Chương 665 Người quen cũ của Thiên Cơ môn 1
“Thanh Lâm, Bạch Vũ hay là Tân Tiểu Diệp?”
“... Thanh Lâm.” Ninh Dạ nói.
“Hóa ra ngươi là Bạch Vũ.” Bà lão nói thẳng.
“...” Ninh Dạ cũng bó tay: “Ta không đáng tin cậy tới vậy à?”
“Không phải ngươi đáng tin hay không mà là trong mắt ngươi bà lão này chưa đáng tin cậy.” Bà lão hừ một tiếng: “Cẩn thận cũng tốt, nếu không chắc ngươi đã chẳng sống được đến giờ.”
Nói xong bà lão bay đến, thân thể Ninh Dạ hơi động nhưng cuối cùng vẫn không làm gì.
Một khắc sau, bà lão xuất hiện trước mặt Ninh Dạ: “Nếu bây giờ ta ra tay, ngươi cảm thấy mình có chạy được không?”
Ninh Dạ trả lời: “Vẫn có cơ hội.”
Bà lão lắc đầu: “Ngươi thử xem.”
Ninh Dạ đang định dịch chuyển nhưng không ngờ lại phát hiện mình không thể rời khỏi.
Phong tỏa không gian?
Không đúng!
Vì y phát hiện thậm chí mình không dùng được cả Côn Lôn kính, mà năng lực không gian của Côn Lôn kính thì không thể phá vỡ.
Khoảnh khắc đó, y lập tức hiểu ra.
Bà lão này không khống chế không gian mà khống chế y!
Bà ta cưỡng ép chặt đứt liên hệ giữa y và Thiên Cơ điện, khiến cho y không thể sử dụng lực lượng của Thiên Cơ điện, thậm chí không chỉ có thế, ngay cả lực lượng của bản thân cũng không thể phát huy tác dụng.
Đây là thủ đoạn gì?
Ninh Dạ kinh ngạc nhìn bà lão.
Bà lão nói: “Sao nào? Tưởng mình có chút năng lực dịch chuyển càn khôn là có thể tiêu dao không hề e ngại điều gì à? Thật ra muốn đối phó với ngươi cũng rất đơn giản, chỉ cần làm cho ngươi không thể sử dụng thủ đoạn đó là được.”
Ninh Dạ cười: “Trước đó ta đã tính rồi, chuyến này không có nguy hiểm.”
Bà lão hừ một tiếng nói: “Cũng không thể dựa dẫm vào Vấn Thiên thuật được.”
“Đúng vậy.” Ninh Dạ gật đầu: “Nếu thật sự tính toán không sai sót thì Thiên Cơ môn đã chẳng bị diệt. Chắc tiền bối cũng dùng bí pháp Thiên Cơ môn ta? Bằng không đã chẳng thể cắt đứt liên hệ giữa ta và Thiên Cơ điện, vì sao ta cũng không cảm nhận được?”
“Ta chỉ ảnh hưởng tới phán đoán của ngươi, khiến ngươi không thể sử dụng bí thuật mà thôi. Ngươi cho rằng mình liên hệ với Thiên Cơ điện, sử dụng bí thuật nhưng thực ra không phải là vậy.” Bà lão trực tiếp trả lời.
“Ảnh hưởng tới phán đoán của ta? Ảo thuật? Không, không đúng...” Ninh Dạ vốn là đại gia trong ảo thuật, tuy không nghĩa là y không bị trúng ảo thuật nhưng không thể nào biết có vấn đề rồi mà vẫn không cảm giác được mình trúng ảo thuật.
“Đây là...” Ninh Dạ cảm nhận tỉ mỉ, đột nhiên hiểu ra: “Tiệt Thiên thuật?”
“Cuối cùng cũng nhận ra rồi.” Bà lão hừ một tiếng.
Quả nhiên đối phương cũng là người của Thiên Cơ môn!
Ninh Dạ lập tức hưng phấn.
“Trước đây chỉ biết Tiệt Thiên thuật cảm nhận lòng người nhưng không nghĩ rằng nó có thể tạo ra ảo giác nguyên thần, làm cho khi thi pháp xảy ra sai lầm. Đây đúng là cách tốt nhất để đối phó với kẻ có năng lực chạy trốn, may mà Việt Trọng Sơn không biết.” Ninh Dạ kích động tới bật thốt lên.
“Pháp thuật dù sao cũng chỉ là pháp thuật, thành sự ở người, vận dụng tại tâm. Vấn đề của ngươi là nhận được quá nhiều thần thuật nên thiếu đi sự phát triển của bản thân.” Bà lão không hề khách khí vạch trần vấn đề của Ninh Dạ.
Ninh Dạ cũng nghe lời: “Vâng, thật ra đệ tử cũng biết vấn đề của mình, chỉ có điều thời gian quá ngắn, không có thời gian rảnh để rèn luyện chu đáo hơn.”
Lúc này y dùng thân phận đệ tử đáp lời.
Thấy y khiêm tốn như vậy bà lão cũng thỏa mãn: “Nhưng chỉ hơn mười năm mà đi được tới bước này cũng chẳng dễ dàng gì, đúng là không nên trách móc quá đáng. Thiên Cơ điện đâu? lấy ra cho ta xem.”
“Cái này...” Ninh Dạ hơi do dự.
“Sao nào? Còn sợ ta cướp của ngươi chắc?” Bà lão trừng mắt nhìn y.
“Cái này thì không, chỉ sợ lão nhân gia ngài... không được vui.” Ninh Dạ thầm chột dạ, lắp bắp nói.
“Có gì mà không vui?” Bà lão không hiểu.
Ninh Dạ thở dài, suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng lấy Thiên Cơ điện ra.
Nhìn thấy Thiên Cơ điện, bà lão ngơ ngác: “Có chuyện gì vậy? Sao trên Thiên Cơ điện lại có ma khí quấn quanh?”
Ninh Dạ cúi đầu không nói.
Bà lão nhấc tay, một luồng sáng bắn lên Thiên Cơ điện, sau đó chỉ thấy ma quang nổi lên, cảnh tượng trong điện xuất hiện trước mắt bà.
Bà lão chỉ thấy ngoài mấy món thần vật ra, có thể nói Thiên Cơ điện đã hoàn toàn thay đổi.
Con côn trùng kỳ quái treo trên bầu trời là thế nào?
Tế đàn Ma Vực ở đâu ra?
Khắp nơi đều là ma khí, tràn ngập trong không gian, ảo giác nảy sinh, còn có một quái dị quản lý bên trong, nhìn thấy bà lão, trong lúc nhất thời Thiên Cơ và bà lão mắt to trừng mắt nhỏ, cùng ngây ra như phỗng.
Bà lão kích động tới mức toàn thân khó chịu: “Vì sao Thiên Cơ điện lại biến thành như vậy? Rốt cuộc ngươi làm gì với nó?”
“Đệ tử... không làm gì cả...” Ninh Dạ cúi đầu không biết nên trả lời ra sao, đành bất đắc dĩ lắp bắp trả lời: “Chỉ cải tạo nó một chút thôi.”
"