← Quay lại trang sách

Chương 805 Ăn cả đôi bên 2

“Yên Vũ lâu ở trên trời, nó có chạy được đâu, chúng ta có thể đổi cách khác để tranh thủ. Nhưng cơ hội diệt trừ lượng lớn cao thủ của đối phương lại không nhiều.”

Hai mắt Phong Đông Lâm sáng rực lên: “Không sai! Đúng là như vậy.”

Trước đây Hắc Bạch thần cung muốn bố trí đặt bẫy còn phải nghĩ trăm phương ngàn kế dụ dỗ đối phương bị lừa, chỉ sợ đối thủ cài người vào phe mình, tiết lộ cơ mật.

Nhưng lần này Hắc Bạch thần cung thật sự muốn bảo vệ Hàn Cực sơn, ngược lại khiến những môn phái có gián điệp ở Hắc Bạch thần cung lại tin tưởng rằng Hàn Cực sơn có giá trị rất lớn.

Một cái bẫy đã hình thành, còn câu nệ vào kế hoạch lúc đầu thì đúng là ngu xuẩn.

Ninh Dạ nói vậy khiến Phong Đông Lâm tỉnh ngộ, lập tức đứng thẳng người lên: “Ta tới nói với chưởng giáo luôn đây.”

Được Ninh Dạ nhắc nhở, cách làm của Hắc Bạch thần cung lập tức thay đổi.

Bọn họ không ngăn cản đối thủ tới Hàn Cực sơn nữa mà ngược lại tăng cường trận pháp tấn công ở nơi đó, bố trí một cạm bẫy kinh thiên động địa, quyết tâm chôn giết đại năng tinh anh của đối thủ.

Nhưng có một số việc, bọn họ cũng không ngờ tới.

Ngày thứ bảy trở lại Cửu Cung sơn.

Ninh Dạ lại thấy người của Mộc Khôi tông.

Lần này là Tử Lão.

Tử Lão trực tiếp nói: “Chuyện Hàn Cực sơn, Hắc Bạch thần cung tính toán ra sao?”

Môn phái khác thì không biết chứ Mộc Khôi tông hiểu rất rõ Hàn Cực sơn chỉ là một mồi nhử.

Thế nhưng Mộc Khôi tông luôn giả vờ không biết, còn không nói cho ba phái khác, cho nên mới có chuyện Cực Chiến đạo bừng bừng hứng thú chạy tới tìm bảo bối.

Ninh Dạ kinh ngạc nhìn Tử Lão: “Ngươi Niết Bàn rồi? Tập hợp đủ Ngũ Sát vân? Tốc độ còn nhanh hơn tưởng tượng của ta.”

Tử Lão ừ một tiếng: “Gần đây tông môn phân phối một ít tài nguyên cho ta, giúp ta thăng cấp sớm.”

Tử Lão có thể thăng cấp từ trước nhưng vẫn kiềm chế chính là định tập hợp đủ Ngũ Sát vân.

Xét thấy đại chiến sắp tới Mộc Khôi tông rất cần một vị đại lão mới giữ vững tình hình, cho nên phân phối tài nguyên giúp cho Tử Lão.

Vị đại lão Niết Bàn vừa thăng cấp này không có vẻ kiêu căng của đại năng đỉnh cấp, vẫn tự mình tới gặp Ninh Dạ.

Theo lời hắn chính là ông đây và Ninh Dạ có quan hệ tốt, ta tự liên hệ thì hiệu quả tốt nhất.

Thực tế với thực lực hiện tại của hắn, cho dù không có lý do đó, hắn muốn làm gì thì Mộc Khôi tông cũng không ngăn cản.

Ninh Dạ cười nói: “Đây cũng là chuyện đáng chúc mừng.”

“Giờ có thể nói kế hoạch Hàn Cực sơn chưa?”

Ninh Dạ cũng không giấu giếm, thuật lại y nguyên những gì mình hiến kế cho Hắc Bạch thần cung.

Tử Lão nghe xong cũng chấn động: “Thật độc ác. Nếu kế này của ngươi thành công, bốn phái chúng ta sẽ tổn thất nghiêm trọng. Không được, ta phải lập tức trở về thông báo cho các nơi.”

Ninh Dạ lười biếng nói: “Thông báo? Báo thế nào? Nói với người của Vạn Hoa cốc, Cực Chiến đạo và Thánh Vương các, chúng ta biết chuyện Hàn Cực sơn là giả từ lâu rồi, chẳng qua có tư tâm nên trước đây không nói cho các ngươi?”

Tử Lão ngớ người.

Ninh Dạ tiếp tục nói: “Sau đó bọn họ hỏi lại, thế sao ngươi biết? Các ngươi lại bán đứng ta? NHiều người biết, ai dám chắc có người bên này không, sau đó ta cũng toi đời?”

“...” Tử Lão không nói gì.

Sau khi suy nghĩ lão mới nói: “Thế ngươi nói xem nên làm thế nào?”

Ninh Dạ đứng dậy nhìn ra bên ngoài: “Cục diện bốn chọi bốn đã hình thành, Trường Thanh giới nhất định phải suy nghĩ lâu dài, không chỉ suy nghĩ làm sao thắng được đối thủ, thậm chí còn phải nghĩ làm sao thắng được đồng minh.”

Ánh mắt Tử Lão híp lại: “Ý ngươi nói...”

“Lấy ví dụ, nếu có ngày nào đó Hắc Bạch thần cung, Hạo Thiên môn, Thái Âm môn và Long Dương phủ bị bốn phái các ngươi tiêu diệt, đến lúc đó bốn phái còn lại tự xử ra sao? Sẽ chia đều thiên hạ hay lại nổi lên tranh chấp mới?”

Tử Lão hiểu ý y, tập trung suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Nếu chúng ta thắng đại chiến, cũng có thể nổi lên tranh chấp mới nhưng khả năng lớn nhất là tạm ngừng chiến tranh sau đó... căn cứ theo thế lực từng bên mà phân chia lãnh địa.”

Nói tới đây, Tử Lão đã hiểu: “Cho dù tương lai nội bộ có chiến tranh hay không, dẫu sao cũng có tranh giành ở mức độ nhất định.”

“Không sai!” Ninh Dạ nói: “Hơn nữa đến lúc đó sẽ là nắm đấm của ai lớn thì người đó càng có lý.”

Nói tới đây, Ninh Dạ lại mỉm cười: “Các ngươi không muốn vạch trần sự tồn tại của ta, không muốn nói ra chuyện Hàn Cực sơn, không phải cũng vì vậy ư? Đồng minh là cần thiết, nhưng không thể thật lòng. Dẫu sao thì lợi ích của bản thân mới là quan trọng nhất.”

Tử Lão nói: “Nếu người của ba phái tổn thất quá nhiều tại Hàn Cực sơn sẽ tạo thành bất lợi cho tình hình chung. Đến lúc đó cho dù Mộc Khôi tông ta trở thành lớn nhất cũng không ngăn được bốn phái.”

"