← Quay lại trang sách

Chương 827 Cướp đoạt, tan thành tro bụi 2

” Biểu hiện của Hắc Bạch thần cung hết sức bất thường, đáng tiếc, các ngươi nhất quyết đòi ta ra tay giết Lý Huyền Cơ, nếu cho ta thêm chút thời gian, điều tra rõ tin tức rồi mới ra tay, có lẽ sẽ không bị động đến vậy.”

Nam nhân mặt trắng nói: “Địa vị của ngươi trong Long Dương phủ có hạn, trong thời gian ngắn không thể điều tra thêm tin tức. Để ngươi ra tay cũng vì Lý Huyền Cơ gây ra quá nhiều phiền phức cho chúng ta. Trước mắt đừng quan tâm tới mấy chuyện này, việc cấp bách hiện tại là nắm lấy bí cảnh. Các chủ đã điều Ảnh Vụ chu tới, một khi sử dụng là có thể đi vào bí cảnh.”

Bạch Tùng Nguyệt tiếp tục lắc đầu: “Đây cũng là điều mà ta thấy khó hiểu, nếu Ảnh Vụ chu có thể xuyên qua Hàn Cực bí cảnh, vì sao Hắc Bạch thần cung lại phải gióng trống khua chiêng mời Hạo Thiên môn giúp mình chế tạo Lưu Kim toa?”

Giả chính là giả.

Hắc Bạch thần cung chế tạo bí cảnh giả để che giấu mục đích thật sự đối với nhu cầu về Lưu Kim toa, đương nhiên không thể khiến bí cảnh cường hãn như cương sát trên tầng trời. Mấy ngày nay Long Dương phủ và Cực Chiến đạo thí nghiệm liên tục, đã đưa tới kết luận là Ảnh Vụ chu có thể đi qua khu vực này, căn bản không cần tới cấp bậc Lưu Kim toa.

Bạch Tùng Nguyệt đang suy nghĩ lại nghe “A” một tiếng.

Ngẩng đầu nhìn lên thì thấy nha hoàn kia đã lăn khỏi vòng tay Lạc Hoa Thượng Nhân, ngã xuống dưới đất, đang run run rẩy rẩy nhìn Lạc Hoa Thượng Nhân.

Bạch Tùng Nguyệt bất mãn: “Lạc Hoa Thượng Nhân.”

Lạc Hoa Thượng Nhân cười ha hả nói: “Biết rồi biết rồi. Các ngươi cứ bố trí, ta nghe lệnh là được.”

Nghe vậy Bạch Tùng Nguyệt mới cúi đầu nói: “Cho dù ta từng động tay động chân, uy lực của Hắc Bạch đại trận vẫn không thể coi thường. Ta cảm thấy cách đi theo Tốn vị vẫn quá nguy hiểm, theo ta thấy chúng ta nên đi theo Trung cung, sau đó tới Cấn vị... Ơ?”

Bạch Tùng Nguyệt đột nhiên im lặng, giật mình ngẩng đầu dậy.

Hai người đều thấy hắn nhìn nha hoàn với vẻ quái dị, lấy làm khó hiểu, đồng thanh hỏi: “Sao vậy?”

Bạch Tùng Nguyệt nhìn nha hoàn nói: “Ngươi đang sợ hãi?”

Nha hoàn cúi đầu im lặng.

Bạch Tùng Nguyệt nhìn nha hoàn: “Nếu ta nhớ không lầm, thượng nhân, vừa rồi ngài nói sau khi chơi đùa xong sẽ giết cô ta?”

Lạc Hoa Thượng Nhân ngạc nhiên: “Đúng!”

Bạch Tùng Nguyệt quan sát kỹ lưỡng nha hoàn: “Ngươi một tay ôm ngực, một tay bảo vệ hạ thân, tuy sắc mặt sợ hãi nhưng xem dáng vẻ phòng bị này rõ ràng sợ bị Lạc Hoa đùa bỡn chứ không sợ bị giết. Dáng vẻ sợ hãi của ngươi không đúng lắm!”

Nghe hắn nói vậy, hai người còn lại cũng ý thức được không đúng.

Đúng rồi, nha hoàn này nghe Lạc Hoa Thượng Nhân nói chơi đùa xong sẽ giết mình, lẽ ra phải sợ chết, nhưng biểu hiện của cô ta có nhìn thế nào cũng không giống đang lo chuyện sống chết mà chỉ cố gắng tránh không bị Lạc Hoa Thượng Nhân sờ soạng.

Điều này trái với lẽ thường.

Cường giả Vô Cấu dẫu sao cũng là Vô Cấu, hai người cảm thấy khác thường, khế thế lập tức bộc phát, đã tỏa thần thức ra.

Ninh Dạ thở dài một tiếng: “Cuối cùng vẫn lộ sơ hở. Đáng chết, thời gian không đủ!”

“Muốn chết!” Lần này không dùng thần thức, ba người đều ý thức được không ổn.

Hai tên Vô Cấu đồng thời ra tay nắm lấy Ninh Dạ, Bạch Tùng Nguyệt lại lập tức phóng thích vòng phòng hộ bảo vệ bản thân.

Nhưng ngay lúc vòng phòng hộ của hắn dâng lên, trong tay Ninh Dạ đã xuất hiện một vòng xoáy màu đen.

Y mỉm cười: “Nổ!”

Bạch Tùng Nguyệt chỉ cảm thấy thân thể rung chuyển, trong người đột nhiên có năng lượng khổng lồ bốc lên, tựa như một quả cầu nổ tung. Nhưng Ninh Dạ đã sử dụng ảo thuật, trực tiếp che đậy ánh sáng, khiến hắn như bị một loại chú pháp nào đó giết chết.

Đồng thời Ninh Dạ tiện tay vỗ một cái, đã cướp sạch mọi thứ trên người Bạch Tùng Nguyệt.

Hắc Bạch kỳ tử tới tay.

“Tùng Nguyệt!” Nam nhân mặt trắng và Lạc Hoa Thượng Nhân đồng thời hét lớn.

Năng lượng cuồng bạo đã quét qua xung quanh.

Sau đó Lạc Hoa Thượng Nhân phát hiện trong thân thể mình cũng có năng lượng bộc phát, biết không ổn.

Dẫu sao hắn cũng là cường giả Vô Cấu, lập tức phản ứng lại, nguyên thần bay ra.

Chỉ thấy tiếng nổ ầm ầm vang lên, thân thể đã bị phá hủy, khiến Lạc Hoa Thượng Nhân lòng đau như cắt.

Nam nhân áo trắng gầm lên chụp vào Ninh Dạ.

Ninh Dạ đã dùng Quang Độn rời khỏi, giơ tay lấy một bảo bình ra, chỉ về phía nguyên thần của Lạc Hoa Thượng Nhân. Nguyên thần của Lạc Hoa Thượng Nhân xoạt một tiếng bị hút vào.

Tiếp đó thân hình Ninh Dạ lóe lên, đã biến mất không còn bóng dáng.

Thấy cảnh này, làm sao nam nhân mặt trắng còn không hiểu là ai.

“Ninh Dạ!” Hắn gầm lên điên cuồng, nhưng kẻ địch đã biến mất không còn tăm hơi.

Khi xuất hiện trở lại, Ninh Dạ đã ở Hàn Cực sơn.

Nhìn bảo bình trong tay, chỉ thấy bảo bình đã xuất hiện một vết nứt, hiển nhiên không chống đỡ được bao lâu.

"