← Quay lại trang sách

Chương 860 Lại bế quan 1

Trên Hàn Cực sơn.

Hà Sinh Mặc ngồi trên công đường: “Việt Trọng Sơn vẫn không có tin tức?”

Người ở dưới đáp lời là Ôn Tâm Dư, bây giờ cô đã là đường chủ Truy Phong đường, Tứ Cửu Nhân Ma, danh hiệu Đoạn Trường Phu Nhân.

Ôn Tâm Dư nói: “Đúng, bốn trăm hai mươi đệ tử trong đường đều được điều động, tra xét tin tức. Xác nhận Việt Trọng Sơn không về Liệt Châu cùng người Cực Chiến đạo. Thực ra người của Cực Chiến đạo cũng đang đi khắp nơi tìm kiếm Việt Trọng Sơn như chúng ta.”

“Bọn họ cũng đang tìm Việt Trọng Sơn?” Hà Sinh Mặc vuốt râu: “Rốt cuộc cái tên này đang giở trò quỷ gì? Ninh Dạ!”

“Có Ninh Dạ!” Ninh Dạ ra khỏi đám người.

Hà Sinh Mặc nói: “Thuật lại tỉ mỉ quá trình ngươi dẫn Việt Trọng Sơn rời khỏi đi.”

“Vâng.” Ninh Dạ đã bịa sẵn từ trước, chỉ chờ tới lúc này: “Tuy đệ tử có độn pháp nhưng dẫu sao tốc độ vẫn không bằng Việt Trọng Sơn. Vì vậy dọc đường đệ tử phải dựa cả vào Thiên Lý Độn Quang phù để thoát thân. Đây là bản đồ, trên đó là đường chạy trốn và những điện Độn Quang phù đưa đệ tử đi.”

Nói xong đã đưa bản đồ tới, bên trên chi chít những vị trí Ninh Dạ sử dụng Độn Quang phù.

Hà Sinh Mặc thấy vậy đã hoa hết cả mắt: Mẹ nó, ngươi vẽ cái quái gì thế?

Xem ra Ninh Dạ chuẩn bị sung túc, vạch rõ mỗi chỗ mình chạy trốn. Nhưng ngươi nói ta xem, con mẹ nó thế này nghĩ là gì?

Ta nhìn đống địa điểm ngươi sử dụng Độn Quang phù thì phân tích được cái quái gì?

Nhưng Hà Sinh Mặc không thể nói vậy mà chỉ có thể khen một câu: “Ngươi cũng cẩn thận thật, còn đánh dấu rõ ràng. Nhưng vì sao cuối cùng Việt Trọng Sơn không đuổi theo ngươi?”

Ninh Dạ trả lời: “Lúc đó Việt Trọng Sơn vẫn đang đuổi nhưng không biết vì sao phía đông xuất hiện dị tượng, sau đó Việt Trọng Sơn không đuổi theo nữa. Đệ tử phân tích, chắc là có dị bảo xuất hiện, giữa đệ tử và dị bảo, Việt Trọng Sơn chọn bảo bối.”

Trận chiến ở Tù Tiên cốc cũng kinh thiên động địa, còn dẫn phát cả Thiên kiếp, mọi người đều phát hiện. Nhưng tới miệng Ninh Dạ thì nhân quả lại đảo ngược, không phải vì Việt Trọng Sơn mà dẫn tới tất cả những điều này mà vì có chuyện này nên Việt Trọng Sơn bị dẫn đi.

Hà Sinh Mặc bèn nói: “Ta biết chuyện nơi đó, là ở Tù Tiên cốc. Trong lúc đang đại chiến, Tù Tiên cốc đột nhiên xuất hiện dị động, lại có Thiên kiếp xuất hiện, có thể thấy nếu không phải trận pháp Thiên kiếp thì là có bảo vật Thiên kiếp...”

Thật ra lúc đó Hà Sinh Mặc cũng muốn tới xem thử, chẳng qua hắn còn chưa kịp cảm nhận thì Thiên kiếp đã biến mất, vì vậy Hà Sinh Mặc mới chạy tới Hàn Cực bí cảnh tiếp.

“Tức là Việt Trọng Sơn mất tích có liên quan tới Tù Tiên cốc?” Nhạc Tâm Thiện nói: “Tâm Dư, ngươi đã phái người tới đó thăm dò chưa?”

Ôn Tâm Dư trả lời: “Đệ tử đã phái người đi thăm dò, vừa nhận được tin tức... Tù Tiên cốc không còn tồn tại.”

“Không tồn tại?” Mọi người bật thốt lên.

“Vâng.” Ôn Tâm Dư giơ tay, một viên Lưu Ảnh thạch chiếu rọi, chính là Tù Tiên cốc sau khi trải qua kiếp nạn.

Nơi này đã bị san thành bình địa, chỗ chính giữa còn có một cái hố cực lớn.

Hà Sinh Mặc lập tức nhận ra: “Là dấu vết do Bất Hủ thần quyền của Việt Trọng Sơn lưu lại.”

“Nói vậy là hắn đã tới nơi này, không biết giao chiến với kẻ nào, lưu lại phế tích này, phá nát cả Tù Tiên cốc.” Lôi Trường Sinh nói.

Nhạc Tâm Thiện khẽ nhíu mày: “Tù Tiên cốc là mảnh vỡ của Tàng Thiên ngục biến thành, ngay cả Niết Bàn cũng khó mà phá được. Nếu nói hai Niết Bàn giao chiến mà san bằng cả Tù Tiên cốc, thế thì nơi đó đã bị san bằng từ lâu rồi. Hơn nữa Tù Tiên cốc không còn, thế mảnh vỡ Tàng Thiên ngục đâu?”

Ninh Dạ nghe vậy cực kỳ tức tối.

Đúng là Nhạc Tâm Thiện đã nhắc tới điểm mấu chốt.

Tù Tiên cốc không còn, mảnh vỡ Tàng Thiên ngục đâu?

Mấu chốt nhất là lần này Việt Trọng Sơn tới Tù Tiên cốc có liên quan rất lớn tới mình.

Tuy bên ngoài Ninh Dạ đã rũ sạch quan hệ, nhưng đối phương có tin hay không cũng là vấn đề.

Nếu chỉ có lần này thì Ninh Dạ còn nói được.

Vấn đề là trong bao năm qua, Ninh Dạ đi lại làm việc, đã trải qua quá nhiều sự kiện.

Cho dù là kẻ ngu cũng nhận ra có vấn đề.

Quả nhiên ngay sau đó ánh mắt đám người Hà Sinh Mặc đồng thời nhìn sang người Ninh Dạ.

Nhưng Hà Sinh Mặc lại nói: “Chuyện này còn nghi vấn, tạm thời không thể đưa ra bất cứ kết luận nào. Tâm Dư, ngươi phái người điều tra trước đã. Nếu Việt Trọng Sơn đã chết thì không còn gì tốt hơn, coi như trận chiến lần này của Hắc Bạch thần cung ta cũng coi là có thành quả. Nếu chưa chết vậy phải tra cho ra rốt cuộc hắn gặp phải chuyện gì.”

Nói xong Hà Sinh Mặc nhìn về phía Ninh Dạ, mỉm cười nói: “Ninh Dạ, trước đó ngươi quan sát động tĩnh của Cực Chiến đạo, đưa ra lời nhắc nhở kịp thời.”