← Quay lại trang sách

Chương 689 Bí mật bàn bạc 1

Mọi người ngây ngốc, đột ngột đồng thanh: “Là Ninh Dạ!”

Thời gian gần đây Ninh Dạ rất nổi tiếng, vì vậy mọi người cũng biết rất nhiều thứ về y.

Ví dụ như y có Nguyên Cực Thần Quang, ví dụ như y tu luyện Thất Sát đao.

Mà y và Trì Vãn Ngưng là tình nhân, học được Thái Ất Thần Thủy quyết từ chỗ Trì Vãn Ngưng cũng rất bình thường.

Điểm bất thường duy nhất chính là Yên Ba Vụ Ẩn thần thông.

Vì đây tiên pháp của Yên Vũ lâu, trong tình huống bình thường, đáng lẽ y không biết mới đúng.

Hương Tích Nguyệt cau mày: “Trì Vãn Ngưng là người của Yên Vũ lâu, điều này thì chúng ta đều biết. Nếu người này là Ninh Dạ, thế thì Yên Ba Vụ Ẩn thần thông của hắn cũng là học từ chỗ Trì Vãn Ngưng. Nói các khác Ninh Dạ đã biết thân phận của Trì Vãn Ngưng từ lâu, tình cảm nồng nhiệt, cũng không có gì lạ. Nhưng vì sao... vì sao hắn dám dùng ở đây? Hôm nay hắn liên tục sử dụng nhiều loại thủ đoạn, chẳng lẽ hắn tưởng có thể lừa gạt con mắt ta? Nếu hắn biết rõ không gạt được vì sao còn dùng Yên Ba Vụ Ẩn thần thông? Chẳng lẽ hắn không sợ thân phận của Trì Vãn Ngưng bị bại lội? ’

Nghĩ tới đây, Hương Tích Nguyệt bỗng biến sắc: “Nếu Ninh Dạ không phải kẻ ngu, chỉ sợ hắn cố ý để chúng ta nhận ra điều này. Không ổn, chẳng lẽ hắn biết kế hoạch của chúng ta?”

Trong quán trọ, Ninh Dạ nhấp rượu một mình.

Đèn đuốc chợt tối đi.

Toàn bộ đại sảnh bỗng trở nên âm u.

Ninh Dạ không để ý, chỉ nói: “Hương tông chủ đã đến nơi, sao không hiện thân gặp mặt.”

Ngay lúc sau thân hình Hương Tích Nguyệt lóe lên, đã xuất hiện trước mặt Ninh Dạ: “Ninh Dạ?”

Ninh Dạ cười khà khà, đã trở lại diện mạo thật.

“Quả nhiên là ngươi!” Hương Tích Nguyệt hừ một tiếng nói: “Ngươi thật to gan, dám tới Hải Châu này, không biết Yên Vũ lâu chỉ muốn ăn thịt uống máu ngươi hay sao? ’

Ninh Dạ nhún vai: “Nếu muốn giết ta như vậy thì Hương tông chủ cứ thẳng tay bắt ta đem tới Yên Vũ lâu nhận công đi, sao phải nhiều lời.”

Sắc mặt Hương Tích Nguyệt trầm xuống: “Đang muốn làm vậy đây!”

Nói xong đã búng tay một cái, chỉ thấy bốn phía đã xuất hiện hàng loạt sợi tơ, kết thành một tấm lưới lớp rợp trời ập xuống.

Ninh Dạ vẫn bất động, để mặc Hương Tích Nguyệt trùm kín người mình, còn quan sát một chút rồi bình phẩm: “Khiên Ti võng, thú vị đấy. Ừm, hình như không tránh được.”

Ninh Dạ thử vận sức, nhưng tấm lưới này cực kỳ dẻo dai, cho dù dùng sức thế nào đi nữa cũng không thể giật đứt được.

Y không khỏi cười nói: “Đúng là thủ đoạn tốt, nhưng không biết đối phó với ảnh độn thì sao?”

Nói xong đã hóa thành một bóng đen lẻn qua tấm lưới trốn ra.

“Ảnh độn của Ma môn?” Hương Tích Nguyệt kinh ngạc.

Ninh Dạ còn biết cái này nữa?

Làn sương đen tụ lại thành hình người, Ninh Dạ vẫn ngồi chỗ cũ, chậm rãi rót một chén trà: “Dù sao cũng phải có chút thủ đoạn mới dám tới ngang ngược trong Hải Châu này chứ Hương tông chủ, không cần thử, đánh thì ta không đánh được ngươi, nhưng nếu ta muốn chạy thì ngươi cũng chẳng bắt được. Hay là ngồi xuống uống chén trà, chậm rãi tán gẫu.”

Hương Tích Nguyệt sắc mặt âm trầm: “Giữa ngươi và ta có gì mà tán gẫu?”

“Tán gẫu chuyện Thực Thần Ngọc Lộ nhé?” Ninh Dạ hỏi ngược lại, khi lên tiếng đã lặng lẽ phát động Tiệt Thiên thuật.

Hương Tích Nguyệt giật nảy mình, suýt nữa ngã ngồi xuống đất: “Ngươi...”

Sát ý lập tức bùng lên trong lòng, chỉ hận không thể lập tức giết chết Ninh Dạ, nhưng cuối cùng không hạ thủ, chỉ nhỏ giọng nói: “Làm sao ngươi biết?”

Nói xong đã liên tục thi triển cấm chế ra xung quanh, phòng ngừa có người nghe trộm.

Đương nhiên Ninh Dạ không thể nói ta bố trí theo dõi toàn diện quanh Vạn Tiên tông, vì vậy y trực tiếp nói: “Ta đuổi theo Lý Song Long đến đây.”

“Song Long?” Hương Tích Nguyệt kinh ngạc.

Ninh Dạ Mặc châu: “Hương tông chủ biết rõ còn hỏi.”

Hương Tích Nguyệt đã hiểu ý y: “Hóa ra ngươi định giết Song Long là vì hắn nắm giữ bí mật của Trì Vãn Ngưng?”

Ninh Dạ mỉm cười: “Vốn có ý này, nhưng bao giờ đổi ý rồi.”

Nghe y nói vậy, Hương Tích Nguyệt cũng an tâm.

Cô cũng hiểu được mục đích của Ninh Dạ, bèn mỉm cười ngồi xuống: “Ngươi biết những gì rồi?”

Ninh Dạ ung dung thong thả đẩy chén trà tới trước mặt Hương Tích Nguyệt: “Mời tông chủ dùng.”

Hương Tích Nguyệt không hề khách khí, uống một hơi cạn sạch; nhưng trong lòng lại lấy làm lạ. Sao mình không thử nghiệm gì đã uống ngay, cứ như tin tưởng Ninh Dạ sẽ không hạ độc? Hay tin tưởng độc của hắn không làm gì được mình?

Cô không biết thật ra đây là tác dụng từ Tiệt Thiên thuật của Ninh Dạ.

Sau khi Vong Ưu tiên bà truyền thụ cảm ngộ Tiệt Thiên thuật của mình cho Ninh Dạ, hiệu quả Tiệt Thiên thuật của Ninh Dạ đã tăng vọt, tuy chưa thể sai khiến nhân tâm nhưng có thể lặng lẽ ảnh hưởng tới tâm trí của đối phương.

Nhưng khi đó Vong Ưu Bà Bà có thể trực tiếp cắt đứt liên hệ giữa y và Thiên Cơ điện, y sử dụng với Hương Tích Nguyệt chỉ là tăng cường hiệu quả lời nói của mình, tăng cường dẫn dụ.

"