← Quay lại trang sách

Chương 857 Thánh nhân hàng thế 1

Ninh Dạ nghe vậy nhướn mày: “Đây không phải chuyện ta muốn.”

Khi Cực Chiến đạo tổng tấn công quy mô lớn, Ninh Dạ nghĩ đủ mọi cách ngăn cơn sóng dữ.

Giờ thấy tình hình ổn định, một khi đại năng của Hắc Bạch thần cung được điều động toàn bộ, Cực Chiến đạo sẽ gặp nguy hiểm, Ninh Dạ lại đổi ý.

Lần này y quay sang giúp Cực Chiến đạo.

Đằng nào thì mọi người đừng hòng được lợi, tình hình tổng thể nhất định phải cân đối.

“Chàng định làm thế nào? ’

Ninh Dạ cười khà khà: “Đừng vội, cứ đợi xem đã.”

Nói xong đã lắc mình vào trong trận.

Y dẫn Việt Trọng Sơn đi, vốn định lấy Cực Đạo việt rồi về tuyên bố Việt Trọng Sơn đã chết. Bây giờ tình hình đã ổn định, y không cần làm vậy nữa cho nên trực tiếp tới gặp Phong Đông Lâm.

Phong Đông Lâm thấy Ninh Dạ trở về, vui mừng nói: “Sao rồi?”

“Ta còn sống.” Ninh Dạ cười nói.

“Việt Trọng Sơn thì sao?”

Ninh Dạ nhún vai: “Làm sao ta biết được. Ta bị hắn đuổi tới mức lên trời không có đường, xuống đất không có cửa, chỉ có thể chạy lung tung khắp nơi. Sau đó hình như Việt Trọng Sơn bị thứ gì đó thu hút nên không đuổi theo ta nữa, ta mới chạy về được... Phong điện chủ, lần này ta đã dùng cả trăm tấm Thiên Lý Độn Quang phù đấy, ngài phải bồi thường cho ta.”

“Ngươi đã lập công lớn, cái đó là đương nhiên.” Phong Đông Lâm vỗ vai Ninh Dạ một cái.

Tuy Nhạc Tâm Thiện đã nói mình nghi ngờ Ninh Dạ, nhưng Phong Đông Lâm vẫn chọn tin tưởng Ninh Dạ.

Dù sao nếu Ninh Dạ là kẻ phản bội, thế thì lần này y không có lý do gì để đánh cược cả tính mạng dụ Việt Trọng Sơn đi.

Theo Phong Đông Lâm, Nhạc Tâm Thiện nghi ngờ Ninh Dạ là vì Ninh Dạ thần bí, cũng vì y giấu giếm làm của riêng. Nhưng một người giấu bảo vật làm của riêng không đáng sợ, quan trọng là có lòng tận trung vì tông môn hay không.

Bây giờ Ninh Dạ giấu làm của riêng nhiều mấy cũng vẫn là làm việc cho tông môn, nhiều lần lập công. Chính vì vậy Phong Đông Lâm không thấy suy nghĩ của Nhạc Tâm Thiện là đúng.

Lúc này trở lại trong trận, Ninh Dạ không biểu hiện ngông nghênh như lúc trước mà nhàn nhã tản bộ, đồng thời lẳng lặng chờ đợi.

Y chờ khoảng hai canh giờ.

Mây gió đột nhiên nổi lên ở phương xa, tiếng gió rít ầm ầm.

Phong Đông Lâm vui mừng ra mặt, vì vậy Ninh Dạ biết bọn Hà Sinh Mặc đã đến.

Ninh Dạ cười đắc ý, phát động chú pháp.

Khoảnh khắc sau lệnh bài nòng cốt của Long Dương phủ đã lặng lẽ rơi vào tay y.

“Phá!”

Khoảnh khắc sau liên kết của tất cả giáp vệ trong Kim Giáp trận đều bị gián đoạn.

Liên kết giáp vệ chính là mấu chốt phối hợp từ yếu thành mạnh, kết nối vừa đứt, ai nấy tự đánh, không thể phát huy uy lực liên thủ.

Vì vậy tình cảnh trong Hàn Cực bí cảnh lại thay đổi.

Cực Chiến đạo và Thánh Vương các vốn đang bị Long Dương phủ áp đảo, giờ lại phát hiện trận hình của đám giáp vệ đại loạn, lực uy hiểm giảm sút, ai nấy phấn chấn xuất thủ.

Lần này Long Dương phủ gặp xui xẻo nặng nề.

Xưa nay Long Dương phủ nổi tiếng là nhiều tu sĩ cấp trung và cấp thấp, pháp môn liên thủ là nòng cốt của họ, không còn thứ này thì Long Dương phủ chỉ là đống cát rời rạc, không phải địch thủ của đối phương, tình thế lập tức nghiêng sang một bên.

Một tu sĩ Vô Cấu thi triển đại thần thông, hơn trăm giáp vệ trước mắt lập tức chết thảm.

Kim Giáp vệ uy danh hiển hách của Long Dương phủ đột nhiên biến thành đống đậu hũ, bị quét sạch như bẻ gã cành khô.

Thấy cảnh này, Ninh Dạ không khỏi mắng chửi: “Mẹ nó, sao lại giòn thế?”

Theo suy nghĩ của Ninh Dạ, tốt nhất là trong trận chiến tranh tiên giới này mọi người đánh tới lưỡng bại câu thương, nhưng đồng thời tổn thất của Cực Chiến đạo và Thánh Vương các phải thật lớn, xác định thắng lợi cho Hắc Bạch thần cung, như vậy mới cân bằng tình hình với bên Hải Châu.

Nhưng dẫu sao y cũng thể nắm giữ tất cả mọi chuyện, bắt đầu từ khi Việt Trọng Sơn thống lĩnh người của Cực Chiến đạo đánh tới, rất nhiều chuyện đã vượt ngoài dự liệu của y, y chỉ có thể cố gắng hết sức.

Tình huống hiện tại là viện binh của Hắc Bạch thần cung sắp tới, chẳng mấy chốc Hắc Bạch thần cung sẽ chiếm ưu thế bên ngoài Hàn Cực bí cảnh. Còn trong Hàn Cực bí cảnh, Kim Giáp trận sụp đổ, khiến cho Long Dương phủ tổn thất nặng nề. Cứ như vậy, rất có thể tình hình sẽ trở thành hai bên đánh hòa, cuối cùng là Cực Chiến đạo và Long Dương phủ chịu tổn hất.

Cực Chiến đạo không còn Việt Trọng Sơn, Long Dương phủ thì mất đi trung khu nòng cốt Kim Giáp vệ.

Hắc Bạch thần cung lại bộc lộ uy phong trong trận chiến lần này, chiếm sạch ưu thế.

Đây không phải điều Ninh Dạ mong muốn, nhưng xem ra cũng chẳng có cách nào.

Tất cả đều như Ninh Dạ dư đoán.

Sau khi Kim Giáp trận tan vỡ, tình cảnh trong Hàn Cực bí cảnh lập tức thay đổi. Cực Chiến đạo và Thánh Vương các đã chiếm thượng phong.