← Quay lại trang sách

Chương 861 Lại bế quan 2

“Hơn nữa ngươi còn một thân một mình mạo hiểm dụ dỗ Việt Trọng Sơn đi, lập được đại công. Trận chiến này công lao của ngươi lớn nhất. Nói đi, ngươi muốn ban thưởng ra sao?”

Trên một đỉnh núi ngoài Hàn Cực sơn.

Ninh Dạ lẳng lặng ngồi đó.

Trì Vãn Ngưng bồng bềnh lướt tới, ngồi xuống bên cạnh y: “Chúc mừng phu quân được như ý nguyện, Lạc Thủy đan thư tới tay.”

Lạc Thủy đan thư chính là phần thưởng lập công lần này của Ninh Dạ.

Y muốn cái này không phải để bản thân sử dụng mà là tạo dựng cơ sở cho Bất Diệt tuyền.

Cũng như Lưu Thương kính che giấu sự tồn tại của Côn Lôn kính, có Lạc Thủy đan thư cũng giúp che giấu Bất Diệt tuyền.

Thế nhưng Ninh Dạ hoàn toàn không có vẻ gì là vui mừng, trực tiếp bộc lộ nỗi lòng: “Bọn Hà Sinh Mặc đang nghi ngờ ta.”

“Ồ? Hình như bọn họ đâu có nói gì?”

Ninh Dạ thở dài nói: “Ài, nàng cũng là người làm gián điệp, còn chưa hiểu đạo lý này sao? Chính vì nghi ngờ nên mới không nói ra.”

Trì Vãn Ngưng ngớ người, lắc đầu cười khổ: “Đúng đúng. Yên Vũ lâu bị diệt, hậu hoạn của ta đã không còn, dạo này bắt đầu lơ là rồi. Thế phải làm sao bây giờ?”

“Làm sao à?” Ninh Dạ hừ một tiếng: “Không điều tra được chứng cứ thì bọn chúng làm gì được? Hơn nữa bây giờ ông đây cũng không sợ bọn chúng biết thân phận của ta.”

“Dẫu sao chàng cũng chỉ là Vạn Pháp, có thể tiếp tục ở lại thần cung vẫn tốt hơn.”

“Thế thì bế quan, tu hành.” Ninh Dạ đứng thẳng người dậy: “Ông đây không ra tay, bọn chúng cũng chẳng nắm được sai lầm của ta, có nghi ngờ cũng chỉ là nghi ngờ mà thôi.”

Trì Vãn Ngưng cười nói: “Như vậy không giống tác phong của chàng.”

Ninh Dạ cười ha hả: “Biết ngay là không lừa được nàng mà.”

“Nói đi, chàng lại có kế hoạch gì?”

Ninh Dạ hừ một tiếng nói: “Tất cả những chuyện này chủ yếu là do tên khốn Nhạc Tâm Thiện giở trò quỷ. Ông đây đang ngoan ngoãn cống hiến cho môn phái, hắn lại đi nghi ngờ ta. Thứ rác rưởi đó quá gian xảo, không thể để hắn lại được. ’

“Chàng định giết hắn?” Trì Vãn Ngưng cả kinh.

Ninh Dạ lắc đầu: “Hắn là đại điện chủ, ta làm gì có bản lĩnh đó. Nhưng giết người đâu cần động đao... Thân là tu sĩ, thật ra ai chẳng có chút bí mật? Nhạc Tâm Thiện thăng tiến tới bước này, tính cách cẩn thận, lại gian xảo dị thường. Người như vậy, nếu nói chưa từng làm chuyện trái lương tâm thì rõ ràng là không thể.”

“Muốn dùng chuyện trái lương tâm để nắm đuôi hắn mới gọi là không thể.”

“Thế thì phải xem là chuyện trái lương tâm ra sao. Mấy hôm trước ta dùng Nguyệt Ảnh Hàn Sa giám sát Nhạc Tâm Thiện, vô tình nhận được một tin tức.”

“Tin gì?”

“Hình như Nhạc Tâm Thiện có một chuyện vẫn luôn lừa Hà Sinh Mặc.”

“Chuyện gì?”

“Làm sao Nhạc Tâm Thiện lại nói ra được, lần đó cũng là hắn nói với ánh trăng, vô tình nghe được vài câu loáng thoáng. Đáng tiếc, tu vi của ta còn chưa đủ, không thể trực tiếp tính toán về hắn, chỉ có thể xác định người này có bí mật rất lớn. Nhưng sau khi ta lên Vô Cấu, chắc có thể tra xét triệt để bí mật của gã này.”

Nói cho cùng, Ninh Dạ vẫn phải tu hành.

Thực lực là vốn liếng tốt nhất để đối phó với nghi ngờ, cũng là chỗ dựa để chủ động xuất kích.

Bất luận là để tự vệ hay để phản kích, Ninh Dạ đều cần nhanh chóng tăng cường bản thân.

Một tháng sau, bên Hải Châu cũng có tin tức đưa đến.

Hạo Thiên môn, Thái Âm môn đại bại thua trận, Mộc Khôi tông, Vạn Hoa cốc thắng lợi, Tử Lão còn tự tay giết chết Viêm Dung lão tổ của Hạo Thiên môn.

Nhưng Ninh Dạ biết thật ra Viêm Dung là thế lực già, Tử Lão chỉ giúp hắn một tay mà thôi.

Đến đây, ba tên đầu sỏ diệt Thiên Cơ môn năm xưa cuối cùng cũng có một bên đền tội, con đường phục thù của Thiên Cơ môn cũng coi như bước vào quỹ đạo.

Trong tình hình này, Ninh Dạ lại hiến kế, đề nghị tạm thời đình chiến.

Lý do đình chiến của y rất đơn giản: Việt Trọng Sơn mất tích, với tính cách rắm thối của Cực Chiến đạo, chắc chắn sẽ đánh nhau để tranh giành vị trí lão đại.

Hà Thăng Triêu lòng mang đại cục thì cũng thôi, thế nhưng hai người Dương Thế Hồng và Dương Chí Thiện chắc chắn sẽ trở mặt quyết đấu.

Nếu có áp lực bên ngoài, có thể bọn họ còn phối hợp với nhau.

Nhưng bên ngoài không có binh đao, bên trong sẽ tự xử.

Đề nghị này được Hắc Bạch thần cung và Long Dương phủ nhất trí tán thành - Long Dương phủ rất cần thời gian, chế tạo một bảo vật khác có thể thay thế Long Dương lệnh.

Còn Hạo Thiên môn, Thái Âm môn do đang tổn thất nặng nề, cũng cần thời gian nghỉ ngơi. Thánh Vương các cũng cần thời gian sửa chữa tượng Thánh Nhân, do đó Trường Thanh Bát Phái tiến vào thời kỳ đình chiến ngắn ngủi.

Nhưng như vậy không có nghĩa là Hắc Bạch thần cung sẽ ngừng tay.

Trận chiến này Hắc Bạch thần cung tổn thất khá ít, Cực Chiến đạo và Thánh Vương các tạm thời không ra tay, cho nên bọn họ chuyển sự chú ý sang người đối thủ cũ.