Chương 834 Món khai vị 1
“Ồ?” Rốt cuộc câu này cũng khiến Cố Tùng hứng thú: “Ngươi có ý gì?”
Dung Thành há miệng nói: “Cửu Đinh Kim Giáp trận tuy chủ yếu dùng người, nhưng cũng có trận cơ, mà trong số các trận cơ, có không ít vị trí chất đầy tài nguyên quý giá...”
Hắn cố ý nhấn mạnh hai chữ tài nguyên, Cố Tùng tinh thần chấn động: “Thế thì sao?”
Dung Thành nói: “Nhân lúc Cửu Đinh Kim Giáp trận còn chưa khởi động, đây đang là thời cơ. Nếu chúng ta có thể vào nơi then chốt, không chỉ phá được đại trận của kẻ địch mà còn vớt được không ít chỗ tốt!”
Trong lúc nói chuyện giọng điệu của hắn chân thành, ánh mắt tham lam, ngôn từ chuẩn xác, giọng điệu khẳng định chắc chắn.
Từ khi hợp tác với Ninh Dạ, Dung Thành biết muốn lừa dối thành công, quan trọng nhất không phải hoàn thiện lợi nói dối, là trọng yếu hơn là phải biểu diễn thật hoàn hảo.
Nếu nói Ninh Dạ là trường phái văn bản, thích chơi văn chương tới tận cùng, vậy thì Dung Thành là loại biểu diễn, lời nói thì tạm tạm, nhưng biểu diễn chân thực cảm động.
Cố Tùng bị giọng điệu tự tin và tham lam của hắn thu hút, lòng tham cũng nổi lên: “Có chắc không?”
Dung Thành ra vẻ cắn răng không cam lòng rồi hạ giọng nói: “Thuộc hạ xin thề trước tu vi tiền đồ của bản thân, chắc chắn nơi đó có lợi ích rất lớn.”
Câu này tuyệt đối không phải là giả, thật ra trung tâm trận pháp nào chẳng có chỗ tốt.
Chẳng qua nguy hiểm kèm theo lại là chuyện khác.
Nghe hắn nói vậy, quả nhiên Cố Tùng gật đầu: “Được, thế thì ngươi dẫn đường đi. Mấy người các ngươi theo ta!”
Tên này cũng cẩn thận, gọi cả ba tên Vạn Pháp hộ tống.
Đằng nào có nguy hiểm thì thuộc hạ lên, có lợi ích thì bản thân chiếm trước, nếu thật sự cần giết người diệt khẩu thì ba Vạn Pháp cũng không thành vấn đề.
Cứ như vậy, Dung Thành dễ dàng dẫn người đi vào.
Mới đi không được bao xa đã nghe gần đó vang lên tiếng chém giết, vô số chiến tốt xung phong tới, sát ý dấy lên ngập trời.
“Quả nhiên là Cửu Đinh Kim Giáp trận!” Cố Tùng hừ một tiếng nói.
Cuối cùng Cửu Đinh Kim Giáp trận cũng phát động, tức là cường giả trong Thánh Vương các và Cực Chiến đạo đã xuất thủ, thời khắc này chiến đấu chính thức thăng cấp.
Nhưng đám người ôm kế vặt lại không buồn để ý, đi vòng ra phía sau, theo sự chỉ dẫn của Dung Thành tiến thẳng tới trung môn.
Tuy trong lúc đó cũng gặp phải tu sĩ của Long Dương phủ, nhưng với thủ đoạn của đám người Cố Tùng, tất cả đều được giải quyết dễ dàng, nếu gặp cường địch thì Ninh Dạ cũng thông báo sớm cho họ.
Cả chặng đường không có gì nguy hiểm, chẳng bao lâu sau đã tới một khu rừng đá.
Trong rừng đá là mười hai bức tượng đá giáp vàng.
Thấy tượng đá giáp vàng, sắc mặt Cố Tùng trầm xuống: “Là Long Giáp vệ, chưa thức tỉnh, cẩn thận, đừng kinh động bọn chúng. Chúng ta đi vòng qua.”
Mười hai Long Giáp vệ, Cố Tùng không chắc mình đối phó được.
Dung Thành lại cười nói: “Hóa ra là thế. Ta còn không hiểu Long Dương phủ dùng cái gì giấu bảo bối của họ, hóa ra là dùng Long Giáp vệ. Đúng rồi, Long Giáp vệ thực lực cường đại, giỏi về liên thủ, nếu không có chỗ tốt thì ai mà chịu đối đầu với chúng. Chỉ cần ngụy trang bảo vật thành Long Giáp vệ, như vậy mọi người sẽ tự động né tránh. Cho dù có cường giả cũng chỉ chú ý tới địa điểm Long Giáp vệ bảo hộ chứ không chú ý tới bản thân Long Giáp vệ. Vì vậy bảo bối cơ mật trung tâm kia chắc đang nằm trên người Long Giáp vệ này.”
Cố Tùng kinh ngạc: “Ngươi nói cái gì?”
Dung Thành vung tay: “Không có gì, Cố Tùng thượng tiên, bảo bối nằm trong cơ thể đám Long Giáp vệ này. Ngươi có dám đánh một trận không?”
“Đùa gì thế?” Cố Tùng nổi giận: “Nơi này là chiến trường, cho dù ta thắng được bọn chúng cũng phải tiêu hao rất lớn, sau đó thì xử trí ra sao?”
“Thế thì phải xem chỗ tốt là gì.” Dung Thành nói xong đã tung ra một vật, chỉ cỡ hạt gạo, hạ xuống giữa mười hai tên Long Giáp vệ, chỉ thấy mười hai tên Long Giáp vệ đồng thời sống lại, cùng nhìn sang phía năm người.
Cố Tùng kinh hãi, đang định hô mọi người bỏ trốn, Dung Thành lại nói: “Thượng tiên mời xem, bọn chúng không tấn công.”
Hả?
Cố Tùng quay sang nhìn, quả nhiên mười hai tên Long Giáp vệ này không ra tay mà đứng yên tại chỗ, có vẻ như địch không ra tay thì ta cũng ở nguyên tại chỗ.
Dung Thành đã nói: “Long Giáp vệ mà phát động thì lập tức tiến tới, nhưng giờ vẫn đứng yên tại chỗ, trái với lẽ thường. Chắc chắn có chỗ khác lạ, thượng tiên, ngài không định thử một phen à?”
Thấy cảnh này, cuối cùng Cố Tùng cũng nhận ra Dung Thành nói đúng.
Mười hai Long Giáp vệ này thật sự có vấn đề.
Nghĩ tới đây, lòng tham lại bùng lên.
Cố Tùng gằn giọng nói: “Cùng ra tay theo ta, giết tên thứ ba bên trái trước.”
Người này tuy cẩn thận nhưng ánh mắt cũng cay độc, nhìn một cái đã nhận ra Long Giáp vệ thứ ba bên trái là trung tâm then chốt của trận pháp.
"