Chương 766 Cái chết của Song Long 1
Có chuyện gì vậy?
Mình từng tới Lưu Hà các rồi, có bao giờ thấy cảnh này đâu?
Lý Song Long thầm kinh ngạc nhưng đã được Ninh Dạ nhắc nhở nên không quá kinh ngạc, trầm giọng nói: “Đại đô sứ Yên Vũ lâu, Lý Song Long, phụng lệnh tới lấy bảo vật đối địch.”
Bức tượng cười khà khà một tiếng rồi nói: “Lý Song Long? Hóa ra là ngươi... hóa ra là ngươi... nói vậy kẻ ủ mưu cùng Vạn Tiên tông chính là ngươi?”
Lý Song Long lùi lại nửa bước: “Ngươi là yêu vật phương nào, vì sao trước đây ta chưa từng thấy?”
Bức tượng kia cười khà khà vài tiếng: “Nếu ngươi từng thấy ta mới là có vấn đề. Đáng tiếc, trận chiến xuất đạo của ta lại chỉ là một Vạn Pháp đỉnh phong nho nhỏ. Nhưng cũng được, trước hết dùng ngươi để hoàn thành chân linh cho bản tôn!”
Nói xong bức tượng hình người đứng dậy, hóa thành một thần tượng cự ma đầu đội trời chân đạp đất.
Thấy cảnh này, Lý Song Long kinh hãi hét lên: “Cự Ma khôi?”
Cự Ma khôi là tác phẩm kiệt xuất của Mộc Khôi tông, là một trong những chiến khôi tiếng tăm lừng lẫy.
Nhưng Yên Vũ lâu và Mộc Khôi tông là đồng minh, có Cự Ma khôi cũng không có gì là lạ. Vì vậy Ninh Dạ nói cũng không sai, đây chính là một trong những lá bài tẩy mà Yên Vũ lâu ẩn giấu?
Nhưng chỉ một Cự Ma khôi thì Lý Song Long cũng chẳng sợ.
Lý Song Long gằn giọng nói: “Một con rối nho nhỏ mà dám nói năng ngông cuồng! Diệt!”
Một luồng chú pháp mãnh liệt đã đánh về phía Cự Ma khôi kia.
Đây là một trong những thủ đoạn mạnh mẽ nhất của Lý Song Long, cho dù là cường giả Vô Cấu cũng không muốn chịu đòn này của hắn.
Nhưng Cự Ma khôi kia không tránh không né, thẳng thắn đón nhận mà vẫn như không có chuyện gì xảy ra. Nó cười nói: “Vô tri! Ngươi thì biết gì!”
Nói xong bàn tay đè xuống như che phủ bầu trời, thậm chí khiến Lý Song Long có cảm giác không thể chống nổi.
Lý Song Long biết không ổn, vung hai tay lên, không ngừng đánh ra từng ấn pháp quỷ dị, phù văn diệu tự lấp lánh trên không, ngăn cản công kích
Nhưng Cự Ma khôi kia chỉ sát miệng hút một cái, không ngờ lại hấp thu toàn bộ phù văn của Lý Song Long, đồng thời bản thân cũng từ từ sáng rực lên.
Nó cười ha hả nói: “Thú vị thú vị, tu vi của ngươi tuy bình thường, nhưng thực lực cũng tạm được, xem ra chỉ cách Vô Cấu có nửa bước. Không tệ không tệ, giết Vô Cấu thì dẫu sao cũng phải trả giá, như ngươi là vừa vặn!”
Sau khi cười xong lại giơ chân đạp xuống.
Nghe nó nói vậy, Lý Song Long sợ tới hồn phi phách tán, trong lòng đã biết Cự Ma khôi này tuyệt đối không phải Cự Ma khôi bình thường, chắc còn có huyền ảo gì khác. Nếu đối phương đã tự nói có thể diệt được Vô Cấu, vậy quá nửa là thật.
Hắn không còn tâm tư đối kháng, hét lên một tiếng rồi bay ra ngoài.
Thế nhưng đại điện vang lên tiếng nổ, vô số phù văn vàng kim lóng lánh hiện lên khiến Lý Song Long không thể lao ra nổi.
Cự Ma khôi kia cười lạnh khinh miệt: “Lưu Hà các tự thành động thiên, ngươi tưởng có thể ra vào dễ dàng lắm à. Ngoan ngoãn lưu lại, trở thành nguyên linh cho ta!”
Trở thành nguyên linh cho nó?
Lần thứ hai nghe câu nói này, Lý Song Long đột nhiên hiểu ra: “Nhân khôi của Long Dương phủ?”
“Ha ha ha! Cuối cùng ngươi cũng hiểu rồi đấy!” Cự Ma khôi kia đã mang theo lực lượng vô biên đập xuống người Lý Song Long.
Long Dương phủ giỏi nhất là thuật cải tạo, Cố Phong Hiên là nửa người nửa rối bị Long Dương phủ cải tạo.
Chính vì vậy Long Dương phủ và Mộc Khôi tông có mối quan hệ khá tốt, thường là Mộc Khôi tông cung cấp con rối, Long Dương phủ tiến hành cải tạo.
Nhiều năm qua, Long Dương phủ vẫn luôn thử nghiệm chế tạo nhân khôi càng cường đại hơn, còn phương pháp tăng cường không ngoài hai hướng tu sĩ và con rối.
Dùng Cự Ma khôi làm cơ sở chế tạo chính là một phương hướng hợp tác của Long Dương phủ và Mộc Khôi tông, nhưng nghe nói chưa thành công.
Không ngờ nó lại xuất hiện ở chỗ Yên Vũ lâu?
Rốt cuộc thế này là sao?
Lý Song Long không thể hiểu nổi, cũng không kịp suy nghĩ rõ ràng.
Nhưng ít nhất hắn biết Cự Ma khôi trước mặt còn thiếu một bước.
Đó là nguyên thần của tu sĩ cường đại.
Nó muốn đoạt lấy nguyên thần cho mình, tạo thành chân linh!
Trên đỉnh trung cung của Yên Vũ lâu.
Tuyết Thiên Hồng nhìn về phương xa, bình tĩnh chỉ huy.
Đột nhiên hắn nhướn mày nói: “Lý Song Long là người của Vạn Tiên tông.”
“Hả?” Công Tôn Dạ cảm thấy hứng thú: “Sao chưởng giáo biết?”
Tuyết Thiên Hồng mỉm cười: “Tên khốn kiếp này nhân lúc chiến đấu âm thầm lẻn vào Lưu Hà các, mưu toan trộm bảo vật.”
Công Tôn Dạ lắc đầu: “Thế thì chẳng trách. Nhìn dáng vẻ chưởng giáo hờ hững như vậy, chắc đã có chuẩn bị.”
Tuyết Thiên Hồng ừ một tiếng: “Chẳng qua chỉ đặt một con Cự Ma khôi ở đó thôi.”
“Cự Ma khôi?” Công Tôn Dạ kinh ngạc.