← Quay lại trang sách

Chương 819 Dịch chuyển 2

Lại dịch chuyển hắn về trong trận.

Ngự Phong Tử thấy vậy cũng giật nảy mình: “Xin hỏi Ninh sứ, đây là thủ đoạn gì?”

“Độn thuật thôi, ngươi chưa thấy bao giờ à?” Ninh Dạ hỏi ngược lại.

Ngự Phong Tử cười lúng túng: “Độn thuật trong thiên hạ đa số là dùng trên người mình, không mấy ai dùng được cho người khác như Ninh sứ.”

Cái này thì đúng.

Vấn đề là độn thuật của Ninh Dạ được tăng cường sau khi lĩnh ngộ Nguyên Cực Thần Quang, Côn Lôn kính, Diêu Quang kính các, đã lên tới đạo cảnh, đâu phải hạnh thường.

Ninh Dạ đã có suy nghĩ, nếu y muốn bộc lộ tài hoa trên thế giới này, y cũng buộc phải thể hiện một chút bản lĩnh.

Có một số bản lĩnh không tiện thể hiện, nhưng có một số thì có.

Bản lĩnh dịch chuyển người khác vừa vặn là thể hiện được.

Thứ nhất y có Lưu Thương kính và Nguyên Cực Thần Quang, độn pháp có xuất xứ, không cần giải thích, không cần lo bị nghi ngờ. Thứ hai dịch chuyển người khác cũng đặt căn cơ cho tương lai y chiến thắng cường địch. Sau này gặp phải kẻ theo lý thuyết mình không địch nổi thì dịch chuyển hắn vào trận pháp. Cũng coi là một thủ đoạn tuyệt sát.

Vừa không thể hiện mình quá trâu bò, vừa thuận lợi hoàn thành những nhiệm vụ chiến đấu vượt cấp.

Vì vậy Ninh Dạ nói: “Hơn hai mươi người vừa rồi cũng chết như vậy.”

Hả? Ngự Phong Tử ngớ người, có thấy ai bị đưa vào trận pháp đâu, trận pháp vừa khởi động mà?

Nhưng dưới ánh mắt Ninh Dạ, hắn lập tức hiểu ra, cười bồi nói: “Đúng đúng, Ninh sứ tu thành thần công cái thế, có thể... dịch chuyển trong phạm vi nhất định...”

“Phạm vi hai mươi dặm, cùng cảnh giới.” Ninh Dạ nói.

“Có thể dịch chuyển người cùng cảnh giới vào trận pháp trong hai mươi dặm gần đó, rõ ràng là sát chiêu.” Ngự Phong Tử cười nói, nghĩ thầm hai mươi dặm cũng không phải là ngắn, ngươi giấu tài đã là hai mươi dặm, thực tế lên tới bao nhiêu?

Sau đó lại nhìn về phía sau: “Thế thì hòa thượng Đại Đức này...”

“Đương nhiên là các ngươi tự kéo hắn vào, liên quan gì tới ta.”

“Đúng đúng!” Ngự Phong Tử vội nói.

Hắn biết Ninh Dạ làm vậy là che giấu lực lượng bản thân, bằng không những cường giả Vô Cấu mà biết mình có thể bị dịch chuyển, chắc chắn sẽ né tránh Ninh Dạ, ít nhất cũng phải cách vị trí có trận pháp xa một chút.

Nhưng trong lòng lại không nhịn được hiếu kỳ, nhỏ giọng nói: “Ninh sứ có thể dịch chuyển Niết Bàn không?”

“Hả?” Ninh Dạ liếc mắt nhìn hắn.

Ngự Phong Tử lúng túng cười cười, quay đầu lại quát: “Các ngươi nghe thấy rồi đấy! Vừa rồi Ninh sứ chỉ dịch chuyển hơn hai mươi tu sĩ Vạn Pháp kia vào trong trận pháp giết chết. Còn hòa thượng Đại Đứ này... Mẹ nó, hắn lại ra rồi...”

Trong trận hòa thượng Đại Đức lại lao ra, lao thẳng về phía xa như một luồng sáng.

Nhưng Ninh Dạ lại lóe lên bên cạnh hòa thượng Đại Đức. Hòa thượng Đại Đức đã có chuẩn bị, lật tay đánh ra một thần thông tuyệt sát, Ninh Dạ lại như không cảm giác, tóm lấy hòa thượng Đại Đức, lại ném hắn về trong trận.

Mọi người thấy vậy thầm kinh hãi.

Ngự Phong Tử quát lớn: “Đây là tất cả mọi người chúng ta đồng loạt xuất thủ, vây chết hòa thượng Đại Đức trong trận, hiểu chưa?”

“Đã hiểu!” Mọi người đồng thanh hô.

Đồng thời tự thôi miên mình quên đi cảnh tượng kinh khủng vừa rồi.

Thật không thể tưởng tượng nổi, một đòn toàn lực của Vô Cấu mà hoàn toàn không cảm giác?

Tới tu sĩ Vô Cấu cũng chẳng làm được như vậy?

“Giết hết đám hòa thượng ở đây trước đã!” Ngự Phong Tử hô lớn.

Tất cả mọi người đồng thời xuất thủ, không để một ai chạy thoát.

Hòa thượng Đại Đức lao ra ngoài ba lần, nhưng mỗi lần đều bị Ninh Dạ ném về.

Cuối cùng chính hắn cũng tuyệt vọng, đành thở dài bất đắc dĩ, tự sát mà chết.

Tới đây, Kim Quang tự đã bị diệt sạch.

Ngự Phong Tử đi tới bên cạnh Ninh Dạ: “Chúc mừng Ninh sứ, vừa tới đã lập đại công cho thần cung. Chẳng qua...”

“Chẳng qua làm sao?”

“Kim Quang tự còn một người chạy thoát.”

“Ngươi nói hòa thượng Nhược Ngu ấy à? Không sao, hắn chỉ là tu sĩ Vạn Pháp, ta dịch chuyển hắn đi cũng là đương nhiên.”

“Nhưng khoảng cách đó... không phải hai mươi dặm?”

“Không sao.” Ninh Dạ khẽ gật đầu trả lời: “Thứ ta muốn chỉ là giết càng nhiều đối thủ. Giấu giếm thực lực mới có thể phát huy tác dụng. Cho dù bọn chúng biết bản tọa có thể dịch chuyển càng xa, thậm chí có thể dịch chuyển Vô Cấu cũng không coi là lừa gạt gì cả. Dẫu sao ngủ đông cũng chỉ để bộc phát!”

Lần này Ninh Dạ không nói dối.

Y giấu giếm chuyện ở đây chỉ là để săn giết càng nhiều cao thủ chứ không phải để lừa Hắc Bạch thần cung.

Trước đây Ninh Dạ cần dùng đầu óc, tính toán để lấy lòng thần cung.

Nhưng bây giờ Ninh Dạ hy vọng dựa vào lực lượng, dựa vào tu vi.

Tu tiên giả, dẫu sao vẫn phải dùng nắm tay để có tiếng nói.

Trận chiến ở Lạc Cơ hạp, Kim Quang tự bị diệt sạch, khiến Cực Chiến đạo và Thánh Vương các đều giật mình, còn sau khi biết là Ninh Dạ xuất thủ, ai cũng bó tay.

"