← Quay lại trang sách

Chương 851 Tà đạo 2

Nhưng hình như Hắc Viêm Ma Thần có hiểu biết về tà đạo. Ninh Dạ muốn thăm dò nên nói: “Ta sợ gì chứ. Có mảnh vỡ Tẩy Tâm trì cơ mà.”

Tác dụng của Tẩy Tâm trì là gột rửa nhân tâm, theo mức độ nào đó cũng gần với tà đạo, theo lý thuyết có thể bảo vệ Ninh Dạ.

Hắc Viêm Ma Thần lại cười nói: “Thiên Cơ môn dùng thuật thành đạo, nghĩ thì hay đấy, nếu ngươi có Tẩy Tâm trì hoàn chỉnh chắc có thể đối phó được. Nhưng ngươi chỉ nhận được mảnh vỡ, dựa vào đâu mà đòi chống lại nó? Sơ xuất chút thôi thì toàn bộ Thiên Cơ điện đều bị tà hóa.”

Thiên Cơ điện bị tà hóa?

Hóa ra thứ này không chỉ ảnh hưởng tới lòng người mà còn ảnh hưởng cả bảo vật? Thậm chí là thần vật như Thiên Cơ điện?

Ninh Dạ bị dọa nhảy dựng lên.

Nhưng bề ngoài vẫn bình tĩnh như giếng cổ: “Nó bị cấm chế vây khốn, không thể phát huy uy lực lớn nhất.”

Hắc Viêm Ma Thần hừ một tiếng nói: “Nhưng nếu ngươi muốn luyện hóa nó thì buộc phải lôi nó ra. Quái vật tà đạo này có đạo hạnh không thấp, xem ra ít nhất cũng là cảnh giới thứ sáu. Một khi nó thoát khốn, chỉ e trong Trường Thanh giới không ai kiềm chế được nó. Nhưng tình hình ở Trường Thanh giới đã thay đổi, cho dù nó là cảnh giới thứ sáu thật, thiên địa cũng không chứa chấp nó, cũng không cần lo lắng.”

“Thiên địa bất dung?” Ninh Dạ giật mình.

“Ngươi không biết cái này à?” Hắc Viêm Ma Thần cười khà khà quái dị: “Ngươi tưởng phi thăng là mục tiêu á? Không biết rồi, phi thăng cũng là bất đắc dĩ. Thế giới này chỉ có thể chịu được lực lượng của cảnh giới thứ năm, tới cảnh giới thứ sáu tu vi thông thiên là có thể phá cả thế giới, thiên địa làm sao chứa được? Đương nhiên là ngưng tụ tai ách giáng xuống người, ép phải rời khỏi, như vậy mới có thể tự vệ.”

Hóa ra là thế à?

Phi thăng không chỉ là mục tiêu mà còn là ép buộc!

Chẳng trách vĩnh viễn không có tiên nhân vượt ngoài cảnh giới, vì tu vi mà tới thì thiên địa bất dung.

Chuyện này cũng giống như nuôi thú trong lồng, con thú lớn dần, lồng thú nhỏ không chứa nổi nữa, nhất định phải đổi sang lồng sắt lớn hơn.

Còn Thiên Cơ môn sáng tạo ra Thiên Kiếp trận chính là làm ngược lại, đầu tiên dẫn động thiên tai, tác thành cho bản thân.

“Hóa ra là thế, hóa ra là thế.” Ninh Dạ lẩm bẩm: “Nhưng cho dù như vậy, nó vẫn có thể chống chọi một thời gian đúng không?”

“Đương nhiên rồi.” Hắc Viêm Ma Thần nói: “Một khi quái vật này xuất thế chắc chắn sẽ gây ra tai ương cho thiên hạ. Nếu ngươi diệt được nó, không khéo còn nhận được thiên địa khí vận.”

Tiêu diệt quái vật vì Trường Thanh giới, còn có thể nhận được thiên địa khí vận?

Lần trước nhờ phúc của Tử Lão, Ninh Dạ được đại khí vận vào người, sau đó thực lực tiến bộ mãnh liệt, chỉ tiếc khi đó tu vi của y còn thấp, tạm thời không chịu được nhiều hơn.

Nhưng bây giờ đã khác với lúc trước, tu vi của Ninh Dạ tiến bộ, có thể chịu được khí vận nhiều hơn lúc đó.

Hắc Viêm Ma Thần đã nói: “Nhưng với tu vi của ngươi bây giờ, muốn luyện hóa quái vật này cũng khá khó khăn, không thể tối đa hóa lợi ích. Nếu có thể dung nhập vào Chứng Đạo Ma Hài, đúng là có thể chậm rãi tiêu hóa, chẳng trách ngươi có suy nghĩ như vậy. Nhưng khó đấy, khó đấy!”

Ninh Dạ vốn chỉ định kiếm cớ, không ngờ cái cớ kiếm ra lại thành thật.

Y vội vàng nói: “Nhưng ngươi có cách đúng không?”

Hắc Viêm Ma Thần hừ một tiếng: “Đúng là ta còn nợ ngươi một khối Chứng Đạo Ma Hài, nhưng phương pháp dung nhập quái vật này vào Ma Hài không nằm trong khoản ta nợ ngươi.”

“Thế nếu ta không cần ngươi cho ta Chứng Đạo Ma Hài thì sao?” Ninh Dạ hỏi ngược lại.

“Không cần?” Hắc Viêm Ma Thần ngạc nhiên: “Thế ngươi lấy gì ra chứa đựng và luyện hóa nó? Đây là quái vật tà đạo, tà đạo là tuyệt đối không thể chạm vào, chỉ có tu vi cảnh giới thứ sáu của nó mới là có ý nghĩa.”

Ninh Dạ chỉ vào Cự Ma Thần khôi bên cạnh: “Ta còn nó cơ mà?”

Hắc Viêm Ma Thần đột nhiên nhớ ra tên này dung hợp Sát Lục Ma Cốt, bản thân là một món Chứng Đạo Ma Hài.

Mẹ nó!

Sao ta lại quên mất chuyện này, Hắc Viêm mắng thầm trong lòng.

Thật ra sau khi thấy thứ này hắn cũng cực kỳ động tâm, dù sao quái vật tà đạo có cấp bậc cảnh giới thứ sáu, là chí bảo thật sự, vì vậy định lừa gạt từ tay Ninh Dạ.

Không ngờ Ninh Dạ có đủ điều kiện thu phục thứ này, bỗng chốc lại thành vồ hụt, hắn ấp úng nói: “Cái này... Dùng thì dùng được, nhưng ngươi đang để thú nuôi của ngươi khống chế Cự Ma Thần khôi mà, nếu lại dung hợp thì...”

“Có thể vào được thì cũng có thể ra được, không sao.” Ninh Dạ cười híp mắt nói.

Thiên Cơ cũng gật đầu theo: “Đúng đúng, có thể đi ra. Cứ thu được đã rồi tính.”

Chỉ cần lấy được quái vật này, cho dù tạm thời không thể sử dụng nhưng chậm rãi nghiên cứu, có thể từ từ tiêu hóa lợi ích.