← Quay lại trang sách

Chương 794 Họp bàn bí mật 2

Ninh Dạ nói: “Thế mới nói đây chính là sai lầm của các ngươi. Các ngươi quá coi nhẹ thế lực bản địa Hải Châu, chỉ chú trọng tài nguyên.”

“Hả? Ý ngươi là...”

“Tứ Hải tông.”

“Tứ Hải tông nhỏ nhỏ thì có ảnh hưởng gì?”

Ninh Dạ lại lắc đầu: “Yên Vũ lâu mong hoàn thành đạo cảnh nên không tiếc hiến tế toàn bộ đệ tử của mình trong Yên Vũ lâu. Nhưng ngươi cho rằng bọn họ không nghĩ tới chuyện tương lai quật khởi trở lại à?”

Nguyên Mục Dã ngớ người: “Ý ngươi là...”

Ninh Dạ gật đầu; “Đúng, thật ra Tứ Hải tông chính là chi nhánh của Yên Vũ lâu. Yên Vũ lâu biết thực lực của mình yếu nhất trong cửu châu, vì vậy đã bố trí hậu chiêu từ sớm. Theo kế hoạch của bọn họ, đạo cảnh hoàn thành, ngày đột phá tới tầng thứ sáu cũng là lúc bọn họ trở về Hải Châu, dùng Tứ Hải tông làm cơ sở, khôi phục huy hoàng. Vì vậy căn cơ của Tứ Hải tông cường đại hơn tưởng tượng của ngươi nhiều.”

Nguyên Mục Dã hít một lơi lạnh.

Hắn thật sự không biết chuyện này.

Trong chuyện này, Ninh Dạ cũng không lừa hắn, Tứ Hải tông đúng là chi nhánh của Yên Vũ lâu, vì vậy những thứ khác không bàn, các loại bí pháp tài nguyên tu tiên mà Yên Vũ lâu tích trữ thì Tứ Hải tông đều có, thậm chí còn có một số khu vực tài nguyên bí mật.

Nếu bỏ quên tông môn này, tương lai Tứ Hải tông vẫn có cơ hội vùng lên.

Nhưng bây giờ nghe Ninh Dạ nói vậy, Nguyên Mục Dã đã hiểu ý y: “Ý ngươi nói, lôi kéo Tứ Hải tông theo?”

“Hải Châu là khu vực biên giới, cho dù các ngươi phái bao nhiêu nhân thủ tới đó cũng khó mà chiếm giữ lâu được. Bây giờ bát đại phái không ai để Tứ Hải tông vào mắt, nếu lúc này Mộc Khôi tông có thể đưa ra tình hữu nghị, dùng danh nghĩ không quên đồng minh, bồi dưỡng Tứ Hải tông, như vậy là có thể danh chính ngôn thuận nhận được lượng lớn khu vực tài nguyên của Hải Châu. Như vậy vừa được cái danh đại nghĩa lại vừa được lợi ích thực tế.”

Nguyên Mục Dã gật đầu lia lịa, cực kỳ tán thành.

Đây chính là chiến tranh ủy nhiệm, chẳng qua trong thế giới này chỉ có Ninh Dạ quen thuộc với phương thức này, cho dù y đã dạy Hắc Bạch thần cung, đám tu sĩ đầu đầy tiên pháp kia cũng chỉ dùng xong là quên, không thèm để ý.

Đối với bọn họ mà nói, nắm giữa thực lực cường đại mà còn phải đi tính toán, chẳng khác nào khinh nhờn lực lượng.

Theo ý Ninh Dạ, bát đại phái tranh đoạt lợi ích tại Hải Châu, chắc chắn không tránh được tranh đấu, khiến hiềm khích càng ngày càng sâu. Lúc này Mộc Khôi tông giơ cao khẩu hiệu hải Châu tự trị và Hải Châu trung lập, để Hải Châu thoát ly khỏi bát đại phái, đồng thời để Tứ Hải tông chia bớt một phần lợi ích của Hải Châu cho bát đại phái, cứ như vậy sẽ tạo thành cục diện chia cắt.

Nhưng trong bóng tối, Mộc Khôi tông lôi kéo và nâng đỡ Tứ Hải tông, mượn ưu thế địa chủ, vừa ngấm ngấm chiếm lợi ích ở Hải Châu, vừa tương đương với nhận được một phần lực lượng của Yên Vũ lâu.

Cứ như vậy, cái gọi là bốn bốn giao chiến, phái yếu trung lập, thực tế Tứ Hải tông là quân cờ ngầm, có thể phát huy tác dụng đặc biệt trong thời khắc then chốt.

“Ý tưởng không tệ, nhưng còn chưa đủ.” Nguyên Mục Dã nói.

Lực lượng của Tứ Hải tông vẫn quá yếu, chút vốn liếng ấy dùng làm quân cờ ngầm còn được, nhưng muốn lật ngược tình thế thì còn hơi kém.

Ninh Dạ nói: “Thế nên ta mới nói cho các ngươi chuyện Yên Vũ lâu. Đợi sau khi Lưu Kim toa hoàn thành, Hắc Bạch thần cung sẽ phái người tới Yên Vũ lâu. Đến lúc đó Mộc Khôi tông có thể nhân cơ hội mai phục.”

“nhưng chúng ta không có Lưu Kim toa, Hạo Thiên môn sẽ không chế tạo cho chúng ta.”

“Thanh Lâm.”

“...”

Mộc Khôi tông đã biết chưởng giáo Mộc Khôi tông Thanh Dương Tôn Giả có đại đệ tử là Viên Thanh Sơn, thật ra chính là Thanh Lâm của Thiên Cơ môn năm xưa, điều này không phải Ninh Dạ nói mà là Phong Ma Vũ làm bại lộ.

Chẳng qua Mộc Khôi tông giả vờ không biết, cũng không chủ động liên lạc với Thanh Lâm.

Vì trong mắt họ, Thanh Lâm chẳng qua chỉ là may mắn được Ninh Dạ trợ giúp mới có ngày hôm nay, dẫu sao giá trị cũng không bằng Ninh Dạ.

Giờ Ninh Dạ lại nói toạc ra, Nguyên Mục Dã cười nói: “Ngươi nói đúng, Thanh Dương Tôn Giả có thể giúp chúng ta chế tạo Lưu Kim toa.”

Nghĩ vậy, Nguyên Mục Dã mới cảm thấy kế hoạch này khả thi.

Lôi kéo Tứ Hải tông, tập kích Hắc Bạch thần cung, đánh trọng thương đại năng của Hắc Bạch thần cung, sau đó lại có được trọng bảo của Yên Vũ lâu và đạo cảnh Tuyền Cơ... Đợi đã, hình như trong chuyện này có gì đó không đúng?

Nguyên Mục Dã nhìn Ninh Dạ: “Ngươi từ bỏ đạo cảnh Tuyền Cơ dễ dàng như vậy à?”

Ninh Dạ trừng mắt với hắn: “Ta bảo ta từ bảo lúc nào? Sao nào, các ngươi không thể đặt tranh chấp sang một bên và cùng phát triển à?”