từ Liệt, ngươi còn không ngừng trận này lại, định để sinh linh đồ than à?”

Từ Liệt sắc mặt khó coi: “Không ngừng được.”

Cái gì?

Chỉ thấy Ninh Dạ trên bầu trời chậm rãi giơ tay: “Hóa ra là thế... Ta đã hiểu. Từ Liệt ơi là Từ Liệt, lần này đúng là phải cám ơn ngươi.”

Nói xong y khẽ mỉm cười, chỉ tay về phía Từ Liệt, chỉ thấy Song Cực Lôi bắn thẳng về phía Từ Liệt.

Từ Liệt hoảng hốt né tránh, chỉ có Tử Cực Càn Lôi như hình với bóng, không thể thoát nổi.

“Giải quyết kẻ địch ngoài trước đã!” Hà Thăng Triêu hét lớn.

Xưa nay Cực Chiến đạo vẫn luôn như vậy, cho dù nội chiến tới long trời lở đất nhưng một khi có kẻ địch ngoài, bọn họ đều liên thủ. Trước đây thường xuyên có môn phái khác thấy Cực Chiến đạo nội chiến tới mức không biết trời trăng gì nữa, muốn nhân cơ hội kiếm lợi, kết quả không ngờ vừa rồi Cực Chiến đạo còn chém giết tới mức mắt chảy thành sông, chớp mắt đã liên thủ đối phó với kẻ địch ngoài.

Nếu Ninh Dạ không uy hiếp như vừa rồi, Việt Trọng Sơn sẽ nghĩ đủ mọi cách giết chết Từ Liệt, nhưng bây giờ thấy Ninh Dạ lại có thể khống chế Thiên Sát trận, hắn làm đúng như lời Hà Thăng Triêu, quát lớn một tiếng, xuất quyền về phía Tử Cực Càn Lôi, lực hút cường đại ảnh hưởng tới kiếp lôi.

Không hủy bỏ đại trận thì kiếp lôi không biến mất, không thể diệt được nhưng có thể ảnh hưởng.

Đồng thời, tam vương khác cũng lập tức xuất thủ, nhưng lại đánh về phía Ninh Dạ.

Chỉ trong chốc lát đã biến thành năm vị đại năng Niết Bàn cùng đối phó với Ninh Dạ.

Ninh Dạ chỉ cảm thấy bản thân có tài cán gì mà được đãi ngộ như vậy, không khỏi cười nói: “Đúng là được trời cao chiếu cố, đến hay lắm!”

Sau khi y lên tiếng, chỉ thấy lưới sét trên bầu trời càng ngày càng dày đặc, trút xuống ào ào.

Dưới lưới sét kinh khủng này, vạn vật đều hóa thành tro bụi, toàn bộ Trấn Bắc vương phủ đều hóa thành phế tích.

Lần này thì hay rồi, không cần nghĩ tới cấm chế mật thất gì, trực tiếp phá tan.

Cũng may Ninh Dạ nhanh tay, lấy được vài món bảo vật, chẳng kịp nhìn là gì, cứ ném vào Thiên Cơ điện trước đã, đồng thời phát động thần uy của Thiên Sát, tiếp tục tấn công, nhưng chủ yếu nhắm vào Từ Liệt.

“Này, thằng nhãi kia, rốt cuộc ngươi làm thế nào vậy?” Dương Thế Hồng tức tới nổ phổi, gào lên.

Hà Thăng Triêu cũng nói: “Chắc các hạ cũng biết tuy uy lực của Thiên Sát rất mạnh, nhưng ngũ vương chúng ta tập trung ở đây, ngươi không có cơ hội giết chúng ta.”

“ta biết.” Ninh Dạ thoải mái nói: “Thật ra ta cũng không muốn giết các ngươi, chỉ muốn mượn sức mạnh của các ngươi dùng một chút. Yên tâm, cho dù có thể giết được, ta cũng không giết.”

Hả?

Nghĩa là sao?

Đám người còn đang khó hiểu đã thấy Ninh Dạ phát động Thiên Sát lôi hàng lâm, vẫn ung dung phỏng đoán.

Bây giờ y đã hiểu đầu đuôi mọi chuyện.

Hóa ra lúc trước Thiên Cơ môn sáng tạo ra đại trận này, dẫn dắt lực lượng tai ương, đương nhiên mục đích của họ không phải gây tai họa mà để tăng cường bản thân, chẳng qua không ai biết cách để ‘tăng cường’.

Nhưng sau khi Bất Diệt tuyền có tác dụng, không ngờ cảm thụ của Ninh Dạ đối với toàn bộ thế giới lại thay đổi.

"