Chương 789 Nâng chén 1
Tất cả diễn ra theo kế hoạch.
Yên Vũ lâu bị các môn phái nhỏ ở Hải Châu bao vây, cuối cùng bị diệt vong.
Cái tên Ninh Dạ thậm chí không hề xuất hiện trong lời đồn đại này.
Còn sau khi Yên Vũ lâu diệt vong, thế cục của Trường Thanh Cửu Châu cũng bởi vậy mà xuất hiện biến hóa...
❖ ❖ ❖
Vài ngày sau, Ninh Dạ trở lại Cửu Cung sơn.
Vừa tới Cửu Cung sơn đã bị chưởng giáo Hà Sinh Mặc gọi tới, cùng có mặt ở đó còn cả ba vị nguyên lão Lôi Trường Sinh và đám người Nhạc Tâm Thiện.
Đương nhiên là bọn họ muốn hỏi tình huống cụ thể về Yên Vũ lâu.
Ninh Dạ đã chuẩn bị sẵn câu trả lời từ lâu, y thuật lại chuyện đạo cảnh Tuyền Cơ.
Đương nhiên không thể thiếu Lưu Ảnh thạch biên tập lại làm bằng chứng. Ninh Dạ cảm thấy nếu kỹ thuật lưu ảnh của thế giới này tốt hơn chút nữa, không khéo mình có thể làm đạo diễn.
“Đạo cảnh Tuyền Cơ!” nghe y nói vậy, Hà Sinh Mặc hừ một tiếng nói: “Yên Vũ lâu cũng hung ác thật, còn nghĩ ra bí pháp này, không tiếc hiến tế đệ tử của mình chỉ để tác thành cho đạo cảnh.”
“Để leo lên tận cùng Thiên đạo, có dùng thủ đoạn nào cũng không kỳ quái.” Lôi Trường Sinh lại không để ý.
Ninh Dạ nghe giọng điệu mà hiểu ý, biết chắc Hắc Bạch thần cung cũng có bố trí tương tự.
Cả Tử Lão hay Yên Vũ lâu đều là loại người dã tâm bừng bừng, bọn họ đã thế, Hắc Bạch thần cung đâu phải ngoại lệ?
Cuối cùng là Phong Đông Lâm lặp lại: “Tức là liên minh bách gia đồng quy vu tận với Yên Vũ lâu?”
Câu này còn mang ý nghĩa, chỉ đơn giản như vậy thôi à?
“Gần như, cũng may còn có biến số Thần Tiêu Lão Tổ.” Câu trả lời của Ninh Dạ hầu như là thật, chẳng qua những chuyện y lại làm lại Yên Vũ lâu, liên minh bách gia và Thần Tiêu Lão Tổ, ba bên tự giết lẫn nhau.
Nhưng nói thật ra, cho dù y không ra tay, chắc kết cục cũng không khác là bao.
Điểm khác biệt là không có Ninh Dạ, trận chiến giữa ba bên ở Yên Vũ lâu chỉ có một kẻ thắng chân chính, mà có phe thứ tư là Ninh Dạ, kẻ thắng lại là Ninh Dạ.
Nhạc Tâm Thiện nói: “Thế làm sao ngươi chạy ra được?”
Ninh Dạ trả lời: “Chuyện này còn nhờ Vô Tâm lão tổ hỗ trợ.”
“Hả?”
Ninh Dạ nói: “Ngày đó sau khi Dương Chí Thiện chết đi, Vô Tâm lão tổ nhận được bảo vật của Dương Chí Thiện. Trong đạo cảnh Tuyền Cơ, Vô Tâm lão tổ vận dụng Chí Ác kiếm, Hoang Tuyệt cổ ấn và Tâm Ma cổ quyển tấn công đạo cảnh, không ngờ chỉ tạm thời mở được một lỗ hổng nhỏ. Chỉ tiếc đạo cảnh quá mạnh, cho dù dùng năng lực của ba món thần khí cũng chỉ tạm thời mở một khe nhỏ, chỉ có thể cho Vạn Pháp đi qua, hơn nữa thời gian quá ngắn, chỉ một người qua được. Vô Tâm lão tổ muốn đi, chỉ có thể chia ra phân thân máu thịt, tốc độ chậm mất một chút...”
Nghe y nói vậy, mọi người đột nhiên ý thức được điều gì.
Nhạc Tâm Thiện nói: “Ngươi chạy ra trước?”
“Vâng.” Ninh Dạ cũng không kiêng kỵ: “Ta đoạt đường hầm bỏ trốn của Vô Tâm lão tổ.”
“Khốn kiếp!” Tất cả đồng thời vỗ bàn mắng chửi.
Ninh Dạ không hề ái ngại, vẫn đứng thẳng ở đó.
Ngược lại Lôi Trường Sinh cười khà khà một tiếng: “Thằng nhóc được lắm, có khí phách. Nói vậy là Vô Tâm bị ngươi hại chết?”
Ninh Dạ nói thẳng: “Để cầu đường sống, đúng là bất đắc dĩ.”
Hiện tại Ninh Dạ cũng hiểu.
Không muốn đối thủ tóm được vấn đề lớn của bản thân, thì phải cho đối phương nắm lấy một số vấn đề nho nhỏ.
Bây giờ y hại chết Lôi Vô Tâm, tuyệt đối là sai lầm, làm sao Hắc Bạch thần cung phải tra xét cái gì khác, cứ bỏ công sức vào chuyện này là được.
Như vậy, những vấn đề khác lại biến mất.
Có lẽ Phong Đông Lâm là kẻ duy nhất không muốn tra xét gì Ninh Dạ.
Hắn nhíu mày nói: “Cho dù như vậy, với thủ đoạn của Lôi Vô Tâm, làm sao ngươi lao ra trước hắn được?”
Ninh Dạ đáp lời: “Đã vào kho báu sao lại về tay không. Đáng tiếc Thu Thủy Trường Thiên đồ dung hợp với đạo cảnh, ta không thể mang đi. Nhưng cuối cùng vẫn lấy được thứ này, coi như chuyến đi không uổng công. Cũng nhờ nó nên ta mới nhanh hơn Vô Tâm lão tổ.”
Nói xong y lật cổ tay, gương đồng cổ đã xuất hiện trong tay.
“Lưu Thương kính?” Hà Sinh Mặc đã nhận ra.
Nguyệt Hoa Lưu Thương, cũng coi là hai thần vật nổi tiếng của Yên Vũ lâu, lần lượt là Nguyệt Hoa châu và Lưu Thương kính. Nguyệt Hoa châu đã ngọc tan cùng Thẩm Phi Vân, Lưu Thương kính này thì luôn ở trong Diêu Quang kính các.
Tác dụng của thứ này chính là không gian, được Yên Vũ lâu sử dụng kết hợp với những tấm gương cổ khác, phát huy một phần tác dụng của Côn Lôn kính, cũng là một trong những bộ phận tạo thành đạo cảnh Tuyền Cơ.
Nhưng nó không phải chủ thể, chủ yếu dùng để duy trì phong ấn không gian của đạo cảnh Tuyền Cơ.
Ninh Dạ đã đặt Tạo Hóa thần tọa trong đạo cảnh, thay thế tác dụng của Lưu Thương kính, có thể lấy vật này ra.