← Quay lại trang sách

Chương 876 Chặn giết 5

Nhưng ngay khi hỏa phù xé gió bay đi, đột nhiên nó lại xoay một vòng trên không trung rồi rơi vào tay một cô gái.

“Ai ui, Cố Phong Hiên, ngươi đúng là vô dụng, không ngờ lại để Lạc Cầu Chân đưa tin ra ngoài.”

Công Tôn Điệp?

Lạc Cầu Chân, Cố Phong Hiên cùng giật mình.

Làm sao cô ta cản được hỏa phù?

Lạc Cầu Chân càng run rẩy, đây không phải trùng hợp, quả nhiên Ninh Dạ vẫn theo dõi mình à?

Hắn lập tức hô to: “Ninh Dạ, ra đây!”

Công Tôn Điệp cười lạnh: “Ta không biết ngươi đang nói cái gì, các ngươi muốn đánh muốn giết thì liên quan gì tới bản cô nương? Chẳng qua ta ngứa mắt với Hắc Bạch thần cung của ngươi nên tiện tay tới phá đám thôi.”

Nói xong xoay mình, lại biến mất.

Không ngờ cô nàng lại chạy mất?

Thế này là sao?

Chẳng lẽ ngươi không định giết ta diệt khẩu à?

Trong lòng Lạc Cầu Chân có cảm giác phẫn nộ như bị miệt thị.

Lại nhìn Cố Phong Hiên, chỉ thấy hắn cau mày, không ngờ lại hạ thủ nhẹ tay hơn trước.

Hắn không biết?

Hắn cũng không biết Công Tôn Điệp ở đây, không biết cô ta sẽ ra tay, càng không biết vì sao cô ta lại bỏ đi?

Thế này là sao?

Đầu óc Lạc Cầu Chân nhanh chóng suy nghĩ, lập tức hiểu ra một chuyện.

Hắn hét lớn: “Cố Phong Hiên, ngươi làm việc cho Ninh Dạ, nhưng hắn chưa từng coi ngươi là người mình đúng không?”

Câu này mới là chọc vào chỗ đau của Cố Phong Hiên.

Nói lại thì chính vì Cố Phong Hiên quá do dự nên xưa nay không được Ninh Dạ tín nhiệm, về bản chất hắn chỉ là người của Mộc Khôi tông chứ không phải người của Ninh Dạ, Thư Vô Ninh mới là.

Đợi đã!

Cố Phong Hiên đột nhiên nghĩ tới điều gì.

Trong kế hoạch lần này Thư Vô Ninh ra vẻ phản đối, nhưng thực tế cũng không quyết liệt, chỉ tự bứt khỏi chuyện này.

Còn mình và Điền Viễn Trung đi tới, kết quả Điền Viễn Trung trúng chiêu bỏ mạng...

Lẽ nào?

Cố Phong Hiên không khỏi rùng mình một cái, trong lòng đã có cảm giác không ổn.

Lạc Cầu Chân lại hô: “Có thần thông độn pháp của đại điện chủ, cho dù hỏa phù bị ngăn cản cũng vô dụng. Ta chỉ cần dịch chuyển khỏi đây là có thể dùng hỏa phù đưa tin lần nữa, còn ngươi chắc chắn sẽ là quân cờ bị vứt bỏ. Ngươi cam tâm ư? Điền Viễn Trung đã chết rồi, ngươi ở lại Vân Tuyệt môn cũng đâu còn ý nghĩa gì nữa?”

Cố Phong Hiên nắm tay lại, ra tay càng lúc càng yếu ớt.

Đột nhiên hắn hừ một tiếng, không ngờ lại bỏ qua Lạc Cầu Chân, tự rời khỏi.

Giải quyết rồi?

Thấy Cố Phong Hiên từ bỏ như vậy, Lạc Cầu Chân cũng thở phào một tiếng.

Nhưng ngay lúc này một âm thanh vang vọng lại: “Cố Phong Hiên, sao ngươi lại bỏ địch mà đi, quả nhiên không đáng tin cậy.”

La Minh Hiên?

Nhìn thấy La Minh Hiên, sắc mặt Cố Phong Hiên cũng cau có một hồi.

La Minh Hiên cao giọng nói: “Cố Phong Hiên, ngươi đúng là khiến ta thất vọng. Nếu không phải sứ giả nhắc nhở, không khéo lần này phạm sai lầm lớn rồi.”

Cố Phong Hiên hừ một tiếng nói: “Có một số việc ngươi còn không hiểu rõ bằng Lạc Cầu Chân, ta không muốn nhiều lời với ngươi. Có giỏi thì ngươi giết Lạc Cầu Chân nhưng không để hắn tiết lộ bí mật đi. Không làm được thì ta thấy Vân Tuyệt môn hợp tác với Thái Âm môn chỉ đến đây thôi. Ta chỉ là một con rối phó môn chủ, ta thì không thành vấn đề.”

“Con rối?” La Minh Hiên ngớ người: “Ngươi có ý gì? ’

Sứ giả che mặt phía sau đã nói: “Đang lúc giao chiến sao lại nhiều lời như vậy? Định để hắn chạy mất à?”

La Minh Hiên thầm run rẩy, xuất quyền đánh về phía Lạc Cầu Chân: “Lạc Cầu Chân, ngươi cứ ở lại phủ của ta làm khách đi.”

Đòn này của hắn không phải để đả thương kẻ địch, chỉ mong vây khốn, vì vậy nhìn như quyền nhưng thực chất là một môn thần thông trói buộc, lực lượng hóa thành một con rắn Cuốn tới, lại là bản tướng Bàn Sơn Cự Xà.

Tuy mọi người đều là cảnh giới Vạn Pháp, xét theo thực lực thì La Minh Hiên mạnh hơn Lạc Cầu Chân quá nhiều.

Hai tu sĩ Vạn Pháp của Hắc Bạch thần cung thấy vậy đồng thời ra tay đón đỡ.

Nhưng lần này La Minh Hiên không tới một mình, phía sau lại có mấy tu sĩ bay ra, giao chiến với hai người kia.

Lạc Cầu Chân nhíu mày.

Hỏa phù bị Công Tôn Điệp hạn chế, hiện giờ thứ duy nhất mà hắn có thể dựa vào chính là thần thông mà Nhạc Tâm Thiện cho hắn.

Nhưng Công Tôn Điệp có thể ngăn cản hỏa phù của hắn, liệu có ngăn được độn pháp của hắn không?

Mấu chốt nhất là, vì sao Ninh Dạ không tới?

Từ khoảnh khắc Công Tôn Điệp xuất hiện, Lạc Cầu Chân biết Ninh Dạ đã khống chế nơi này.

Nhưng hắn vẫn chưa hiểu, vì sao Ninh Dạ không ngăn cản mình điều tra?

Thật ra nếu y ngăn cản, ngược lại còn là chuyện tốt. Lạc Cầu Chân đã có sắp xếp. nhưng bây giờ Ninh Dạ không xuất hiện, Công Tôn Diệp thì thề thốt phủ nhận có quan hệ với Ninh Dạ, chuyện này khiến cho mọi sắp xếp của Lạc Cầu Chân đều không có tác dụng. Hắn thầm nôn nóng, lại thấy La Minh Hiên thi triển từng chiêu tiên pháp tấn công tới, quyết tâm bắt lấy mình, trong lòng càng phẫn nộ: “La Minh Hiên, đây là ngươi tự chuốc khổ đấy, giao tình giữa hai phái sẽ vì ngươi mà rạn nứt.”