← Quay lại trang sách

Chương 688 Ám chỉ 2

Ngũ Hoàn Thượng Nhân bị ánh sáng chiếu vào, chỉ cảm thấy từ trên xuống dưới mỗi nơi trên người đều chịu công kích khủng khiếp, ngay cả nguyên thần cũng không ngoại lệ, công kích như có ở khắp mọi nơi, chẳng khác nào ngọn lửa thiêu đốt.

Lần này là đấu chiêu thuần túy nhưng Ngũ Hoàn Thượng Nhân thất bại hoàn toàn.

Hắn kêu thảm bay ngược lại, nhưng tốc độ có nhanh mấy cũng không bằng đao quang của Ninh Dạ.

Đao quang hóa thành công kích thực chất, dưới đao quang này chiếu rọi, làn da của Ngũ Hoàn Thượng Nhân tan rã, cứ như bị lột sống một lớp da, toàn thân máu me be bét.

Thậm chí không gian bốn phía cũng bị Ninh Dạ khống chế, mặc hắn lao trái lao phải gì cũng không ra được.

Trong lòng biết không ổn, Ngũ Hoàn Thượng Nhân kêu to: “Ta sai rồi! Ta là người của Yên Vũ lâu, ngươi không thể giết ta!”

“Đang muốn giết người của Yên Vũ lâu đây!” Ninh Dạ hạ thủ không chút lưu tình, xuất đao chém xuống.

Đao này chém xuống, thân thể Ngũ Hoàn Thượng Nhân đã từ một chia hai.

Nhưng đáng sợ nhất không phải là tổn thương trên thân thể mà là linh lực ăn mòn khủng khiếp kèm theo đao này. Nó nhanh chóng lan tràn khắp toàn thân Ngũ Hoàn Thượng Nhân, khiến mỗi tế bào trong thân thể hắn đều tan vỡ, tiêu biến, thậm chí không cách nào hồi phục. Khi thân thể hoàn toàn tiêu vong, nguyên thần của hắn bay ra.

Ninh Dạ lại xuất đao chém ra.

Sát Thần đao!

Đao thứ sáu trong Thất Sát đao, chuyên giết nguyên thần!

Một đao chém xuống, nguyên thần phân giải.

Ngũ Hoàn Thượng Nhân kêu thảm một tiếng rồi hoàn toàn tan thành tro bụi.

Đến đây, một vị cường giả tu vi Vạn Pháp đỉnh phong đã bỏ mạng.

Ninh Dạ thu đao, đang định bay xuống dưới thì nghe một giọng nói vang lên: “Đúng là to gan, dám ra tay giết người trên địa bàn Vạn Tiên tông ta. Khinh Vạn Tiên tông ta không có người hay sao?”

Sau tiếng nói này, một bàn tay khổng lồ xuất hiện giữa không trung, chụp xuống Ninh Dạ.

Ninh Dạ cười ha hả nói: “Người là ta giết, không liên quan tới Vạn Tiên tông. Sao Vạn Tiên tông phải để ý.”

Nói xong đã bỏ chạy ra xa.

Người kia vẫy tay một cái: “Thu!”

Không gian bốn phía lập tức kéo chặt, Ninh Dạ không cách nào chạy khỏi không gian này, bàn tay kia nhanh chống ấn xuống. Nhưng ngay lúc này Ninh Dạ lại hóa thành luồng sáng độn ra, cuối cùng bàn tay không bắt được y.

Ninh Dạ cười ha hả nói: “Ta vừa giết người của Yên Vũ lâu, nếu Yên Vũ lâu muốn gây sự với ta thì bảo bọn chúng tự tới tìm ta là được. Ta không rời khỏi hòn đảo này, các hạ cứ coi như ta bị giam lỏng trên đảo đi. ’

Nói xong thật sự hạ xuống đất, cũng không để ý tới bọn Trì Vãn Ngưng, cứ thế đi ra.

Người của Vạn Tiên tông thấy vậy, không ngờ lại ngừng truy kích, xem ra đã đồng ý với lời nói của Ninh Dạ.

Nhưng trận chiến này cũng hoàn toàn bại lộ thân phận tu sĩ của Ninh Dạ, vì vậy Ninh Dạ cũng không buồn che giấu nữa, công khai ngồi quán rượu, đi sòng bạc, du ngoạn sơn thủy, cũng hết sức vui vẻ, chẳng qua y không gặp mặt Trì Vãn Ngưng và Công Tôn Điệp nên mọi người đều cho rằng y chỉ có một mình.

❖ ❖ ❖

“Tuy người này biết Yên Ba Vụ Ẩn thần thông nhưng không phải người của Yên Vũ lâu.”

Vạn Tiên tông.

Hương Tích Nguyệt ngồi trên vị trí chưởng giáo, trước mặt là một tấm gương, hiện ra bóng dáng Ninh Dạ.

Bên dưới cô có mấy người đang ngồi, chính là trưởng lão của Vạn Tiên tông, trong đó người cao nhất mũi to tai lớn, mắt thâm quầng, hình dạng khá đặc biệt, không ngờ cũng có tu vi Vô Cấu.

Hắn được gọi là Sư Tâm Thượng Nhân, là một trong hai Vô Cấu của Vạn Tiên tông.

Lúc này Sư Tâm Thượng Nhân nói: “Sao chưởng giáo lại chắc chắn như vậy? Chỉ vì câu nói cuối cùng của hắn?”

Hương Tích Nguyệt lắc đầu một cái: “Sao ta lại bị một câu nói của hắn lừa gạt được. Nhưng người này giết chết Ngũ Hoàn, từ lúc bắt đầu tới lúc kết thúc đã dùng vài loại thủ đoạn, Liệt Châu Thất Sát, Thái Ất Thần Thủy, Yên Ba Vụ Ẩn thần thông... Chỉ một người mà nắm giữ nhiều môn tiên pháp như vậy, bản thân đã nói lên rất nhiều vấn đề.”

Ánh mắt Hương Tích Nguyệt cũng cực kỳ cao minh, tuy thủ pháp của Ninh Dạ rất xảo diệu nhưng vẫn bị cô nhìn ra bản chất, không chỉ có thế, Hương Tích Nguyệt còn nói: “Nhưng tuy hắn biết Yên Ba Vụ Ẩn thần thông của Yên Vũ lâu nhưng căn cơ tâm pháp chân chính lại không liên quan tới nó. Nếu ta không nhìn lầm, tâm pháp nền tảng của hắn là Lưỡng Nghi tâm kinh.”

“Lưỡng Nghi tâm kinh?” Mọi người kinh ngạc.

“Hóa ra là người của Hắc Bạch thần cung, người của bọn chúng chạy tới nơi này làm gì?”

Còn có người nói: “Không phải nhắm vào chúng ta đấy chứ?”

Hương Tích Nguyệt khẽ lắc đầu: “Không biết, người này có thể dùng tu vi không tới Vạn Pháp trung kỳ giết chết Ngũ Hoàn Thượng Nhân, có thể thấy là rồng phượng trong chốn người. Nhưng quan trọng nhất là hắn biết mình giết người của Yên Vũ lâu nhưng vẫn không bỏ đi, chứng tỏ có chỗ dựa phía sau. Hắc Bạch thần cung, Thất Sát đao, Thái Ất Thần Thủy quyết, Yên Ba Vụ Ẩn thần thông, Vạn Pháp trung kỳ diệt Vạn Pháp hậu kỳ, hóa ánh sáng phi độn... Những thứ này gộp lại, các ngươi có nghĩ ra điều gì không?”

"