← Quay lại trang sách

Chương 780 Tranh cướp 4

Nhưng chỉ cần là đạo về tạo hóa, thì bản chất không có gì khác biệt.”

“Được lắm, chỉ một lần này thôi mà tương đương với hấp thu mười mảnh vỡ. Cuối cùng Tạo Hóa thần tọa cũng có thể phát huy một chút năng lực chân chính của tạo hóa.” Ninh Dạ hài lòng nói.

Tạo hóa mang ý nghĩa sáng tạo vạn vật vạn pháp, theo ý nghĩa nào đó là có cả công năng tạo ra đạo, ảo diệu vô cùng.

Trước đây uy năng của Tạo Hóa thần tọa quá thấp, khó lòng phát huy tác dụng, bây giờ mới coi như ra dáng.

Năng lực tạo hóa có thể tác dụng lên rất nhiều nơi, nhưng Ninh Dạ thích nhất là bộ phận từ hư hóa thực của nó, kết hợp với Vạn Tượng đồ thì tất cả giả tạo đều có thể hóa thành chân thực.

Ví dụ như để Vạn Tượng đồ chế tạo một ảo ảnh Niết Bàn nào đó, như vậy Tạo Hóa thần tọa có thể khiến ảo ảnh này tạm thời nắm giữ chiến lực tu vi Niết Bàn.

Nhưng đây là cực hạn của tạo hóa, trên thực tế ngay cả Thiên Cơ môn còn không làm được.

Tạo Hóa thần tọa chưa vỡ nát, có lẽ tạo được một nửa năng lực của tồn tại chân thực.

Còn Tạo Hóa thần tọa hiện tại, có lẽ chỉ sáng tạo được một phần mười năng lực.

Nhưng đối với ảo thuật mà nói, vậy là đủ rồi.

Vì thực tế Ninh Dạ không cần chiến lực mà cần cảm thụ.

Cảm thụ chân thực trăm phần trăm!

Trong tình huống vứt bỏ tất cả chiến lực, Ninh Dạ có thể khiến tất cả ảo ảnh càng khó bị phá giải.

Lúc này Ninh Dạ chỉ vào Tạo Hóa thần tọa, hô to: “Lên!”

Sau tiếng hô của y, quang cảnh trước mắt đám người Tuyết Thiên Hồng, Phạm Không, Thẩm Phi Vân, Thần Tiêu biến đổi, không ai biết bọn họ thấy gì, chỉ biết năm người này đột nhiên tỏa ra sát ý lẫm liệt, nhìn nhau cứ như kẻ thù, dốc toàn lực chém giết.

Thậm chí cả Tuyết Thiên Hồng và Thẩm Phi Vân cũng giao thủ với nhau không chút lưu tình.

“Mẹ nó, thế này là sao?”

Trong Thiên Cơ điện, Thanh Lâm, Triệu Long Quang, Thiên Cơ và Công Tôn Dạ cùng trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này... Cuối cùng bọn họ cũng giải quyết xong lão già kia.

Ảo thuật của Ninh Dạ lợi hại như vậy từ lúc nào?

“Bớt nói nhảm đi!” Ninh Dạ tức giận nói: “Đây chỉ là tạm thời, mẹ nó, tu vi của ta quá thấp, không thể kéo dài quá lâu.”

Sử dụng Cửu Thiên Thần Thuật thì bản thân cũng có tiêu hao, chẳng qua trước đây Ninh Dạ sử dụng ảo thuật đối với cấp bậc Vô Cấu Niết Bàn chỉ là vừa thả là thu, không mong lừa dối lâu dài, chỉ cần gạt được nhất thời.

Lần này khiến bọn họ tự giết lẫn nhau thì phải kéo dài, hơn nữa còn sử dụng với nhiều người cùng lúc, gánh nặng đối với bản thân cũng từ từ tăng thêm.

Thời khắc này thấy bọn họ đánh nhau náo nhiệt, Ninh Dạ nói: “Mấy tên này quá lợi hại, đừng nhìn bọn chúng liều mạng, đánh tới ba ngày ba đêm cũng chưa chắc đã chết. Ta không chèo chống được lâu như vậy.”

“Ngươi kéo dài được bao lâu?” Thanh Lâm hỏi.

Ninh Dạ nhe răng: “Nửa canh giờ.”

Nửa canh giờ...

Câu trả lời của Ninh Dạ khiến mọi người không biết nói gì.

Công Tôn Dạ nói: “Nếu bọn chúng tỉnh lại, không thể dùng ảo thuật đối phó với bọn chúng được nữa, đúng không?”

Ninh Dạ lắc đầu.

Đúng, không được nữa.

Ảo thuật là ảo thuật, trúng ảo thuật một lần sẽ gieo hạt giống đề phòng vào đáy lòng đối phương. Bọn chúng không biết còn tốt, một khi biết rồi thì khó mà lừa được.

“Hay là đoạt lấy Thiên Chung điện trước?” Thanh Lâm hỏi.

“Không được. Thiên Chung điện là mồi nhử, là căn nguyên cho bọn chúng tự giết lẫn nhau. Mấu chốt là có đoạt được cũng phải tuân theo pháp tức tự nhiên của đạo cảnh, không thể nhanh chóng giết chết bọn chúng được.”

Đạo cảnh Tuyền Cơ diệt trừ từ thấp tới cao, tu vi càng thâm sâu, đạo pháp càng cao siêu, năng lực kháng cự càng mạnh.

Đám người này, cho dù không có thủ đoạn bảo vệ, chỉ riêng tu vi của họ thôi, muốn đạo cảnh diệt trừ cũng phải mất mấy ngày.

Mọi người đều bó tay.

Đến bước này rồi mà không cách nào diệt trừ mấy gã đại năng? Quả nhiên đại năng chính là đại năng, giết cũng không dễ.

Cuối cùng Triệu Long Quang nói: “Dù sao ngươi cũng có cách đúng không?”

“Cách?” Ninh Dạ hừ một tiếng: “Đơn giản, đương nhiên là tăng tốc cho chúng chóng chết. Mấy người các ngươi có thể ra tay được rồi.”

“Cái gì?” Lâm Lang Thiên kinh hãi: “Ta cũng phải xuất thủ?”

Ninh Dạ trợn mắt: “Ngươi không định ngồi xem suốt đấy chứ? Xin lỗi đi, tốt xấu gì ngươi cũng là thiên tài số một Vạn Hoa cốc, Vô Cấu đỉnh phong, tám đánh một mà ngươi còn sợ?”

“Tám đánh một?” Mọi người cùng giật mình.

“Đúng, tám đánh một!” Ninh Dạ nói: “Sau khi ra ngoài nhớ nghe lời ta, trước tiên tấn công Tuyết Thiên Hồng!”

Nói xong Ninh Dạ đã thả Lâm Lang Thiên, Triệu Long Quang Thanh Lâm và Công Tôn Dạ ra.

Bốn cường giả Vô Cấu bay ra, không ngờ đám người Thẩm Phi Vân lại chẳng hề để ý mà cùng Nhiếp Hồng Thường, Phạm Không, Thần Tiêu, đồng thời ra tay với Tuyết Thiên Hồng.