Chương 793 Họp bàn bí mật 1
“Hả?”
“Đương nhiên, bọn chúng chết hết rồi.” Ninh Dạ mỉm cười.
Nguyên Mục Dã thầm căm tức: “Ngươi đang uy hiếp chúng ta?”
“Không, ta chỉ nói cho các ngươi biết, ông đây đủ lông đủ cánh rồi!” Ninh Dạ lạnh nhạt nói.
Câu trả lời này rất bá đạo, khiến Nguyên Mục Dã cũng phải ngạc nhiên, một lát sau mới nói: “Ngươi chỉ là một Vạn Pháp trung kỳ mà dám nói mình đủ lông đủ cánh rồi? ’
“Không sai, nhưng từ Vạn Pháp trở xuống, ta không sợ bất cứ ai. Vô Cấu thì tuy ta không đánh được nhưng ta chạy được. Trời đất bao la, ta đi đâu cũng được, muốn hại ta? Ngươi có thể thử xem. À, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, ta đếm ba tiếng, đếm xong ta sẽ đi. Nguyên Mục Dã, nếu ngươi có thể tóm được ta, ta sẽ nghe theo bố trí của ngươi. Ba, hai, một...”
Nói xong Lưu Thương kính trên tay Ninh Dạ lóe sáng, người đã biến mất.
Nguyên Mục Dã không thể phát hiện ra Ninh Dạ đã đi đâu, càng không nói tới ra tay ngăn cản.
Mẹ nó, sao tên này lại thành Quân Bất Lạc rồi?
Một lát sau mới thấy trên mặt hồ xuất hiện một hàng chữ: “Nghĩ kỹ xem nên nói chuyện với ta ra sao rồi tới nơi này tìm ta.”
❖ ❖ ❖
Nửa canh giờ sau.
Thiên Tú các.
Ninh Dạ nằm trong một khuê phòng, được một mỹ nữ hầu hạ.
Nguyên Mục Dã hóa thành ông lão đi vào trong phòng.
Ninh Dạ vẫy tay, cô nương kia lui ra ngoài.
Ninh Dạ thản nhiên nói: “Giờ đã nói chuyện được chưa?”
Nguyên Mục Dã hừ một tiếng nói: “Được lắm, bây giờ bản lĩnh của ngươi tiến bộ không ít, những thứ khác không đề cập tới chứ bản lĩnh thoát thân đã có vài phần hỏa hầu của Quân Bất Lạc. Là Vô Thiên thần độn của hắn à?”
Ninh Dạ nhếch mép: “Khác với hắn, ngươi đừng có hỏi. Đằng nào bây giờ ta cũng không sợ bại lộ thân phận. Nếu Mộc Khôi tông muốn hợp tác với ta thì có thể bàn. Muốn uy hiếp thì không có cửa.”
Nguyên Mục Dã gật đầu: “Được, vậy đầu tiên cứ nói suy nghĩ của ngươi đi.”
Lúc này Ninh Dạ mới nói: “Nếu Yên Vũ lâu đã bị hủy, thế cục ba ba đã bị phá. Theo ý ta, chẳng thà Mộc Khôi tông từ bỏ triệt để thế cục hiện tại, gia nhập phe Vạn Hoa cốc, Cực Chiến đạo.”
“Cái gì?” Nguyên Mục Dã ngớ người: “Thế Long Dương phủ thì sao?”
“Đương nhiên là gia nhập phe khác.”
“Không thể nào!” Nguyên Mục Dã lập tức hiểu ý Ninh Dạ: “Ngươi định tạo thế cân đối mới?”
‘Thế cân đối mới?” Ninh Dạ cười phá lên: “Không thể nào. Hoàn toàn ngược lại, đại chiến sắp bắt đầu rồi...”
Tiền đề khiến chiên tranh bùng nổ, không phải chênh lệch thực lực lớn giữa đôi bên mà hoàn toàn ngược lại, là chênh lệch thực lực đôi bên không lớn nhưng đều cảm thấy mình có ưu thế, có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Trước đây là thế cục ba ba.
Bất cứ hai bên nào giao tranh cũng có thể khiến phe thứ ba được lợi, vì vậy chiến sự không thể nổ ra.
Một khi Cửu Đại phái biến thành cục diện bốn đấu bốn, thế thì tình hình lại ngược lại.
Vì như vậy mang ý nghĩa cho dù đôi bên đánh nhau tới ngươi chết ta sống cũng không có kẻ khác tới hái quả cây, không còn nỗi lo về sau, dũng khí mạo hiểm sẽ tăng vọt lên.
Chẳng qua chỉ là đánh cược một lần mà thôi, ai sợ ai chứ.
Mà ở tiên giới, chiến tranh cũng không phải chuyện xấu.
Dẫu sao thì tài nguyên cũng chỉ có hạn.
Đại chiến cắt giảm nhân khẩu, phân phối lại tài nguyên, vốn là một loại tuần hoàn.
Vạn năm qua Trường Thanh giới không có trận đại chiến nào ra dáng, kết quả là số lượng tu tiên giả quá nhiều, đã có cảm giác người đông sinh họa.
Cực thịnh tất suy.
Dấu hiệu đại chiến đã xuất hiện từ sớm, Yên Vũ lâu bị diệt vừa vặn là ngòi dẫn cho trận đại chiến này.
Chẳng qua theo như suy nghĩ của Mộc Khôi tông nên là Long Dương phủ và Mộc Khôi tông sáp nhập với phe Vạn Hoa cốc, lấy năm chọi ba.
Nhưng hiển nhiên Ninh Dạ sẽ không đồng ý, Hắc Bạch thần cung cũng không đồng ý.
Ninh Dạ đã nói: “Mộc Khôi tông và Hắc Bạch thần cung đã như nước với lửa, chắc chắn sẽ không liều mạng với Hắc Bạch thần cung, còn quan hệ giữa Long Dương phủ và Thánh Vương các cũng rất tệ, thời gian qua hai bên giao tranh sinh tử không ít lần. Chuyện chuyển chiến tranh thành tơ lụa nói thì đơn giản nhưng lúc nào chẳng muốn người khác chịu uất ức làm lợi cho bản thân. Thực ra nếu đã không làm được, cần gì phải cưỡng cầu?”
Nguyên Mục Dã nhìn Ninh Dạ: “Thực lực của Hắc Bạch thần cung rất cường đại, bốn đấu bốn, chúng ta không chắc chắn.”
“Có ta ở đây, các ngươi sợ cái gì? Hiện giờ Hắc Bạch thần cung đang dồn sức lực vào Yên Vũ lâu, bọn họ đang cố gắng bố trí bí cảnh giả, chế tạo Lưu Kim toa. Điều này cũng khiến bọn họ quên đi một chỗ.”
“Chỗ nào?”
“Hải Châu.”
Nguyên Mục Dã hừ một tiếng: “Ta còn tưởng ngươi nói tới nơi nào chứ. Hiện tại thế lực ở Hải Châu suy yếu, đã chẳng còn uy hiếp gì. Bát đại phái không quên nơi này, đều phái người đến.”