Chương 806 Đêm trước đại chiến 1
“Cho nên mới cần hy sinh hai bên. Ta ở đây làm gì? Không phải để giúp các ngươi à?” Ninh Dạ tới gần: “Hiện tại có hai chiến trường, một ở Hàn Cực sơn, còn một ở Hải Châu.”
Tử Lão đã hiểu ý y: “Ý ngươi nói...”
“Bỏ qua Hàn Cực sơn, tập trung vào Hải Châu. Hàn Cực sơn chết bao nhiêu người của quý liên minh thì để bên Hải Châu chết bấy nhiêu người. Đằng nào thì, không phải người của Mộc Khôi tông chết là được.”
Tử Lão ngây dại.
Ngươi ác thật đấy!
Đầu tiên bẫy đám người Cực Chiến đạo, quay đầu lại thì hãm hại Hắc Bạch thần cung, diệt cả hai bên, ăn sạch trắng đen!
Then chốt nhất là Mộc Khôi tông biết bị bẫy nhưng vẫn phải chủ động vươn cổ ra cho chém.
Vì Ninh Dạ nói rất có lý.
Tám phái giao chiến, chủ yếu là đạt được thắng lợi, thứ yếu là bản thân trở thành bên được lợi lớn nhất.
Mà kế hoạch của Ninh Dạ, hiển nhiên khiến Mộc Khôi tông thành bên được lợi lớn nhất.
Làm gì có lý do từ chối!
Chỉ có một vấn đề.
Tử Lão nói: “Ngươi lấy gì bảo đảm bên Hàn Cực sơn tổn thất bao nhiêu người thì bên Hải Châu có thể vớt lại bấy nhiêu?”
“Cái này thì không ai đảm bảo được, chỉ có thể bàn bạc kỹ càng, chúng ta phối hợp. Nếu đã là hai chiến trường một thua một thắng, vậy thì phải sắp chết một chút, phân bố hai đầu. Bên Hàn Cực sơn nhất định phải thắng, thế thì để Hắc Bạch thần cung và Long Dương phủ trở thành kẻ thắng. Bên Hải Châu thì để Hạo Thiên môn và Thái Âm môn qua đó. Lần này chúng ta ra tay từ bọn họ, bên phía các ngươi là Mộc Khôi tông và Vạn Hoa cốc phụ trách Hải Châu, còn Thánh Vương các và Cực Chiến đạo làm kẻ thua. Nói lại thì tình cảm giữa các ngươi và Long Dương phủ vẫn còn, coi như nể mặt Long Dương phủ. Hơn nữa người của Long Dương phủ giết tu vi, chắc cũng ra sức hơn một chút.”
“Vạn Hoa cốc... ta nghe nói ngươi có giao tình với họ?”
“Chỉ là giao tình với cá nhân mà thôi, đứng trước đại thế thì cá nhân là vô nghĩ. Đương nhiên trong trường hợp có thể ta cũng giúp một tay.”
Tử Lão gật đầu: “Thế thì bây giờ chúng ta cần làm gì, bố trí ra sao?”
Ninh Dạ nhe răng cười: “Chuyện này không khó khăn gì đối với ngươi, đúng không?”
Tử Lão hừ một tiếng.
Đúng vậy, với thân phận địa vị của hắn hiện tại, hoàn toàn không khó.
“Thế ngươi định làm sao để Hạo Thiên môn và Thái Âm môn thua?”
“Bây giờ Thanh Lâm đã thăng cấp lên Vô Cấu, là đệ tử đắc ý của chưởng giáo Hạo Thiên môn - Thịnh Thiên Liễu. Nếu hắn tới đó là có quyền chỉ huy. Địa vị của Tân Tiểu Diệp trong Thái Âm môn không cao bằng Thanh Lâm sư huynh nhưng cũng không phải là thấp. Lại có ta và Long Quang sư huynh, Tứ Hải tông âm thầm giúp sức... Tử Lão tiền bối, trong tình huống như vậy còn không chơi được Hạo Thiên môn và Thái Âm môn; thế thì Mộc Khôi tông còn tồn tại tiếp được không?”
Tử Lão suy nghĩ rồi nói: “Cũng được. Vậy chúng ta chờ ngươi ở Hải Châu.”
Nói xong Tử Lão đã biến mất.
Nhìn Tử Lão đi khỏi, Ninh Dạ lại thở dài, chìm vào suy tư.
Những lời y nói vừa rồi hoàn toàn không khoa trương.
Còn bây giờ y cần suy nghĩ làm sao để tăng cường lợi ích cho bản thân.
Nói chính xác hơn, không phải lợi ích của mình mà là của Vân Tuyệt môn.
Là Thiên Cơ môn tương lai, Vân Tuyệt môn cũng cần phát triển một chút.
Sau khi hoàn thành giao dịch Đông Phong quan, thật ra Vân Tuyệt môn đã chuyển ra khỏi Vân Tuyệt cổ địa, đi tới Đông Phong quan.
Dù sao bọn họ cũng lấy Vân Tuyệt cổ địa ra trao đổi với Thái Âm môn.
Còn trong Vân Tuyệt môn, hiện tại một nửa số người là của Mộc Khôi tông. Bọn họ dùng thân phận đệ tử Vân Tuyệt môn, giả mạo người của Thái Âm môn, lại tiến vào đạo cảnh Vạn Cố liễu.
Nửa còn lại là đệ tử Vân Tuyệt môn thật sự được Trì Vãn Ngưng phát triển.
Đa số họ có tu vi bình thường, phần lớn mới là cảnh giới Hoa Luân.
Nhưng bọn họ lại là “Thiên Cơ môn” tương lai.
Ninh Dạ muốn cho Vân Tuyệt môn cơ hội thăng cấp, thế thì không thể để bọn họ đặt mình bên ngoài cơn lũ chiến trường này.
Chiến tranh là tử vong, cũng là cơ hội!
Vì vậy sau khi suy nghĩ, cuối cùng Ninh Dạ vẫn đưa tin cho Trì Vãn Ngưng, bảo cô lập tức mang theo thuộc hạ trung thành tới Hải Châu.
Dưới bố trí bí mật của Ninh Dạ, một trận đại chiến lan tới toàn bộ Trường Thanh tiên giới, hai chỗ chiến trường đã gióng trống khua chiêng chuẩn bị.
Nửa năm sau.
Kinh Đào đảo.
Nơi này ở khu vực trung ương Hải Châu, từng lệ thuộc vào một môn phái.
Bây giờ môn phái đó đã tiêu vong, thay vào đó là một cảnh tượng hoang vu.
Cư dân trên đảo đã đi sạch, diện tích trên đảo không lớn, bây giờ đã bị tu sĩ Hạo Thiên môn và Thái Âm môn chiến cứ.
Còn trên một hòn đảo khác cách Kinh Đào đảo hơn một ngàn dặm, Liệp Lộc đảo, chính là địa bàn của Mộc Khôi tông và Vạn Hoa cốc.
"