Chương 868 Tra xét 5
Vũ Thiên Tầm không dám từ chối, đành phải nói ra mọi thứ mình biết.
Công Tôn Điệp nghe vậy căm tức: “Tức là ngươi nói cả chuyện thấy hai Trì Vãn Ngưng với Phong Ma Vũ bị ta đánh cắp? Khốn kiếp.”
Lại tát một phất lên mặt Vũ Thiên Tầm.
Vũ Thiên Tầm uất ức khó tả, ngươi trộm bảo bối của ta, nhưng ta thậm chí không được nói?
Nhưng hắn chỉ có thể cúi đầu, không dám lên tiếng.
“Ài. Chắc không giấu được chuyện này rồi. Thôi vậy, đằng nào cũng là chuyện mà chàng phải đau đầu.” Công Tôn Điệp mỉm cười, một tấm hỏa phù đã được truyền đi.
Sau đó lấy ra một hạt đan dược nhét vào miệng Vũ Thiên Tầm: “Chỉ cần ngươi không nói ra chuyện đã gặp ta, ngươi có thể sống. Có hiểu quy củ này không?”
Vũ Thiên Tầm tuyệt vọng gật đầu.
Cửu Cung sơn, Vị Ương phủ.
Trì Vãn Ngưng đi tới trước Vị Ương phủ, điểm vào hư không, mở cấm chế, trực tiếp bước vào.
Đi vào sâu trong động phủ tự có động thiên, Thiên Cơ điện tọa lạc tại đây.
Đám người Hà Sinh Mặc, Nhạc Tâm Thiện có nằm mơ cũng không ngờ Ninh Dạ mở Thiên Cơ điện ngay dưới mí mắt bọn họ, đi vào tu hành.
Trì Vãn Ngưng trực tiếp bước vào Thiên Cơ điện nói: “Điệp Nhi đưa tin, Lạc Cầu Chân đã điều tra tới chỗ Quân Liệt và Vũ Thiên Tầm, hơn nữa còn phái người thăm dò nội tình của sư huynh Thanh Lâm, có lẽ không bao lâu sau sẽ tìm hiểu được mọi chuyện.”
“Ừm.” Ninh Dạ vẫn nhắm mắt tĩnh tọa, không hề nhúc nhích.
“Chàng chẳng lo lắng gì nhỉ?” Trì Vãn Ngưng ngồi xuống bên cạnh y: “Cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì Lạc Cầu Chân cũng phát hiện ra chân tướng.”
Ninh Dạ mỉm cười; “Hắn đã biết ta là Bạch Vũ từ lâu rồi, đối với hắn mà nói, bây giờ không phải truy tìm chân tướng mà là chứng cứ và quá trình.”
Chỉ có đối thủ mới là người hiểu rõ ngươi nhất.
Ninh Dạ hiểu, đối với Lạc Cầu Chân, có giấu giếm cũng vô nghĩa.
“Nhưng một khi hắn trình những thứ mình biết lên sẽ là phiền phức.” Trì Vãn Ngưng nói: “Lần này không giống lần trước, lần này là bọn Nhạc Tâm Thiện chủ động nghi ngờ chàng, vì vậy cho dù không có chứng cứ, chỉ cần điều tra được manh mối tỉ mỉ cũng đủ để bọn họ đối phó với chàng.”
“Chuyện Yên Vũ lâu chưa xong, bọn họ sẽ không ra tay đâu.”
“Nhưng cũng không thể để bọn họ biết được?”
Cuối cùng Ninh Dạ cũng dừng đả tọa: “Đúng, dù sao cũng không thể nhận thua như vậy được. Sắp chết cũng phải giãy giụa một cái chứ.”
Trì Vãn Ngưng đánh hắn một cái rồi lườm nguýt nói: “Miệng quạ đen. Không thì chúng ta trực tiếp giết chết hắn đi. Để Thiên Cơ ra tay, bên cạnh Lạc Cầu Chân có bao nhiêu cao thủ cũng vô dụng.”
Thiên Cơ vui mừng: “Hay, hay đấy!”
Cự Ma khôi mà nó khống chế đã lên tới Niết Bàn mà còn chưa có cơ hội xuất thủ, cứ như mặc áo gấm đi đêm, lòng dạ ngứa ngáy khó chịu.
Ninh Dạ trực tiếp phủ định: “Không thể để Lạc Cầu Chân chết được, hắn mà chết chẳng khác nào ta đã bị định tội.”
Bây giờ Ninh Dạ sắp bị vạch trần, chỉ thiếu chuyện giết người diệt khẩu nữa thôi. Một khi y làm vậy đừng hòng được bọn Nhạc Tâm Thiện tín nhiệm nữa.
Trì Vãn Ngưng khổ sở nói: “Thế này cũng không được, thế kia cũng không được, chẳng lẽ cứ nhìn Lạc Cầu Chân vạch hết nội tình của chúng ta ra hay sao?”
Ninh Dạ thở dài một tiếng: “Lạc Cầu Chân đúng là phiền phức, nhưng người này cũng là một nhân tài... Nói lại thì tương lai Thiên Cơ môn muốn hưng thịnh thì không thể thiếu loại nhân tài này được.”
Trì Vãn Ngưng ngớ người: “Chàng nói vậy là sao?”
Ninh Dạ trả lời: “Lạc Cầu Chân còn chưa tìm được chân tướng là vì hắn thiếu mất hai manh mối. Một là Ngọc Lưu Sương, đây là tiếp điểm hợp tác giữa ta và Quân Bất Lạc. Không có cái này thì hắn không thể tìm ra chân tướng. Còn một manh mối nữa là Vân Tuyệt cổ địa và Đông Phong quan...”
Đông Phong quan là nguyên nhân của mọi chuyện còn Vân Tuyệt cổ địa là nòng cốt trong kế hoạch của y.
Bây giờ Lạc Cầu Chân còn chưa điều tra được tới chuyện này, nhưng Ninh Dạ biết sớm muộn gì hắn cũng tra ra được.
Trì Vãn Ngưng còn chưa kịp phản ứng lại: “Sau đó thì sao?”
Ninh Dạ thở dài, gõ nhẹ lên mi mắt cô một cái: “Nha đầu nhà nàng có phải ngu ngốc đâu, sao sau khi trở thành nữ nhân của ta lại lười suy nghĩ như vậy? Muốn điều tra ra ta thì phải điều tra rõ kế hoạch Đông Phong quan, mà chuyện này ảnh hưởng rất lớn! Nàng cảm thấy Thái Âm môn sẽ nghĩ sao về việc này?”
Trì Vãn Ngưng lại ngớ người, đột nhiên hiểu ra: “Thái Âm môn sẽ tuyệt đối không để Lạc Cầu Chân biết Đông Phong quan đã bị Vân Tuyệt môn thuê lại.”
“Không sai.” Ninh Dạ mỉm cười: “Thế nàng đã hiểu chưa?”
Trì Vãn Ngưng đứng dậy: “Để ta đi bố trí. Đúng rồi, chàng cảm thấy ai là người ra tay thì hợp?”
“Đã lâu rồi sư thúc không động thủ, để sư thúc làm đi. Sư thúc làm việc ta cũng yên tâm.” Ninh Dạ quay đầu lại nhìn Thiên Cơ: “Có thực lực mà phải nín nhịn tới phát điên hả? Ngươi và Tinh La mang theo Kinh Trường Dạ đi cùng sư thúc.”
“Vâng!” Thiên Cơ vui mừng.
❖ ❖ ❖