Chương 664 Bề trên
Thế nhưng những người có quan hệ mật thiết với Ninh Dạ như Từ Liệt, Đồ Thiên Quân, Văn Nhược đều đã chết, không ai biết Ninh Dạ giao dịch với Từ Liệt. Hơn nữa trước đó Ninh Dạ không để lộ độn thuật trước mặt người khác cho nên Việt Trọng Sơn chỉ đặt y vào danh sách nghi ngờ chứ không phải đối tượng tình nghi trọng điểm.
Tiếp theo đó, Ninh Dạ mang Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp tiếp tục chạy loanh quanh tìm kiếm mảnh vỡ Thiên Cơ điện.
Có Tần Thì Nguyệt cung cấp manh mối, tìm kiếm cũng khá chính xác.
Nhưng lần này Ninh Dạ ra tay kín tiếng hơn nhiều, chỉ lấy mảnh vỡ Thiên Cơ điện chứ không động vào những thứ khác, lặng lẽ đến rồi lặng lẽ đi, thậm chí rất nhiều người mất đồ mà cũng không biết, mãi bao lâu sau mới phát hiện: Ơ? Hình như ta mất cái gì ấy nhỉ?
Vì vậy, các thần vật trong Thiên Cơ điện cũng từ từ viên mãn.
Có điều lúc này Ninh Dạ lại chẳng để ý.
Đối với y, chắc chắn thần vật thượng cổ không thể khôi phục hoàn toàn, chờ mong thần vật thượng cổ viên mãn không khác nào phát tài nhờ thừa kế chứ không phải dựa vào chính mình.
Người tu hành coi trọng nhất là tâm tính, đừng nhìn bọn họ hơi một tí là sát phạt, nhưng đó là vì sát phạt hoàn toàn không mâu thuẫn với đạo tâm.
Mỗi người có đạo tâm khác nhau, đạo tâm của Ninh Dạ là chắc chắn người sẽ thắng trời, hiện tại sẽ thắng cổ xưa, những thứ khác thì không liên quan.
Cho nên Thiên Cơ điện từ từ hồi phục, Ninh Dạ vẫn mang thái độ đứng ngoài: có thể dựa vào nhưng không thể ỷ lại, chỉ có thể coi nó làm cơ sở, phát triển theo hướng mình muốn.
Ninh Dạ mang tâm trạng này vừa tham lam cướp đoạt từng mảnh vỡ, vừa không ngừng nhắc nhở bản thân, những thứ này không quan trọng.
Tâm lý mâu thuẫn, hành động mâu thuẫn, nhưng xét theo đạo tâm lại hoàn toàn không mâu thuẫn.
Hàn Thiền tự.
Đây là một môn phái nhở ở miền tây Liệt châu, cũng là vị trí mảnh vỡ Thiên Cơ điện cuối cùng trong kế hoạch của Ninh Dạ.
Sau khi thực lực của y tăng lên, vận mệnh tăng cường, Vấn Thiên thuật càng ngày càng cường đại.
Thậm chí Ninh Dạ có thể tính được mảnh vỡ ở đây là gì.
Một mảnh vỡ Đoạn Long đài.
Cũng không tệ.
Bây giờ Ninh Dạ đã nhận được hai mảnh vỡ Đoạn Long đài, là ít nhất trong số tất cả mảnh vỡ.
Còn sau khi thực lực của y tăng cường, Ninh Dạ lại theo đuổi linh lực hơn hẳn quá khứ.
Đoạn Long đài là thứ duy nhất trực tiếp tăng cường chiến lực, đang rất cần thiết.
Lúc này tới Hàn Thiền tự, trong lòng thầm cảm ứng, Ninh Dạ đã biết vị trí của mảnh vỡ.
Đang định trực tiếp mang tới nhưng đột nhiên trong lòng hơi động: “Ồ? Ai vậy? Đi ra!”
Dưới bóng đêm, một điểm sáng hiện ra sau đó lan tỏa như mây khói, tiếp đó là một thân hình già nua hiển hiện.
Đó là một bà lão tay chống gậy đầu rồng, đứng trang nghiêm trên tầng mây.
Cảnh giới Vô Cấu!
Ninh Dạ đã cảm nhận được tu vi của đối phương, trong lòng không hề căng thẳng.
Có Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp ở bên ngoài tiếp ứng, y không cần lo lắng.
Nhưng khiến y bất đắc dĩ là, không ngờ y cảm ứng được mảnh vỡ mà mình đang tìm trên người bà lão này.
Đúng là phiền phức.
Bà lão kia đã nói: “Ngươi tên là gì? Tân Nhiễm Tử là gì của ngươi? ’
Ninh Dạ không dùng gương mặt thật nên không căng thẳng, cười nói: “Xem ra lần này phải về không công rồi, nếu các hạ đã chuẩn bị, vậy tại hạ xin cáo từ.”
Y đang định đi, bà lão kia lại lấy mảnh vỡ ra: “Cho ngươi.”
Nói đoạn trực tiếp ném mảnh vỡ ra.
Ninh Dạ vô thức né tránh, chỉ thấy mảnh vỡ kia bay sát qua người y, rơi vào khoảng không đằng sau.
Không mang theo bất cứ thủ đoạn nào?
Ninh Dạ kinh ngạc nhìn bà lão, tiếp đó phất tay hút mảnh vỡ về.
Lại nhìn bà lão hỏi: “Bà có ý gì?”
“Không nhận ra giọng ta à?” Bà lão hỏi.
Hả?
Ninh Dạ quan sát kỹ bà lão, nhanh chóng nghĩ lại, rốt cuộc cũng nghĩ ra: “Thiên Lan môn? Ngươi là người trong sơn cốc?”
Ngày trước hắn xông vào Thiên Lan môn, cố nhảy vào sơn cốc cướp lấy mảnh vỡ Thiên Cơ điện, từng bị người khác ra tay ngăn cản, nhưng còn chưa có cơ hội thấy mặt. Cho dù lúc đó y dùng ảo thuật biến hóa ra Việt Trọng Sơn né tránh được, nhưng sau đó nghĩ lại, luôn cảm thấy khi mảnh vỡ Thiên Cơ điện bay đến đối phương có cơ hội ngăn cản nhưng không biết vì sao lại không ra tay.
Chẳng qua lúc đó Việt Trọng Sơn đang đuổi theo sát nút nên đành bỏ qua, bây giờ thấy đối phương, rốt cuộc Ninh Dạ cũng có thể xác nhận.
Dù sao đối phương cũng có cảnh giới Vô Cấu, lúc đó có rất nhiều cơ hội ngăn mình cướp lấy mảnh vỡ.
Nghĩ tới đó, nhớ lại những lời bà lão vừa nói, trong đầu Ninh Dạ xuất hiện một suy nghĩ: “Các hạ và Thiên Cơ môn... rốt cuộc có quan hệ ra sao?”
“Trả lời ta trước đã, ngươi là gì của Tân Nhiễm Tử?” Bà lão hỏi.
“Gia sư.” Ninh Dạ trả lời, chuyện này không cần phải giấu.
"