Chương 818 Dịch chuyển 1
Số lượng mảnh vỡ Bất Diệt tuyền mà Ninh Dạ thu thập được chỉ bình thường, Bổ Thiên thuật cũng chỉ được phân nửa, nhưng muốn giải chú pháp cấp bậc Vạn Pháp cũng đủ.
Đồng thời, Ninh Dạ ném ra mấy viên Nguyên Từ thạch.
Chỉ thấy từng vòng xoáy lưỡng nghi đột nhiên sinh ra, chẳng khác nào từng lỗ đen, cuốn mọi người vào trong vòng xoáy.
Đồng thời Ninh Dạ lại vận huyền công, giơ cao lưỡi đao ánh sáng sắc sợ chém mạnh xuống. Chỉ thấy cung điện xa hoa dồn dập tan vỡ, hóa thành vô số luồng sáng tuôn tào.
Vẫn là Ngưng Quang Thành Nhận, chẳng qua lần này y chuyển hóa thành bộ ảo cảnh thành nguyên liệu thi triển, uy lực tăng vọt, trong vòng xoáy lưỡng nghi đã hóa thành biển máu.
“Đốt!”
Lại có người cao giọng hô, ra là hòa thượng nào đó của Kim Quang tự đang dùng pháp thuật kết hợp lực lượng của tất cả mọi người chống lại thế công của Ninh Dạ.
Nhưng làm sao Ninh Dạ lại để bọn họ liên hợp lại được, y hừ một tiếng nói: “Thử như vậy là gần đủ rồi, Thiên Cơ, ngươi tới thử xem.”
“Đang chờ câu này.” Một tiếng cười khằng khặc quái dị vang lên, tiếp đó trên bầu trời có một cánh tay con rối khổng lồ, mọc ra đầy gai xương sắc bén xé gió đánh ra, ầm ầm đập xuống dưới.
Một quyền giáng xuống như núi đè.
Xác chết la liệt khắp nơi.
Từng ánh sáng nguyên thần bắn ra.
Ninh Dạ siết chặt quyền, vòng xoáy lưỡng nghi co chặt, vặn xoắn giết chết tất cả nguyên thần của đám người.
Trong lúc Ninh Dạ giao đấu trên bầu trời, hòa thượng Đại Đức cũng giao chiến với Trịnh Thần Vân.
Một chọi một thì hòa thượng Đại Đức không sợ đối thủ.
Nhưng Trịnh Thần Vân dẫn theo tu sĩ Vạn Pháp của ba bốn phái cùng công kích, hòa thượng Đại Đức không thể chiếm thượng phong. Cũng may hắn không định giết địch mà chỉ ngăn cản.
Thần thông hộ thể Phật môn được thi triển tới cực hạn, ngăn cản đòn thế của Trịnh Thần Vân, còn cao giọng cười nói: “Trịnh Thần Vân, Ninh Dạ tự tìm đường chết, chắc chắn khó sống. Ngươi nên suy nghĩ kỹ lưỡng xem lát nữa về báo cáo lên bên trên thế nào đi!”
Nghe hắn nói vậy, Trịnh Thần Vân tức giận tới muốn hộc máu.
Ninh Dạ đang là tâm phúc của Hắc Bạch thần cung, còn là lão đại của Ngự Phong Tử, nếu y xảy ra chuyện, không chỉ Liệt Phong môn mất đi chỗ dựa, Hắc Bạch thần cung còn gây sự với hắn.
Trong lòng đã tức giận tới cực điểm, hắn hô to với Ngự Phong Tử: “Ngươi còn chưa tới xem thử à?”
Ngự Phong Tử thầm nghĩ, bên kia có tới hơn hai mươi Vạn Pháp, cho dù ta vượt qua chướng ngại nhưng cũng làm gì được? Thêm một kẻ chịu chết?
Nhưng gương mặt lại mỉm cười, miệng nói: “Chưởng giáo không cần kinh hãi, ta hiểu rõ tính cách của Ninh sứ, tuy thích mạo hiểm nhưng chưa bao giờ làm chuyện gì không chắc chắn. Nếu Ninh sứ dám đơn đả độc đấu với nhiều người như vậy, chắc chắn có chỗ dựa.”
Câu này chỉ là qua loa cho xong chuyện, nhưng sau khi nói xong hắn cũng thấy có thể.
Dù sao lúc trước hắn từng bị Ninh Dạ cảnh giới Hoa Luân bắt nạt, còn biết khi Ninh Dạ giao chiến với Nhược Ngu hoàn toàn không dùng thủ đoạn sở trường của mình.
Với ảo thuật của hắn... Ừm, có thể, có thể lắm.
Nửa thật nửa giả, tự lừa dối mình, đằng nào thì lão già này cũng không chịu chạy tới xem thử.
Trịnh Thần Vân biết tính cách của lão già này, nghe hắn nói thì êm tai thật đấy nhưng căn bản là không đáng tin. Có điều Trịnh Thần Vân cũng chẳng có cách nào, đã bắt đầu suy nghĩ tiếp theo nên làm sao để khắc phục hậu quả.
Hắn không phải hoang mang quá lâu, đã nghe trên không trung có một giọng nói vang lên: “Ơ? Bao lâu rồi mà các ngươi vẫn chưa giải quyết xong à?”
“Ninh Dạ?” Trịnh Thần Vân vui mừng nhìn Ninh Dạ: “Sao lại là ngươi? ’
Hòa thượng Đại Đức thì cả kinh: “Bọn họ đâu? ’
“Đương nhiên là chết rồi!” Ninh Dạ đã hạ xuống: “Xem ra bọn họ muốn hạ ngươi còn phải mất một ít thời gian. Nếu thế để ta giúp một tay.”
Nói xong Ninh Dạ đã chụp về phía Đại Đức.
Đại Đức vừa kinh hãi vừa phẫn nộ, dẫu sao bản thân cũng là tu sĩ Vô Cấu, sao tên Ninh Dạ này... không đúng, hình như vừa rồi hắn nói thật...
Hòa thượng Đại Đức đổi công thành thủ, che chắn quanh người tới mức gió thổi không lọt.
Nhưng Ninh Dạ không công kích mà trực tiếp xuất hiện bên cạnh hòa thượng Đại Đức, quát lớn: “Đi!”
Rồi vận dụng độn pháp, trực tiếp chuyển hòa thượng Đại Đức vào trong trận pháp phía sau.
Cho dù không có Côn Lôn kính, hiện tại Ninh Dạ cũng có thể dịch chuyển tu sĩ cấp Vô Cấu.
“Còn không khởi động!” Ninh Dạ quát lớn.
Trịnh Thần Vân như ngủ mơ mới tỉnh, đã phát động trận pháp.
Trận pháp chưa hoàn thành xong, nhưng đã có thể phát huy một phần công dụng.
Trịnh Thần Vân khởi động trận pháp, đồng thời giết vào trong trận.
Đúng lúc này ánh sáng vàng lóe lên, không ngờ hòa thượng Đại Đức lại rời khỏi trận pháp.
Không biết hắn dùng thủ đoạn gì.
Nhưng ngay khi hắn vừa xuất hiện, Ninh Dạ lại xuất hiện: “Về!”
"