← Quay lại trang sách

Chương 810 Lập công 2

Cho nên trong trận chiến tranh tiên giới này, Vân Tuyệt môn lại trở thành thế lực hiếm thấy có thể đứng ngoài.

Nhưng không ngờ lần này vị phó môn chủ của Vân Tuyệt môn lại tự mình dẫn người tới.

Tuy đều là kẻ yếu.

Thời khắc này Cảnh Vô Châu cười nói: ” Tức là ngươi định hợp tác với ta?”

Thư Vô Ninh cười nói: “Chuyện Đông Phong quan khiến tình cảnh Vân Tuyệt môn hiện giờ khá lúng túng. Vô Ninh cảm thấy làm cỏ đầu tường không phải lựa chọn tốt. Mà chúng ta từng hợp tác chặt chẽ với Thái Âm môn, vì vậy nếu muốn tiếp tục hợp tác, đương nhiên cũng phải ưu tiên lựa chọn Thái Âm môn.”

“Thế thì Điền Viễn Trung nên đích thân tới đây.”

“À, đây là suy nghĩ của Vô Ninh chứ không phải ý nghĩ của Điền môn chủ. Ngài cũng biết mà, thật ra tính cách Điền môn chủ rất lười nhác, ánh mắt thiển cận, chỉ muốn được đến đâu hay đến đấy. Ta cũng chẳng có cách nào, đành dẫn theo mấy người khá trung thành với ta đến nhờ vả ngài.”

Cảnh Vô Châu cười nói: “Sao lại tìm ta?”

Thư Vô Ninh trợn mắt nhìn hắn: “Ngài muốn nghe nói thật hay nói dối?”

“Đương nhiên là nói thật.”

“Lời nói thật sẽ không dễ nghe đâu.”

“Nói nghe thử mới biết dễ hay không.”

Thư Vô Ninh bèn nói: “Vì ngài không nhìn được.”

Sắc mặt Cảnh Vô Châu sầm xuống.

Nhưng hắn lại hiểu ý Thư Vô Ninh: “Ta nghe nói ngươi là một mỹ nhân, sao nào, cảm thấy ta mù lòa không nhìn thấy gì thì sẽ không có ý đồ với ngươi? Phải biết bên cạnh ta cũng có kiều thê mỹ thiếp đấy.”

Thư Vô Ninh sắc mặt ấm ức nói: “Đã nói trước là lời nói thật không dễ nghe rồi mà. Dù sao nếu Vô Ninh là người lợi dụng nhan sắc của mình, chắc đã làm từ lâu rồi. Bây giờ chỉ là muốn tận tâm tận lực cho Thái Âm môn, nếu Thiên Yêu nhất quyết muốn thân thể Vô Ninh, vậy Vô Ninh đành đi thôi.”

Cảnh Vô Châu bèn nói: “Mắt ta không thấy được gì, đẹp xấu với ta cũng là vô nghĩa. Tuy ngươi là mỹ nhân nhưng chưa chắc ta đã thiếu thốn gì. Nếu ngươi đã nói rõ như vậy, cũng tốt thôi. Từ nay trở đi, ngươi cứ theo ta.”

Thư Vô Ninh mặt mày tươi cười: “Đa tạ thượng tiên ưu ái. Đúng rồi, lần này chúng ta tới đây còn một phát hiện nho nhỏ, không khéo có thể dâng cho Thiên Yêu một phần đại lễ.”

“Nói nghe thử.”

“Vùng biển Tây Bắc có người của bên Vạn Hoa cốc đang bày trận.”

Cảnh Vô Châu hừ một tiếng nói: “Ta còn tưởng có chuyện gì. Vạn Hoa cốc liên thủ với Mộc Khôi tông bố trí Vạn Hoa Thiên Thụ trận, bên phía chúng ta cũng đang bố trí Tam Thần trận, mọi người đều đang chuẩn bị, có gì lạ đâu. Thời gian này để phá hoại đối phương và bảo vệ bên mình, hai bên giao chiến đâu chỉ một hai lần.”

“Nhưng lần này lại khác, hình như là một trong Cửu Hoa trận.”

“Hả?” Cảnh Vô Châu lập tức chấn động.

Vạn Hoa Thiên Thụ trận là đại trận phòng hộ của Vạn Hoa cốc, dõi mắt khắp Trường Thanh giới cũng coi như tiếng tăm lừng lẫy, mà nòng cốt của nó chính là Cửu Hoa trận.

Biết đối phương đang bố trí Vạn Hoa Thiên Thụ là một chuyện, biết vị trí mắt trận then chốt ở đâu lại là chuyện khác.

Thời gian này mọi người ngươi tới ta đi, vô số trận chiến quy mô nhỏ, không chỉ cản trở đối thủ, trì hoãn tốc độ bày trận của đối thủ, đồng thời còn tìm kiếm mắt trận nòng cốt then chốt, để chuẩn bị cho chiến đấu phía sau.

Nếu Thư Vô Ninh nói thật, đúng là một tin tức rất quan trọng.

Cảnh Vô Châu lập tức nói: “Chuyện này khá lớn, ta cần bẩm báo lên trên!”

Thư Vô Ninh lại nói: “Thế lực phụ trách nơi đó chỉ là một môn phái cỡ trung, thực lực bình thường, nếu chúng ta có thể tự giải quyết, công lao này rất lớn mà vẫn là của chúng ta.”

“Hả?” Trong lòng Cảnh Vô Châu hơi động: “Vị trí mắt trận quan trọng như vậy mà chỉ phái một môn phái cỡ trung đi xử lý?”

“Tốt xấu gì thì người ta cũng có một vị cường giả Vô Cấu trấn thủ. Chẳng qua sư thúc của ta cũng vừa đạt tới Vô Cấu, không đến mức phải sợ. Có điều bên kia còn có mười hai tên Vạn Pháp, trong số những người ta mang theo lại thiếu mất lực lượng trung kiên.”

Cảnh Vô Châu cười ha hả: “Vạn Pháp thì đơn giản, bản tọa có thể điều động. Nếu ngươi nói thật, đây đúng là công lao rất lớn.”

Thư Vô Ninh cười nói: “Vân Tuyệt môn không cần công lao, tất cả đều là công lao của Vô Châu thượng yêu.”

Hiển nhiên Cảnh Vô Châu có thể ôm tất cả công lao lên người mình.

❖ ❖ ❖

Ba ngày sau, một tin tức được đưa về.

Vùng biển Tây Bắc, một mắt trận mà Vạn Hoa cốc bố trí bị phá hủy, Huyền Ưng môn phụ trách bảo vệ chết sạch không còn một ai.

Tin tức đưa về, hai phái đều khiếp sợ.

Trong chiến đấu quy mô nhỏ, có lẽ đây là tổn thất lớn nhất mà Vạn Hoa cốc và Mộc Khôi tông từng gặp phải.

Ngược lại bên phía Hạo Thiên môn và Thái Âm môn hoan hô rầm trời.

Trận đầu kết thúc, cứ như đang dự báo chiến sự tương lai.

"