← Quay lại trang sách

Chương 833 Long Giáp vệ 2

Đây mới là là then chốt.

Vấn đề là, rốt cuộc nó ở đâu?

Côn Lôn kính không ở đây, trong lúc nhất thời Ninh Dạ cũng không biết nên tìm kiếm ở đâu.

Đang lúc suy nghĩ, lại thấy trong Lưu Thương kính đã bắt đầu chiến đấu.

Ra là Long Dương phủ phát hiện đối thủ xâm nhập, dồn dập xuất kích đối địch, nhưng Cửu Đinh Kim Giáp trận chưa khởi động, hiển nhiên phải xác nhận có cá lớn mắc câu thì mới vận dụng.

Lần đại chiến này, tất cả đều trong kế hoạch của Ninh Dạ. Cực Chiến đạo, Thánh Vương các không biết gì mà chui vào tròng, chắc chắn phải thua, điểm khác biệt chỉ là trả giá bao nhiêu.

Ninh Dạ không hứng thú với kết quả đã được định sẵn, y chỉ muốn biết mảnh vỡ Luyện Yêu tháp nằm đâu. Cho dù hỏa phù đưa tin thông báo cho y kẻ địch đã đến, y cũng không có thời gian để ý.

Lúc này đang suy nghĩ, Ninh Dạ lẩm bẩm: “Thứ quan trọng như vậy chắc không để xa, bằng không khó mà phát huy tác dụng. Tốt nhất là ở chỗ không ai chú ý, vì vậy tuyệt đối không ở những vị trí quan trọng. Nhưng cũng phải phòng ngừa vạn nhất, không phải ai cũng có thể vào... Nếu là ngươi, ngươi cảm thấy ở nơi nào là thích hợp nhất?”

“Tịnh phòng!” Thiên Cơ lập tức nói. (nhà vệ sinh)

Nó vẫn chưa quên lần trước Ninh Dạ gõ trần nhà tịnh phòng của Thiên Tú các, kiếm được chỗ tốt.

Ninh Dạ lắc đầu cười khổ: “Không phải chỗ này. Vị trí bí mật đặt bảo vật then chốt như vậy, muốn phát huy tác dụng thì không thể bẩn thỉu như vậy được, hơn nữa buộc phải ở trong trận, nếu không cũng khó mà phát huy tác dụng.”

Thanh Lâm bật thốt lên: “Thế thì ở vị trí Tử Môn.”

“Hả?” Ninh Dạ ngẩn ra, lập tức tỉnh ngộ: “Không, sẽ không phải Tử Môn. Tử Môn là vị trí sinh tử, dùng để vây giết, không thích hợp. Ta biết rồi, Luyện Yêu tháp ứng với vị trí trung tâm, vị trí trung tâm là trung dung, không sinh không tử, là thích hợp nhất. Chắc chắn là chỗ này!”

“Thế thì tới đó cướp mảnh vỡ Luyện Yêu tháp thôi!” Tinh La và Thiên Cơ vui mừng.

“Không!” Ninh Dạ lại lắc đầu: “Đại chiến sắp tới, chúng ta không thể động thủ, bằng không sẽ làm lỡ đại kế!”

“Thế thì làm thế nào?”

Ninh Dạ đang suy nghĩ, lại thấy một bóng người lướt qua Lưu Thương kính.

Dung Thành!

Cho dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi thấy lượng lớn tu sĩ Long Dương phủ chi chít lao tới, Dung Thành vẫn thầm mắng một câu.

Cực Chiến đạo và Thánh Vương các rõ là lũ óc heo, biết rõ Hàn Cực bí cảnh có vấn đề mà còn cố xông vào.

Không phải đám người này có mưu lược kiệt xuất gì mà là quen ngồi trên chỗ cao, không coi ai ra gì, dẫn tới coi trời bằng vung, tin rằng thực lực tuyệt đối có thể càn quét tất cả.

Bọn họ vốn không quan tâm Hàn Cực bí cảnh có cạm bẫy hay không, chỉ đơn giản là tự phụ rồi ngang nhiên giết tới.

So với Ninh Dạ, đám người này đơn thuần như mớ rau xanh.

Nếu không phải bây giờ mình là Dung bỏ chạy, cho dù có Ninh Dạ chiếu cố, hắn cũng không muốn tới cái nơi quỷ quái này.

Bây giờ trong Hàn Cực bí cảnh, ngoài thì có mây độc che phủ, Hắc Bạch đại trận phong tỏa, trong thì có tu sĩ Long Dương phủ lao ra ồ ạt, hai đại tiên môn như con ruồi lao thẳng tới, rõ là tự chui vào lưới.

Dung Thành biết hôm nay chắc chắn hai đại tiên môn phải chết một đám lớn.

Còn điều mà hắn quan tâm là làm sao vớt được lợi lộc.

Đang lúc suy nghĩ, đột nhiên nghe tiếng Ninh Dạ truyền âm: “Tới trung môn.”

“Ninh Dạ?” Dung Thành vui mừng: “Cuối cùng ngươi cũng nổi lên rồi? Ngươi đang ở đâu?”

“Ngươi không cần quan tâm ta đang ở đâu, bây giờ ngươi tới ngay trung môn, đúng rồi, tốt nhất mang một cường giả Vô Cấu theo.”

“Mẹ nó!” Dung Thành mắng: “Ta có tư cách gì mà mang cường giả Vô Cấu theo.”

“Nói dối đi, tùy tiện bịa lý do nào đó. Đằng nào ở đó có chỗ tốt, lúc then chốt không khéo còn có thể cho ngươi lập công.”

Nghe y nói vậy, Dung Thành cũng động tâm: “Được!”

Giống như Ninh Dạ, Dung Thành cũng là loại không thấy có lợi không chịu dậy sớm, nghe tới chỗ tốt là lập tức có cách.

Hắn trực tiếp chạy tới chỗ một tu sĩ, nhắc tới cũng trùng hợp, chính là nam nhân mặt trắng lúc Ninh Dạ giết Bạch Tùng Nguyệt.

Dung Thành nói: “Cố Tùng tiên trưởng, Long Dương phủ ẩn nấp ở đây, có thể thấy Hàn Cực bí cảnh là một cái bẫy. Ta nghi ngờ bọn chúng đã chuẩn bị sẵn Cửu Đinh Kim Giáp trận, chỉ chờ phát động.”

Tên Cố Tùng kia thi triển tiên pháp ép lui đối thủ rồi nhìn Dung Thành: “Thế thì sao? Bên trên tự có cách, ngươi không cần bận tâm.”

Cách gì? Có mà làm bừa? Con mẹ nó, ngươi cứ khoác lác đi!

Dung Thành thầm phỉ nhổ nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Bên trên có ý nghĩ của bên trên, nhưng bên dưới cũng phải tự nghĩ cho mình. Trước đây thuộc hạ xuất thân từ Thiên Tinh môn, cũng khá am hiểu thuật cơ quan cấm chế, hiểu được đôi chút về Cửu Đinh Kim Giáp trận.”

"