Chương 781 Tranh cướp 5
Giờ phút này trong mắt cô, Tuyết Thiên Hồng đã biến thành Lục Nguyên Đường, hung thủ giết chết trượng phu của mình, còn những người khác đều là đồng bọn của mình.
Tuy Tuyết Thiên Hồng là chưởng giáo, chiến lực cường đại, lại sở hữu ba món thần khí.
Nhưng bây giờ là ba Niết Bàn thêm năm Vô Cấu đồng thời đối phó hắn, cục diện chẳng khác nào một đám người lớn vây đánh một đứa bé.
Cho dù đứa bé này cầm dao sắc cũng khó thoát khỏi cái chết.
Vì vậy đợt xuất thủ này là giết ngay tức thì.
Ninh Dạ vẫy tay một cái, ba món thần khí của Tuyết Thiên Hồng đã rơi vào tay y.
Lâm Lang Thiên chỉ tùy ý ra tay một phát đã thấy thân thể và nguyên thần Tuyết Thiên Hồng tan rã như băng tuyết, đường đường chưởng giáo Yên Vũ lâu mà mất mạng như vậy, trong lúc nhất thời cũng kinh ngạc tới vỗ ngực: “Ninh Dạ, ảo thuật của ngươi thật quá đáng sợ.”
Ninh Dạ nổi giận: “Ngươi im miệng, đừng nói ảo thuật, cũng may ta che giấu lời nói của ngươi kịp thời.”
Lâm Lang Thiên uất ức chu môi: “Người ta chỉ nói thôi mà, sau này ngươi đừng dùng pháp thuật này đối phó với Vạn Hoa cốc ta.”
“Chỉ cần Vạn Hoa cốc nghe lời là được.” Ninh Dạ không hề khách khí đáp lời: “Giờ thì giết Nhiếp Hồng Thường!”
Lão yêu bà Nhiếp Hồng Thường biết nội tình của y, nhưng lại đi bán đứng thân phận của y cho môn phái khác. Ninh Dạ đã dùng Vấn Thiên thuật biết được, đương nhiên sẽ không thả cho bà ta sống.
Nhiếp Hồng Thường là Niết Bàn, giết cũng khó khăn hơn một chút, nhưng lúc trước bà ta ra tay điên cuồng, đã bị Thẩm Phi Vân đánh trọng thương, lúc này bị nhiều người vây công như vậy cũng khó mà ứng phó, có lẽ không chống được quá lâu.
Nhưng ngay lúc này lại có một người từ xa bay tới.
Không ngờ lại là Hương Tích Nguyệt.
Cô ta không bị ảo thuật ảnh hưởng, lúc này thấy nhiều người vây công sư phụ cũng mình, không khỏi kinh hãi: “Sư phụ!”
Không được!
Hiện tại Ninh Dạ cũng không còn sức kéo cả Hương Tích Nguyệt vào ảo ảnh, đặc biệt là cô ta đã có chuẩn bị tâm lý.
Bèn hừ một tiếng nói: “Cũng may ta còn lưu lại một chiêu, Tinh La!”
Theo tiếng hừ của y, trong Thiên Cơ điện có một người lao ra, chính là phân thần của Tinh La khống chế Kinh Trường Dạ, đã lao tới đại chiến với Hương Tích Nguyệt.
Hương Tích Nguyệt nhắc cho Ninh Dạ một chuyện. Liên minh bách gia cũng có không ít cường giả Vô Cấu.
Nếu bọn họ tới quấy rối, mọi chuyện cũng xôi hỏng bỏng không.
Mà bây giờ Ninh Dạ không còn sức lực để đối phó thêm.
“Tăng tốc lên một chút!” Ninh Dạ thúc giục, nói đoạn ném ba món thần khí ra. Bảo tháp quăng cho Công Tôn Dạ, dải lụa ném cho Lâm Lang Thiên, bảo châu thì cho Kinh Trường Dạ.
“Ta cũng có? Này, ta không trả lại đâu đấy!” Lâm Lang Thiên vui mừng.
“Ngươi dốc toàn lực thì cho ngươi.” Ninh Dạ nói.
“Được!” Lâm Lang Thiên lớn tiếng đáp.
Tuy cô sợ chiến đấu, nhưng tiền tài động lòng người, huống chi loại quần ẩu như vậy không nguy hại gì cho bản thân, chỉ cần đứng xa xa phóng thích tiên pháp thần thông liên tục là được, đương nhiên không chối từ, dốc toàn lực xuất thủ.
Có ba món thần khí hỗ trợ, chiến lực của mọi người lại tăng vọt, thương tích của Nhiếp Hồng Thường càng nặng nề.
Nhưng ngay lúc này, ánh mắt Nhiếp Hồng Thường lóe lên vẻ thanh tỉnh: “Ơ?”
Mẹ nó!
Ninh Dạ thầm mắng.
Lão yêu bà tỉnh lại rồi.
Niết Bàn dù sao cũng là Niết Bàn, còn ảo thuật chung quy chỉ là ảo thuật. Nhiếp Hồng Thường bị trọng thương, ngược lại khiến bà ta càng dễ tỉnh lại khỏi ảo thuật.
Tỉnh thì tỉnh, một mình ngươi tỉnh lại thì đã sao?
Ninh Dạ lại nói: “Mặc kệ mụ ta, dốc toàn lực công kích!”
Mọi người ra tay như phát điên.
Nhiếp Hồng Thường nhận ra không tốt, vội vàng hét lên: “Chết tiệt, Ninh Dạ, chắc chắn là ngươi... Phạm Không, mau tỉnh lại!”
Nhiếp Hồng Thường nhận ra vấn đề, mà trong những người đang đối phó với bà ta, chỉ có Phạm Không là đồng bọn của bà, nhưng chỉ cần đánh thức Phạm Không, mọi việc vẫn có thể xoay chuyển.
Sau tiếng hô của Nhiếp Hồng Thường, tâm thần Phạm Không chấn động, quả nhiên có dấu hiệu tỉnh lại.
Hắn vốn là đại năng Phật môn, khó bị mê hoặc, lúc này Nhiếp Hồng Thường vừa gọi, đã bắt đầu thức tỉnh.
“Cùng ta giết chết bọn chúng!” Nhiếp Hồng Thường hét lên.
“Cùng giết? Ngươi nghĩ hay lắm!” Ninh Dạ hầm hừ.
Huyết sát lại hiện lên phía sau, Diệt Thần nỗ xuất thủ, mũi tên lần này là bắn vào hòa thượng Phạm Không.
Diệt Thần nỗ thi triển, hòa thượng Phạm Không vừa tỉnh lại đã thấy mũi tên màu đen cắm vào người.
Hắn gào thét một tiếng, đã bị uy năng khủng khiếp của Diệt Thần nỗ làm cho tan thành tro bụi, nương theo đó là đạo cảnh Tuyền Cơ tiếp tục tăng cường.
Một chuỗi Phật châu rơi xuống, đây là bảo vật của hòa thượng Phạm Không, Ninh Dạ nhận lấy rồi tiện tay ném cho Công Tôn Điệp vẫn đang trong điện xem trò hay. Phật châu thêm xiềng xích, vừa vặn cho Công Tôn Điệp và Cố Tiêu Tiêu mỗi người một món.