← Quay lại trang sách

Chương 862 Nghi vấn đầy rẫy 1

Mộc Khôi tông.

Mộc Khôi tông cũng như Hắc Bạch thần cung, đều là phe thắng trong trận chiến lần này, tổn thất nhỏ mà thu hoạch lớn.

Trong tình huống Vạn Hoa cốc tạm thời không muốn mở rộng, bọn họ cũng đặt mục tiêu lên Hắc Bạch thần cung.

Xét theo thực lực bên ngoài, Hắc Bạch thần cung mạnh hơn Mộc Khôi tông.

Nhưng bây giờ Mộc Khôi tông đang cầm hai món vũ khí hạng nặng. Một là Ninh Dạ, hai là Đông Phong quan.

Đến giờ Hắc Bạch thần cung còn không biết thật ra Đông Phong quan đã nằm dưới tay Mộc Khôi tông, nếu giao thủ ở đó, Mộc Khôi tông tự tin mình có thể cho Hắc Bạch thần cung một bất ngờ.

Chính vì vậy, va chạm giữa hai bên ở khu vực phía đông đột nhiên gia tăng.

Do đó, Hắc Bạch thần cung và Mộc Khôi tông lần lượt yêu cầu Ninh Dạ ra tay.

Hắc Bạch thần cung muốn tiếp tục điều tra Ninh Dạ, Mộc Khôi tông lại muốn lợi dụng Ninh Dạ, tiếp tục phục vụ bản thân.

Nhưng lần này Ninh Dạ cực kỳ cứng rắn, kiên quyết yêu cầu bế quan ba năm, tiêu hóa lợi ích từ Lạc Thủy đan thư. Hiệu quả tu luyện gấp ba mươi lần, không dùng thì quá lãng phí.

Hắc Bạch thần cung thì cho phép chuyện này, ngược lại bên phía Mộc Khôi tông có vẻ không chịu bỏ qua.

❖ ❖ ❖

Bên Chấp Tử hồ.

Ninh Dạ ngồi trên thuyền nhỏ, cau mày nói: “Ta nói rồi, ta sẽ bế quan ba năm. Sao nào? Các ngươi không thể cho ta chút thời gian như vậy à?”

Chim gỗ Quỷ Kiêu phía đối diện cười khằng khặc nói: “Không phải không muốn cho ngươi nhưng đây đang là cơ hội ngàn năm có một. Bây giờ Hắc Bạch thần cung đã bắt đầu nghi ngờ ngươi, Lạc Cầu Chân phụng lệnh điều tra tất cả những chuyện ngươi từng tham dự. Bí mật Đông Phong quan... e là không giấu nổi nữa rồi.”

Ninh Dạ lạnh nhạt nói: “Đạo cảnh Tuyền Cơ của Yên Vũ lâu còn đang bay trên trời, kế hoạch Lưu Kim toa phá sản, bọn họ cần phương pháp mới để đi vào đạo cảnh Tuyền Cơ. Trước khi đạt được mục đích này, cho dù phát hiện thân phận của ta, bọn họ cũng giả vờ như không phát hiện.”

“Nhưng điều đó chỉ đảm bảo an toàn cho ngươi. Một khi bọn chúng xác nhận, ngươi cũng khó mà làm gì tiếp.”

“Điểm này thì ngươi sai rồi. Chỉ cần thân phận của ta không bị bại lộ công khai, như vậy trên thực tế đại đa số mọi người trong Hắc Bạch thần cung sẽ không biết. Thậm chí để bảo mật, đa số mọi người trong giới cao tầng cũng không biết. Điều này mang ý nghĩa trước sau gì ta cũng có cơ hội.”

Nguyên Mục Dã im lặng một hồi rồi nói: “Ta thừa nhận ngươi nói rất có lý, nhưng bên trên vẫn hy vọng ngươi có thể ra tay. Hơn nữa nếu ngươi âm thầm làm một chuyện lớn mà mọi người ai cũng biết ngươi đang bế quan, nghi ngờ của bọn chúng đối với ngươi sẽ giảm bớt.”

Ninh Dạ nhếch mép: “Không thèm.”

Ninh Dạ hiểu rõ, một khi hạt giống nghi ngờ đã được gieo vào thì rất khó thanh trừ.

Trước đây là không nghi ngờ y, vì vậy y gột rửa tội danh rất dễ dàng.

Bây giờ đã nghi ngờ y, thế thì y có làm cái gì cũng có thể là giấu đầu hở đuôi. Cái gì? Xảy ra chuyện lúc ngươi đang bế quan? Con mẹ nó làm sao ta biết được ngươi có âm thầm lẻn ra ngoài tẩy rửa tội danh cho mình không? Ngươi càng làm thế ngược lại ta càng nghi ngờ ngươi.

Ngược lại, rõ ràng ngươi bị nghi ngờ mà vẫn công khai tu hành, trông có vẻ thanh thản không thẹn với lương tâm, càng khiến mọi người phân vân hơn nữa.

Có lúc lừa gạt không phải bằng lời nói, quan trọng hơn là biểu diễn.

Biểu diễn tốt đủ để che giấu sơ sót trong kịch bản.

Ninh Dạ không cho là bây giờ còn kịch bản gì bù đắp được tất cả những điều này, vì vậy y thẳng thắn dùng tâm trạng người vô tội để ứng phó.

Ông đây vô tội, ông đây không thẹn với lương tâm!

Ông đây bế quan tu hành đấy, các ngươi thích làm gì thì làm.

Biểu diễn hợp lý là có thể kéo dài thời gian.

Bây giờ Ninh Dạ không muốn tẩy trắng mà chỉ muốn kéo dài.

Kéo dài thời gian càng lâu, thực lực bản thân càng mạnh.

Bây giờ Ninh Dạ đã có thể giết chết Vô Cấu, sau khi y Vô Cấu, cho dù là Niết Bàn cũng không phải sợ nữa.

Đến lúc đó ngang nhiên trở mặt thì đã làm sao?

Nguyên Mục Dã bất đắc dĩ: “Nếu vậy, ngươi đáp ứng một điều kiện của chúng ta. Nếu ngươi đồng ý, trong vòng ba năm ngươi có thể bế quan tự do, sao nào?”

"Chuyện gì?" Ninh Dạ hỏi.

“Cực Đạo việt.”

Mẹ nó!

Ninh Dạ thầm chửi rủa.

Chuyện giết Việt Trọng Sơn không thể giấu được Mộc Khôi tông, nhưng Ninh Dạ không nói tới chuyện quái vật tà đạo mà chỉ nói mình lợi dụng cấm chế khiến hắn và Tù Tiên cốc đồng quy vu tận.

Mà bây giờ Mộc Khôi tông lại có ý đồ với thần binh Cực Đạo việt.

Nguyên Mục Dã biết y khó chịu bèn nói: “Trên tay ngươi thì Cực Đạo việt không thể phát huy tác dụng. Chúng ta thu hồi nó cũng có thể giúp ngươi gột rửa tội danh.”