Chương 771 Hậu chiêu chân chính 1
Cự Ma khôi, Diệt Thần nỗ, hải thú, hầu như đều có một đặc điểm chung. Đó là bọn chúng không phải thứ có thể dùng lâu dài mà chỉ có thể vận dụng trong thời khắc then chốt.
Nhưng vậy mới hợp với đặc tính của lá bài tẩy, nếu có thể vận dụng thoải mái, thế thì đem ra ngoài còn tốt hơn là lén lút cất giấu.
Lồng thú vốn là chỗ Ninh Dạ định đi, nhưng đáng tiếc không thể phân thân, cuối cùng thành muộn.
Không thể ngăn cản nơi này, Ninh Dạ bèn tới Thiên Lao.
Khu vực Thiên Lao cũng có thủ đoạn của Yên Vũ lâu, đương nhiên không phải Thần Tiêu mà là một ngôi mộ phía sau Thiên Lao.
Lúc này đi tới ngôi mộ, chỉ thấy vài tên đệ tử đã đứng ở đó, chính giữa mộ là một trận pháp kỳ lạ, tỏa sáng rực rỡ lấp lánh, đang trong trạng thái sắp phát mà chưa phát.
Thấy cảnh này, Ninh Dạ cười nói: “Còn đang đợi mệnh lệnh của Tuyết Thiên Hồng? Chẳng qua cũng đúng thôi, dù sao cũng là lão tổ tông, sao lại đánh thức dễ dàng như vậy. Tất cả hậu chiêu đều phải trả giá cực lớn. Có lẽ Tuyết Thiên Hồng ngại dùng cái này nhất.”
“Ngươi là ai?” Một đệ tử Yên Vũ lâu nghe y nói vậy, đã biết người tới không có ý tốt, nhưng vẫn nói nhảm một câu.
Ninh Dạ không ra tay mà chỉ nói: “Cho các ngươi cơ hội, đừng đợi Tuyết Thiên Hồng ra lệnh, bây giờ lập tức gọi cái xác di động ấy ra đi.”
“To gan!” Vài đệ tử Yên Vũ lâu lập tức xuất thủ.
Ninh Dạ ứng đối như không, tiện tay tụ ánh sáng thành đao, mưa ánh sáng trút xuống đầy trời, đệ tử Yên Vũ lâu như bị vạn đao phanh thây, lập tức trọng thương.
Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Các ngươi không phải đối thủ của ta. Nếu đợi ta xuất thủ thế thì lão quỷ dưới mộ này sẽ thành lão quỷ thật đấy.”
Nghe y nói vậy, mấy tên đệ tử Yên Vũ lâu biết không ổn.
Bọn họ đồng thời quát lớn một tiếng, đặt một tay lên mặt đất.
Tiếp đó trận pháp phát động, một cỗ quan tài đã xuất hiện trên không trung.
Đó là một quan tài gỗ khổng lồ màu đen, quanh quan tài khắc đầy hoa văn huyền ảo, còn bị xiềng xích phù văn trói chặt tầng tầng lớp lớp. Phái trước quan tài thậm chí còn có bốn con thi thú, chỉ còn xương cốt nhưng bốn vó tóe lửa, thân thể tỏa ra khí tức tử vong.
Quan tài này vừa xuất hiện, một luồng khí tức khổng lồ quét qua toàn trường.
“Ai dám đánh thức bản tôn?”
Các đệ tử đồng thời lùi lại quỳ bái: “Bái kiến Thiên Tôn, Yên Vũ lâu gặp nguy cơ, cần nhờ Thiên Tôn xuất thủ!”
Ầm!
Nắp quan tài bật tung, một thân thể như bộ xương khô bay ra khỏi quan tài.
Trên bầu trời hư ảo, bộ xương kia mở hé hai mắt: “To gan lắm!”
Sau tiếng nói của hắn, trong cơ thể đã tỏa ra khí tức khủng khiếp, đám đệ tử đang quỳ cùng phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, máu thịt toàn thân đều bị hắn hấp thu. Chắc có nằm mơ bọn họ cũng không ngờ, đãi ngộ sau khi đánh thức lão tổ tông nhà mình lại là bị hiến tế.
Còn sau khi máu thịt của các đệ tử này khô héo, thân thể Thiên Tôn như bộ xương khô kia từ từ khôi phục, khí thế càng lúc càng hùng mạnh, ngay cả liên minh bách gia còn đang công kích bên ngoài cũng cảm nhận được có hung nhân tuyệt thế vừa xuất hiện.
Tu vi này, ít nhất cũng là Niết Bàn đỉnh phong!
Đây là căn cơ của Yên Vũ lâu sao?
Trong khoảnh khắc đó, tất cả mọi người đều kinh hãi.
Người duy nhất không để ý chắc chỉ có Ninh Dạ.
Y đứng ngoài trận pháp, không hề bị ánh mắt của đối phương ảnh hưởng, thậm chí còn đang mỉm cười.
Bộ xương Thiên Tôn kia đã nhìn về phía Ninh Dạ: “Ngươi là kẻ địch của Yên Vũ lâu? Bản tôn...”
Ninh Dạ lắc đầu: “Ta không biết tên của ngươi, đối với ta mà nói, huy hoàng của người chết chỉ là vô nghĩa.”
Sau tiếng nói của y, phía sau Ninh Dạ xuất hiện một bóng người màu đỏ.
Chính là Huyết Sát.
Tiếp đó nhắm vào người kia bắn ra một mũi tên.
Khoảnh khắc mũi tên bắn ra, toàn bộ thiên địa như bị khóa chặt lại.
Cho dù không bị khóa chặt, Ninh Dạ cũng có thể cảm nhận được một hơi lạnh thấu xương lan tràn, thậm chí bản thân cũng không cách nào di chuyển.
Còn bộ xương Thiên Tôn kia thấy mũi tên này, thậm chí còn phát ra tiếng hét tuyệt vọng: “Diệt Thần nỗ? Không!!!”
Trong tiếng hét tuyệt vọng đó, Diệt Thần nỗ đã xuyên qua thời không, trực tiếp ghim lên người bộ xương Thiên Tôn kia.
Khoảnh khắc đó, thời gian như đình chỉ.
Yên ắng tới cực điểm!
Vạn vật tĩnh lặng.
Sau đó Ninh Dạ chứng kiến bộ xương Thiên Tôn ầm một tiếng vỡ vụn, cả thân thể lẫn nguyên thần trực tiếp tan biến, không còn tồn tại.
Một tồn tại cường đại như vậy lại bị một mũi tên tiêu diệt.
Xuất trận hoa lệ.
Kết thúc đìu hiu.
Ninh Dạ lẩm bẩm: “Đáng tiếc, ngươi chưa nói ngươi là ai.”
SAu khi bắn ra mũi tên này, khí thế của Huyết Sát suy yếu hơn đi nhiều.
Ninh Dạ tiện tay thu hồi Huyết Sát và Diệt Thần nỗ.