← Quay lại trang sách

Chương 752 Liên hợp 2

Đây là một hòn đảo nhỏ không đáng chú ý, nếu không có thắng cảnh bình minh soi muộn, hồ quang trên trời, thậm chí nó còn không có tư cách đặt tên.

Do là hoang đảo nên trên đảo không có cư dân, xưa nay không người.

Nhưng lần này, hòn đảo lại rất náo nhiệt.

Chân trời có một áng mây bay tới, khi đến không trung của Hồ Quang đảo lại bồng bềnh hạ xuống, từ trong áng mây có rất nhiều người đi ra.

Người cầm đầu chính là Nhiếp Hồng Thường.

Sau lưng cô còn có đám người Hương Tích Nguyệt, Lý Song Long, Ninh Dạ.

Đi tới trên đảo, Nhiếp Hồng Thường đưa mắt nhìn bốn phương, nói: “Đi ra đi, không cần lén lén lút lút nữa.”

Sau khi cô lên tiếng, chỉ thấy trên đảo đột nhiên xuất hiện thêm mấy người.

Đi đầu là một hòa thượng mập mạp, tay cầm niệm châu, cười nói: “Nhiều năm không gặp, phong thái của Nhiếp tỷ tỷ vẫn như xưa, xem ra tuổi thọ lại kéo dài. Chúc mừng chúc mừng.”

Nhiếp Hồng Thường lạnh nhạt nói: “Lão trọc Phạm Không, ngươi cũng không tệ. Ta còn tưởng ngươi sợ chết không dám tới.”

Hòa thượng Phạm Không cười híp mắt đáp: “Cơ hội tốt như vậy, không đến chẳng đáng tiếc quá ư?”

“Chỉ e không phải cơ hội, ngược lại là cạm bẫy.” Một gã cao to áo xanh bên cạnh Phạm Không lên tiếng.

Gã cao to áo xanh này trông rất bình thường, không có gì lạ, nhưng rõ ràng thái độ của Nhiếp Hồng Thường đối với hắn khách khí hơn đối với hòa thượng Phạm Không rất nhiều. Cho dù đối phương nói vậy, Nhiếp Hồng Thường cũng chỉ đáp: “Yên tâm đi, lần này Vạn Tiên tông không để lại đường lui, cho dù chết cũng là chết cùng với mọi người.”

Cô biết nói những thứ khác cũng vô nghĩa, cùng nhau ra trận mới là cách chứng minh tốt nhất.

Lúc này gã cao to áo xanh mới hừ một tiếng nói: “Ta cần chứng minh Nam Ca Tử và Xích Nhiêm Tử đã chết.”

Nhiếp Hồng Thường liếc mắt nhìn Ninh Dạ, Ninh Dạ vung tay, một viên Lưu Ảnh thạch đã rơi vào tay người áo xanh: “Vũ Tiên cứ việc kiểm tra.”

Người áo xanh này tên là Vũ Hoán Trần, là tông chủ Phi Lộ tông. Hắn và hòa thượng Phạm Không của Đại Thiện tự đều là cường giả Niết Bàn.

Hải Châu, Yên Vũ lâu vấn đỉnh chí tôn, nhưng bên dưới còn có tư đại tiên tôn, mỗi bên có một vị Niết Bàn trấn giữ.

Có thể nói Phi Lộ tông và Đại Thiện tự mới là chỗ dựa thật sự để Vạn Tiên tông có can đảm đối phó với Yên Vũ lâu. Thế lực nhỏ muốn đối phó với thế lực lớn, đương nhiên phải liên minh chống lại, còn tổ chức lớn xưng bá lâu ngày, khó tránh chuyện bóc lột.

Cũng như Vạn Tiên tông, Phi Lộ tông và Đại Thiện tự đều bị Yên Vũ lâu ra sức nhắm vào. Chẳng qua thế lực của Yên Vũ lâu cường đại, bọn họ cũng không có cách nào.

Nhưng hiện tại Yên Vũ lâu đang gặp tổn thất nghiêm trọng, rất nhiều người nấp trong bóng tối đang rục rịch hành động, thù mới nợ cũ đều tính một thể.

Về phần tiên môn còn lại tên là Tứ Hải tông, là tiểu đệ đáng tin cậy của Yên Vũ lâu, cho dù thế nào cũng không phản bội Yên Vũ lâu, Nhiếp Hồng Thường sẽ không liên minh với họ.

Thời khắc này Vũ Hoán Trần xem qua Lưu Ảnh thạch, không khỏi kinh ngạc: “Tiểu huynh đệ là ai mà lấy được tư liệu quý giá như vậy, còn có thể trốn thoát không tổn thương gì?”

Ninh Dạ mỉm cười: “Ta là ai không quan trọng, quan trọng là mọi người cùng chung sức có thể đối phó được với Yên Vũ lâu.”

Thấy y không nói, Vũ Hoán Trần cũng không ép buộc, quay sang Nhiếp Hồng Thường: “Nếu Xích Nhiêm Tử và Nam Ca Tử đã chết, chỉ dựa vào linh lực của ba người chúng ta thì đối phó với Thủy Tinh Tử và Thẩm Phi Vân chắc không thành vấn đề. Nhưng Yên Vũ lâu xưng bá mấy ngàn năm, căn cơ thâm sau, tuyệt đối không phải dễ đối phó.”

Ngoài hai Niết Bàn ra, chỗ dựa lớn nhất của Yên Vũ lâu là bản thân Yên Vũ lâu. Đây là một tòa cung điện siêu cấp, bên trong có vô số tiên trận, còn có đạo khí Thu Thủy Trường Thiên đồ trấn thủ, chỉ cần tác chiến trong nước là có pháp lực vô tận. Nếu trận này phát huy toàn bộ khả năng, cho dù năm vị Niết Bàn liên thủ cũng khó mà phá được. Nhưng tường cứng dễ phá từ trong, Nhiếp Hồng Thường đã có bố trí từ sớm, đây lại không phải thứ Vũ Hoán Trần lo lắng nhất.

Chuyện khiến hắn lo nhất là những thủ đoạn chưa biết.

Nhiếp Hồng Thường đã nói: “Chúng ta không thể biết hết thủ đoạn của Yên Vũ lâu, dẫu sao cũng có nhiều chuyện phải tùy cơ ứng biến. Song Long, tiếp theo phải xem ngươi.”

Lý Song Long mỉm cười: “Sư tổ yên tâm, Song Long sẽ tùy cơ ứng biến.”

Dù sao hắn cũng là đại đô sứ của Yên Vũ lâu, cũng là nội gian cấp bậc cao nhất của Vạn Tiên tông trong Yên Vũ lâu. Có hắn, rất nhiều chuyện có thể thông báo cho bọn Vạn Tiên tông kịp thời.

Nhiếp Hồng Thường đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu, một khi phản bội thất bại là lập tức rời khỏi Hải Châu - Ninh Dạ hứa với cô, có thể tìm một địa điểm cho bọn họ sinh sống bình an trong Mặc Châu.