← Quay lại trang sách

Chương 785 Đạo cảnh Phi Thăng 1

Thẩm Phi Vân tự nổ.

“Ngươi không đưa cô ta đi xa?” Lâm Lang Thiên vẫn còn tâm trạng quan sát những chỗ khác.

“Ừ.” Ninh Dạ trả lời: “Ta đưa cô ta tới bên cạnh Thủy Tinh Tử và Vũ Hoán Trần.”

"..."

❖ ❖ ❖

Trên bầu trời.

Lúc này Yên Vũ lâu đã lơ lửng giữa không trung, có thể coi là một tòa tiên cung giữa tầng trời.

Còn bên cạnh Yên Vũ lâu, Thủy Tinh Tử và Vũ Hoán Trần chật vật đứng giữa không trung.

Lúc này hai người đều bị thương không nhẹ.

Chẳng qua công kích tới từ đối thủ gộp lại cũng chẳng bằng Thẩm Phi Vân tự nổ.

Còn đối với Thủy Tinh Tử, chuyện khiến cô ta lo sợ nhất là cái chết của Thẩm Phi Vân.

Thẩm Phi Vân bị ép tới mức tự nổ.

Nếu không phải tu vi của Thẩm Phi Vân còn thấp, còn bảo vệ Thủy Tinh Tử nên chủ động chuyển hướng xung kích, chỉ e Thủy Tinh Tử đã vẫn lạc.

Rốt cuộc trong Yên Vũ lâu đã xảy ra chuyện gì?

Vì sao lại như vậy?

Không thể nào!

Từ khi đạo cảnh Tuyền Cơ xuất hiện, bên ngoài không thể nhìn vào trong, Thủy Tinh Tử cũng không biết bên trong có chuyện gì xảy ra.

Nhưng theo Thủy Tinh Tử thấy, Tuyết Thiên Hồng và Thẩm Phi Vân nắm giữ đạo cảnh, có quyền sinh quyền sát, cho dù thế nào cũng không có sự cố.

Thế thì vì sao?

Vì sao lại như vậy?

Thủy Tinh Tử không hiểu, nhưng lại loáng thoáng cảm thấy, rất có thể kế hoạch đã thất bại.

Yên Vũ lâu không thể cứu vãn được.

Ngược lại, Vũ Hoán Trần có vẻ hưng phấn hơn nhiều.

Hắn cười lên quái dị: “Tinh Nhi, Thẩm Phi Vân tự nổ, xem ra Yên Vũ lâu bị diệt chắc rồi. Ngươi hãy ngoan ngoãn về làm nữ nhân của ta, thế chẳng tốt hơn à?”

“Im miệng!” Thủy Tinh Tử mắng chửi.

Có rất ít người biết, Thủy Tinh Tử và Vũ Hoán Trần từng là phu thê.

Bọn họ chỉ kết hôn trong thời gian ngắn ngủi, chỉ có nửa năm là mỗi người một ngả, như người dưng nước lã.

Lúc này nghe Thủy Tinh Tử nói vậy, Vũ Hoán Trần lại cười một tràng dài: “Ngươi không phải đối thủ của ta, Yên Vũ lâu cũng không thể cứu vãn được, Lý Nguyệt Huyền Thông lại khắc chế bí thuật của ngươi, chắc chắn ngươi sẽ trở lại làm nữ nhân của ta. Đừng lo, chắc chắn ta sẽ đối xử tốt với ngươi. Ta sẽ phế bỏ tu vi của ngươi, xóa đi ký ức của ngươi, khiến ngươi vĩnh viễn yêu ta. Sau đó ngày ngày ta vui chơi với nữ nhân khác trước mặt ngươi, khiến kẻ hay đố kỵ như ngươi phải chịu nỗi đau dày vò của tình ái, cho tới trước khi chết ngươi mới tỉnh ngộ, nhớ ra tất cả. Mà ngươi chết rồi, ta còn có thể lập một đền thờ kỹ nữ cho ngươi, để vạn người phỉ nhổ. Ngươi xem, có phải ta đối đãi với ngươi cực kỳ tốt không?”

Thẩm Phi Vân vừa chết, tình thế trong Yên Vũ lâu lại biến hóa.

Dựa theo sắp xếp tiếp theo, chỉ cần khống chế đạo cảnh Tuyền Cơ chẳng khác nào khống chế đại quyền sinh sát đối với tất cả những người khá trong Yên Vũ lâu.

Nhưng ngay lúc này ánh mắt Thần Tiêu lại lóe lên sát ý: “Được, được, được! Ninh Dạ, coi như ngươi to gan, không ngờ lại ép bản tọa tới nước này. Nhưng bản tọa đã không chiếm được đạo cảnh Tuyền Cơ này thì những người khác cũng đừng hòng chiếm được.”

Nói xong Huyền Mẫu châu trong tay lại lóe lên hào quang, không ngờ lại rơi xuống Thiên Chung điện.

Hóa ra Tuyết Thiên Hồng đã chết, không còn ai tranh giành quyền khống chế Yên Vũ lâu với hắn, dựa vào Huyền Mẫu châu, Thần Tiêu có thể khống chế đạo cảnh một cách thuận lợi.

Chuyện này diễn ra quá đột ngột, ngay cả Ninh Dạ cũng không kịp ứng phó, chỉ thấy trong Thiên Chung điện lóe lên hào quang, một quả chuông vàng ầm ầm hạ xuống.

Quả chuông này không phải thực thể mà là Thiên Chung điện ngưng tụ trận pháp phòng ngự, thời khắc này rốt cuộc cũng khởi động, đón Thần Tiêu vào nội điện.

Thần Tiêu cười ha hả: “Ninh Dạ, mặc cho ngươi tính toán đủ đường, chắc không ngờ cuối cùng đạo cảnh lại rơi vào tay ta?”

“Hừ. Còn tưởng ngươi có thủ đoạn gì chứ.” Ninh Dạ bĩu môi: “Người chết thì sao phải khống chế.”

Ngay khoảnh khắc sau, trong quả chuông vàng khổng lồ của Thiên Chung điện đột nhiên vang lên tiếng gào thét sợ hãi tới cùng cực của Thần Tiêu: “Á!!! Thế này là sao? Vì sao lại như vậy? Ninh Dạ, rốt cuộc ngươi đã làm gì với ta?”

Không thấy tình cảnh bên trong nên bên ngoài cũng không biết trong đó đã diễn ra chuyện gì.

Đám người Lâm Lang Thiên kinh ngạc nhìn Ninh Dạ: “Ngươi đã làm gì với hắn?”

Ninh Dạ cười lạnh: “Ta chẳng làm gì cả, là thủ đoạn của Yên Vũ lâu... Hắn nghĩ cơ quan trung tâm của Yên Vũ lâu mà dễ xâm nhập như vậy à?”

Ninh Dạ giao tiếp với đám đại phái này nhiều rồi, biết chắc chắn bọn họ sẽ không bỏ mặc khu vực then chốt như vậy mà không có hậu chiêu gì.

Thực ra tuy Tuyết Thiên Hồng khống chế Thiên Chung điện nhưng chỉ là khống chế ở ngoài điện, bản thân đã nói lên rất nhiều vấn đề.

Nếu không phải Ninh Dạ bức ép, chắc chắn Thần Tiêu cũng phải tra xét một hồi, giải quyết xong nguy hiểm rồi mới đi vào.