Chương 828 Thay thế
""Đáng tiếc."" Ninh Dạ thở dài.
Bảo bình này có thể hút nguyên thần, tác dụng thần kỳ, nhưng đáng tiếc chỉ có tứ phẩm, không chống được bao lâu trước nguyên thần Vô Cấu.
Cũng may Ninh Dạ đã trở lại Hàn Cực sơn, tiện tay ném cái bình vào một chỗ trong trận.
Vừa rơi vào trận, cái bình đã vỡ nát, nguyên thần của Lạc Hoa Thượng Nhân bay ra.
Nhưng lần này hắn muốn chạy lại muôn vàn khó khăn.
Trận pháp khởi động, trực tiếp khống chế nguyên thần Lạc Hoa Thượng Nhân, một loạt tu sĩ dồn dập lao tới.
Không ít người còn lấy làm lạ: Thế này là sao? Tự nhiên trong trận lại xuất hiện một nguyên thần cường đại.
Có người biết về Ninh Dạ thấy vậy cũng giật cả mình: Mẹ nó, Ninh Dạ, ngươi mang cả một nguyên thần cường giả Vô Cấu về đây?
Trong lòng kinh hãi nhưng hạ thủ không hề lưu tình.
Lạc Hoa Thượng Nhân gầm thét điên cuồng: ” Ta sai rồi, ta xin đầu hàng! Ta biết rất nhiều bí mật của Thánh Vương các!”
Nghe hắn nói vậy, trong lòng mọi người hơi động.
Ninh Dạ đã nói: “Giết hắn, ai bảo vệ hắn tức là đối đầu với ta.”
Tên chó má này “khinh bạc” mình, cho dù thế nào cũng không thể để hắn sống sót.
Nhưng nghĩ tới nam nhân mặt trắng, Ninh Dạ lại thấy đau đầu.
Bí mật này... chắc không giữ nổi.
Chuyện Ninh Dạ giết chết Bạch Tùng Nguyệt thành công, tiện thể còn diệt trừ một cường giả Vô Cấu nhanh chóng lan truyền.
Đặc biệt là lần này y chỉ đem về một nguyên thần Vô Cấu, so với đem một Vô Cấu hoàn chỉnh về thì công huân bị chiết khấu ít hơn nhiều, kết quả là Ninh Dạ trực tiếp vượt lên trở thành đệ nhất trên Công Huân bảng.
Công Huân bảng có thể đổi pháp bảo, nhưng Ninh Dạ không hứng thú với pháp bảo, chỉ muốn quyền lực.
Thần Cơ đường, phó đường chủ thứ hai.
“Làm tốt lắm, diệt trừ Bạch Tùng Nguyệt cũng giúp Hắc Bạch thần cung ta bớt lo.” Phong Đông Lâm vỗ vai Ninh Dạ nói: “Ngươi muốn được thưởng ra sao?”
“Bỏ hai chữ dự bị là được.” Ninh Dạ cười nói.
Phong Đông Lâm cười ha hả: “Thế thì không được, quy củ vẫn là quy củ. Phó đường chủ thứ hai của Thần Cơ đường không phải có công lao là đảm nhiệm được mà còn phải có thực lực trận đạo tương ứng. Phương diện này thì ngươi không mạnh lắm.”
Trận đạo của Ninh Dạ rất mạnh nhưng trước giờ không thể hiện. Chẳng qua phù trận tương thông, Ninh Dạ cũng thể hiện đôi chút, nhưng trong Hắc Bạch thần cung thì không phải xuất chúng.
Thế thì ta để lộ tiếp.
Ninh Dạ thầm thở dài.
Y nói: “Gần đây có nghiên cứu.”
“Ồ? Ta tưởng ngươi nghiên cứu đạo tắc hệ Quang chứ. Độn thuật của ngươi không tệ, đặc biệt là dịch chuyển được cả cấp bậc Vô Cấu. Nếu giao thủ trong trận địa của ngươi, ngay cả ta cũng có thể bị ngươi vây giết.”
Ninh Dạ trả lời: “Đây là nguyên nhân vì sao ta muốn trở thành phó đường chủ. Ta có thể đưa người vào trong trận, nhưng chưa chắc Hắc Bạch đại trận đã phối hợp với ta. Còn nhớ lần đầu tiên ta làm vậy, hòa thượng Đại Đức trốn ra tới ba lần. Đương nhiên trong đó có nguyên nhân trận pháp chưa hoàn thiện, nhưng cũng vì ta không thể khống chế đại trận, không thể dịch chuyển đối phương tới vị trí thích hợp. Nếu có thể khống chế, chọn vị trí chuẩn xác, hiệu quả sẽ càng tốt.”
“Ồ.” Phong Đông Lâm vuốt cằm: “Đây cũng là lý do hợp lý. Đúng rồi, ngươi đã thu hồi viên Hắc Bạch kỳ tử ở chỗ Bạch Tùng Nguyệt chưa?”
Ninh Dạ gật đầu, nhưng không lấy ra.
Phong Đông Lâm hiểu tâm tư của y, cười nói: “Thằng nhóc nhà ngươi còn định giấu làm của riêng với ta à? Lấy ra.”
Ninh Dạ không tình nguyện lấy Hắc Bạch kỳ tử ra.
Phong Đông Lâm nhận lấy, đánh một cấm chế lên quân cờ.
Sau đó hắn đưa cho Ninh Dạ: “Hắc Bạch kỳ tử ứng với Hắc Bạch trận, mỗi quân cờ đều có huyền diệu, có thể dùng để phát động trận pháp. Ta đã bố trí cấm chế trên quân cờ này, thông qua nó, ngươi có thể hiểu được toàn bộ tình huống bên trong Hắc Bạch đại trận, thậm kích khởi động một phần uy lực của trận pháp.”
Ninh Dạ lại không vừa ý: “Nghe ý ngài, ta không thể làm phó đường chủ?”
Tuy là Phong Đông Lâm đang giúp hắn, nhưng hiển nhiên bản thân việc này nói nên rằng Ninh Dạ không được làm phó đường chủ.
Đây cũng là điều Ninh Dạ không hiểu, tuy trên Công Huân bảng đưa ra đãi ngộ là dự bị, nhưng Ninh Dạ tin với thực lực danh vọng và cống hiến của mình, không lý nào lại trượt.
Phong Đông Lâm thở dài: “Vị trí này bị Kiều Nhật Quang ngắm rồi.”
Kiều Nhật Quang?
Ninh Dạ nhớ lại, người này là đệ tử của Vệ Xuân Nguyên, tu tiên hơn một trăm năm, cũng coi là tiền bối, giờ là Vạn Pháp đỉnh phong, tinh thông trận đạo.
Người này mạnh hơn Chu Thủy Tiền, nhưng tư chất không quá cao, chẳng qua phụ thân từng là công thần của Hắc Bạch thần cung, đã cứu mạng Vệ Xuân Nguyên vì vậy trở thành môn hạ của Vệ Xuân Nguyên. Đồ đệ của các đại lão hoặc có quan hệ máu mủ, hoặc tư chất cực tốt, hoặc bối cảnh cực kỳ thâm sâu.
"