← Quay lại trang sách

Chương 863 Nghi vấn đầy rẫy 2

“Thôi đi, nếu bọn họ đã nghi ngờ ta thì chắc chắn sẽ nghĩ lại những điểm kỳ lạ khi tranh đấu với Mộc Khôi tông năm xưa. Nếu các ngươi lấy được Cực Đạo việt thì tội danh của ta mới không thể gột rửa được.”

Nguyên Mục Dã cười ha hả: “Yên tâm, thật ra Cực Đạo việt cũng không tác dụng mấy với Mộc Khôi tông ta, dù sao thứ này cũng sẽ về tay Cực Chiến đạo.”

Nghe hắn nói vậy, Ninh Dạ ngạc nhiên, đột nhiên hiểu ra; “Các ngươi định nâng đỡ ai lên chức?”

Cực Chiến đạo không còn Việt Trọng Sơn, tam vương tranh vị, thế nhưng không có Cực Đạo việt thì ai cũng là danh bất chính ngôn bất thuận.

Lúc này Mộc Khôi tông yêu cầu Cực Đạo việt, thật ra không phải muốn thanh thần binh Cực Đạo việt mà muốn ý nghĩa đại biểu sau lưng nó.

Nguyên Mục Dã không ngờ chỉ một câu của mình thôi mà Ninh Dạ dã đoán được, lập tức ngây người, sau đó cười khổ nói: “Dương Thế Hồng.”

Hóa ra là tên tiểu nhân nham hiểm này?

Sau khi suy nghĩ, Ninh Dạ nói: “Cũng được, nhưng ta cũng có một điều kiện.”

"Cái gì?"

“Ngũ Sát vân.”

Ngũ Sát vân cũng coi như vật liệu tuyệt phẩm, thiên hạ hiếm ai thu thập dung luyện được.

Nhưng Tử Lão có thể.

Ninh Dạ muốn cái này chủ yếu là để tăng cường uy lực của Thiên Cơ điện.

Bây giờ theo tu vi của Ninh Dạ tăng cường, càng lúc y càng có ý tưởng riêng trong việc tu bổ Thiên Cơ điện.

Thiên Cơ điện vốn là nơi chứa Thập Đại Thần Khí, nhưng được Ninh Dạ cải tạo, bây giờ nó đã là một cung điện với công năng cấm chế cường đại.

Trong cung điện chẳng những có đạo cảnh Tuyền Cơ có thể tu hành, còn có trận pháp sát phạt.

Vào trong đó cũng là bẫy rập.

Còn cho thêm Ngũ Sát vân vào có thể khiến năng lực công kích của trận pháp tăng cường, tương tự cũng có thể cường hóa Cự Ma khôi.

Hai bên lập tức giao dịch như vậy, Ninh Dạ đưa Cực Đạo việt cho Nguyên Mục Dã.

Vì vậy Thiên Cơ tiếc nuối không thôi: “Hai lần tới tay, hai lần giao trả, Cực Đạo việt này đúng là không có duyên với chúng ta.”

“Không sao, lần sau làm thịt Dương Thế Hồng, Cực Đạo việt lại về tay thôi.” Ninh Dạ thản nhiên nói: “Lấy được lần nào bán lần đấy, thật ra cũng không tệ.”

Lần này Cực Đạo việt nằm trên tay y khá lâu, Ninh Dạ đã lưu dấu khí tức vào nó, cho dù nó ở đâu, Ninh Dạ cũng có thể tìm được dễ dàng. Điều này cũng mang ý nghĩa sau này Dương Thế Hồng nhận được bảo vật, hắn không cách nào giấu giếm hành tung với Ninh Dạ.

Thậm chí có thể nói sau này ai cầm bảo vật này thì chẳng khác nào bại lộ dưới Côn Lôn kính của Ninh Dạ.

Thiên Cơ cười khà khà: “Đúng vậy, đúng vậy!”

Từ hôm đó trở đi, Ninh Dạ và Trì Vãn Ngưng chính thức bế quan, tranh thủ trong vòng ba năm đạt tới Vạn Pháp đỉnh phong, tiến lên Vô Cấu.

Còn ở đằng khác, đám người Công Tôn Điệp, Thanh Lâm, Công Tôn Dạ đi lại xung quanh, tìm kiếm những mảnh vỡ khác cho Ninh Dạ.

Thế lực phục hưng Thiên Cơ môn đã từ từ đủ lông đủ cánh, nhiều chuyện không cần Ninh Dạ đích thân làm việc nữa.

Chỉ có Công Tôn Điệp, cô được Ninh Dạ bố trí làm một chuyện khác.

❖ ❖ ❖

Đông Phong quan.

Phủ Trấn Thủ.

Nơi này từng là trụ sở của Đông Sứ Quân Bất Lạc, hiện nay là phủ đệ của La Minh Hiên.

La Minh Hiên là một trong bốn vị Thiên Yêu của Thái Âm môn, Vạn Pháp đỉnh phong, nửa người nửa yêu, thực lực cũng khá mạnh mẽ.

Tuy trước đây Thái Âm môn đã âm thầm giao dịch với Vân Tuyệt môn, bí mật cho Vân Tuyệt môn thuê lại nơi này, nhưng chuyện này được tiến hành bí mật, vì vậy bề ngoài vẫn cần Thái Âm môn phái đại lão tới trấn thủ.

Lại thêm đạo cảnh Vạn Cố liễu là thứ tốt, Thái Âm môn cũng không muốn từ bỏ như vậy.

Lúc này La Minh Hiên ngồi tại vị trí của mình uống trà, ung dung nói: “Sao hôm nay Lạc đường chủ lại rảnh rỗi tới chỗ ta?”

Lạc Cầu Chân ngồi bên dưới, mỉm cười nói: “Phụng lệnh đại điện chủ, muốn tìm hiểu chút chuyện liên quan tới Đông Sứ.”

La Minh Hiên cười nói: “Quân Bất Lạc mất tích ở Liệt Châu. Hắn có chết cũng có liên quan gì tới Thái Âm môn ta? Hơn nữa Liệt Không Thiên Yêu của Thái Âm môn ta cũng đang mất tích đây.”

Lạc Cầu Chân vẫn cười bồi: “Chính vì vậy mới phải điều tra kỹ càng. Chẳng lẽ quý môn không muốn tìm ra Liệt Không Thiên Yêu à?”

La Minh Hiên lắc đầu: “Năm đó sau khi Liệt Không Thiên Yêu mất tích, bản phái từng cử người đi thăm dò, nhận được một tin tức từ chỗ Trung Vương phủ, chẳng hay Lạc đường chủ có hứng thú lắng nghe không?”

Lạc Cầu Chân gật đầu.

La Minh Hiên nói: “Nghe nói năm đó Quân Bất Lạc và Liệt Không Thiên Yêu bắt tay nhau tới Thúy Ngọc u cảnh, định đánh cắp Cực Đạo việt, không ngờ Việt Trọng Sơn đã chuẩn bị từ trước, nấp ở nơi đó, ra tay phục kích, còn bố trí cấm chế, không cho Đông Sứ trốn thoát.”

Lạc Cầu Chân ngớ người: “Còn có chuyện này à? Sao xưa nay Thái Âm môn không nói với chúng ta?”